C
uối cùng mãi tới lúc hừng sáng tiếng súng mới im hẳn, như thể là rất miễn cưỡng. Lý Cát Minh nghe thấy tiếng rầm rì rất mơ hồ của chiến xa. Chàng bò lên mép hố bom, hy vọng nhìn rõ được chung quanh, nhưng chỉ nghe thấy tiếng rên la đau đớn của những binh sĩ bị thương. Ðêm trước không có tuyết, nhưng một cơn gió lạnh buốt thổi tràn chiến địa,