Books are lighthouses erected in the great sea of time.

E.P. Whipple

 
 
 
 
 
Tác giả: linhchiduong
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 73 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1156 / 1
Cập nhật: 2021-11-27 00:01:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 46 Tt
nh nắng chiếu rọi vào căn phòng " reng reng reng reng " Ánh Minh vùi đầu vào chăn mặc kệ chiếc đồng hồ phiền phức đang reo ing ỏi, đang khó chịu đấu tranh xem có nên thử mùi vị trốn việc hay không thì chiếc điện thoại phiền phức cũng nhảy vào góp vui. Ánh Minh lo rằng là bố cô gọi để kiểm tra liền bật dậy mắt mũi tèm nhèm quơ qua quơ lại tìm điện thoại, vừa nhấc máy một giọng nói ấm áp chắc chắn không phải của bố cô vang lên
- Alo dậy chưa?
Ánh Minh nhíu mày khó chịu mắt nhắm mắt mở quát lên
- Ai? Nói?
Thiên Kỳ dở khóc dở cười giọng ảo não
- Anh, Thiên Kỳ đây
Ánh Minh đang lầm bầm nghe vậy thì đơ người lúc sau mới hoảng hốt dụi mắt
- Thiên... Thiên... Kỳ?
Thiên Kỳ biết chắc chắn là nhóc kia vừa ngủ dậy mơ mơ màng màng lại muốn trêu cô một chút anh giả giọng đau lòng ủy khuất
- Haizz Chỉ xa nhau có bao lâu mà em đã không nhớ anh là ai rồi sao? Thật đau lòng, em quên nhanh như vậy chắc vì em không thương anh nữa đúng không? được anh biết rồi anh sẽ không phiền em nữa
Ánh Minh nghe vậy cuống lên
- Không có anh hiểu lầm rồi, vừa rồi em đang ngủ bị đánh thức nên có chút cáu giận anh đừng buồn em, cho em xin lỗi được không?
Thiên Kỳ càng đùa càng vui lại tiếp tục buồn rầu nói
- Anh biết em chắc chăn không thương anh nữa vì vậy em mới khôn muốn nghe điện thoại mới cáu kỉnh
Ánh Minh càng nghe càng cuống lên giọng nói như sắp khóc
- Anh đừng giận mà, thôi được bây giờ anh muốn em làm gì em sẽ chiều theo ý anh chỉ cần không quá đáng là được
Thiên Kỳ thấy Ánh Minh đã cắn câu trong lòng vui muốn nở hoa tưng bừng, anh quay lại trạng thái vui vẻ
- Được mai anh qua đón em, nói phải giữ lời
Ánh Minh toát mồ hôi hột " con người này thật ba chấm " cô vừa vuốt tóc vừa cười gượng nghĩ thầm, nhưng sợ anh lại giận dỗi nên rất nhanh đáp lời
- Ok em đợi anh
Hai người nói chuyện một lúc lâu sau đó mới luyến tiếc cúp điện thoại. Ánh Minh ngồi trên giường suy nghĩ mông lung, ngày mai là buổi học đầu tiên của cô và Joe cô bỏ đi có vẻ không hay cho lắm. Nghĩ vậy cô cầm điện thoại lên tìm tên Loe sau đó đưa lên tai yên lặng chờ đợi.
Một lát sau Joe nghe máy anh nói
- Em gọi cho anh có gì sao?
Ánh Minh gãi đầu có chút ngại ngùng không biết bắt đầu từ đâu nên vòng vo nói
- À Joe ngày mai là buổi học đầu tiên nhưng...
Cô nói mãi mà không ra lời, Joe nhíu mày hỏi
- Mai làm sao? Amy có chuyện gì sao?
Ánh Minh thấy giọng anh khẩn trương thì có chút áy náy nhừn cô đã lâu không gặp Thiên Kỳ, cô cũng rất nhớ anh. Nghĩ tới đây Ánh Minh nắm chặt tay thôi thì mặc kệ vậy
- Mai em không thể tới công ty được
Joe nghe vậy mày nhíu càng sâu
- Tại sao? có việc gấp sao?
Ánh Minh cắn môi nói thẳng
- Em có việc riêng nên không tới được xin lỗi
Joe cười nhạt
- Được anh hiểu, không sao hết em cứ lo việc của em đi chúng ta học sau cũng được
Ánh Minh gãi đầu lúng túng
- Cảm ơn anh
Joe cười
- Không có chi
Cúp máy Ánh Minh thở phào nhẹ nhõm
- Thật hy vọng anh ta sẽ không mồm năm miệng mười nói việc này cho bố
..............................
Trong căn phòng khách sạn sang trong một cô gái xinh đẹp và một chàng trai cao lớn ngồi đối diện nhau, Như Ngọc liếc mắt nhìn Joe nói giọng mỉa mai
- Sao? không khống chế được cô ta?
Joe cười nhạt
- Em nghĩ anh là ai? chẳng qua thời cơ chưa tới
Như Ngọc hừ một tiếng
- Tốt nhất là như vậy nếu anh thất bại chúng ta sẽ tuyệt dao
Joe nhếch môi nhìn người con gái cao ngạo trước mặt, tới gần anh dùng tay nâng cằm Như Ngọc lên thì thầm vào tai cô
- Cho dù có thế nào em hay cô ta cũng sẽ không thoát khỏi tay anh
Như Ngọc gạt tay anh ra cười khinh miệt
- Cô ta? không phải cô ta cũng lọt vào mắt anh rồi chứ?
Joe quay người ánh mắt lóe lên
- Cô ta rất thú vị, ngốc nghếch nhưng mang trên người vỏ bọc lạnh lùng
Như Ngọc đứng dậy nói
- Anh nên tiến hành nhanh một chút kéo cô ta ra khỏi anh Kỳ đi sau đó anh có làm gì cô ta tôi cũng mặc
Nói xong cô xoay người bước đi, Joe nhìn theo bóng cô nở một nụ cười quỷ quyệt
- Thoát khỏi tay tôi? dễ vậy sao? cô nghĩ cô là ai, cô sẽ không bao giờ thoát khỏi tôi Như Ngọc à
Ánh sáng mùa thu ấm áp nhưng trong căn phòng sang trọng lại cảm giác từng đợt lạnh thấu xương...
End chap 46
Ác Quỷ Của Em Ác Quỷ Của Em - linhchiduong Ác Quỷ Của Em