Mình vừa là chị là em
Tấm lòng người mẹ, trái tim bạn đời
Mai này tới phút chia đôi
Hai ta ai sẽ là người tiễn nhau?
Xót mình đã lắm thương đau
Bởi vì không thể quên
Nên ta hiểu cảm giác của cả triệu người trên thế gian
Đã từng yêu ai đó hơn chính bản thân mình!
Những tháng ngày chỉ cần sống cuộc đời bình thường
Nấu cho nhau một bữa ăn
Biết em từ thuở mới mười hai
Từ thuở em còn tóc xõa vai
Son phấn chưa dùng gương lược biếng
Nửa phần ham học nửa ham chơi.
Khoe hồng thắm mặc người trang điểm
Vẻ em xinh kiều diễm thiên nhiên
Tôi đã yêu, yêu say đắm một người
Và tôi biết rằng em cũng vậy
Em đã yêu, em đã yêu người ấy
Dù khổ đau, nhưng em chẳng thay lòng.
Tôi đã yêu, đã hi vọng, chờ mong
Với một con tim nồng nàn bỏng cháy
Anh đi về phía cuối ngày
Nỗi buồn thổi tung cơn gió
Cánh chiều nằm lơi ráng đỏ
Lá vàng rơi giữa mùa say
Em đi về phía tương lai
Áo soan hồng hoa sen trắng
Hán sứ khước hồi bằng ký ngữ
Hoàng kim hà nhật thục nga mi?
Quân vương nhược vấn thiếp nhan sắc
Mạc đạo bất như cung lý thì!
Dịch Thơ
Bài Hát Chiêu Quân
Tôi về nhìn nước sông buồn
Trôi theo mây trắng mấy cồn đìu hiu
Dòng sông hoang phế tiêu đìều
Đò ngang tách bến, mây chiều ngẩn ngơ
Tôi về tìm lại ước mơ
Và bao kỷ niệm bên bờ sông xanh
Con chuồn chuồn kim vẫy vùng giữa hai ngón tay em xinh xắn
Em bỏ lại những buổi chiều thay cơm bằng khoai, sắn
Rơm ẩm, khói luồn qua những dậu thưa
Em không về với góc vườn xưa
Gã bọ ngựa khờ – anh – giương oai múa kiếm
Những mái ngói âm dương
Những mảng tường rêu phong trượt lở
Những gam mầu thời gian thách đố
Ngỡ nguyên xưa...
Và cả những gánh gồng lam lũ
Một thời mẹ tôi
Nằm đây, tưởng chuyện ngàn sau,
Lung linh nến cháy hai đầu áo quan.
Gió lìa cành lá không vang,
Tin ta vĩnh quyết trần gian hững hờ!
Bao nhiêu dáng ảnh tôn thờ,