Trong chừng mực nào đó, chúng ta đôi khi phải chấp nhận những điều không như ý. Nhưng tuyệt đối không được từ bỏ niềm hy vọng.

Martin Luther King, Jr

 
 
 
 
 
Tác giả: Cổ Mạn
Thể loại: Ngôn Tình
Dịch giả: Sahara
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Ngo Phuc
Số chương: 41
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4341 / 135
Cập nhật: 2016-06-24 10:29:24 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
Tóm tắt truyện
- Nếu như nhiều hơn thích một chút gọi là yêu, thì nhiều hơn yêu một chút gọi là gì?
- Nhiều hơn yêu một chút? – Anh nghiêng đầu nhìn tôi, sau đó cười hời hợt – Với anh thì, đó chính là em!
Học kỳ cuối đại học năm tư là những tháng ngày đau khổ nhất của tôi.
Chưa hết cuộc hội thảo tuyển dụng này lại phải đi tới cuộc phỏng vấn kia, đau đầu nhức óc về chuyện bảo vệ luận văn tốt nghiệp, đã thế lại còn những bữa tiệc chia tay không say không về… Tất cả chỉ có thể dùng hai từ “rối loạn” để mà hình dung! Mỗi người ai nấy cũng đều giống như một con quay không bao giờ dừng lại, không thể làm chủ được bản thân mà cứ bị xoay tròn, xoay tròn mãi…
Cho tới thời khắc phải dừng lại… Buổi tối ngày hai mươi ba tháng sáu, A Phân – bạn chung giường với tôi, trở thành người đầu tiên ở ký túc xá rời khỏi Nam Kinh.
Cô ấy phải đến Hạ Môn, một nơi xa xôi – nơi mà tôi chỉ biết tới tên.
Tôi từ trước tới giờ đều không ngờ được sẽ có một ngày mình phải rơi lệ như thế, tôi đuổi theo xe lửa, mãi đến khi xe lửa tăng tốc lao đi vun vút…
Tôi vẫn luôn là một cô gái khỏe mạnh vui tươi…
Tôi vẫn chưa bao giờ hiểu thế nào là biệt ly…
Mãi cho đến giờ phút này…
Sau này, chúng tôi có thể chẳng bao giờ gặp lại nhau…
Sau này, chúng tôi cho dù có gặp lại cũng chỉ có thể vội vã chào nhau một câu, rồi lại vội vã chia tay…
Có lẽ khi ấy, chúng tôi sẽ không còn cảm thấy bi thương như hiện tại, có thể là vì chúng tôi đều không còn quan trọng đối với người kia, cũng có thể là vì, khi ấy chúng tôi đã học được cách kiên cường.
Nhưng mà giờ này khắc này, khi bạn đi rồi, tôi chỉ có thể ở sân ga này, vừa đi vừa khóc…
Tạm biệt nhé, tuổi thanh xuân cuối cùng của chúng ta…
Chúng ta sẽ không còn được sống như những đứa trẻ nữa…
Chúng ta tốt nghiệp rồi…
-- lilysanta --
Nắng Gắt Nắng Gắt - Cổ Mạn Nắng Gắt