Con người là tập hợp những nỗ lực của chính mình.

S.Young

 
 
 
 
 
Thể loại: Ngôn Tình
Biên tập: Nguyễn Hà An
Upload bìa: Nguyễn Hà An
Số chương: 498 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2237 / 17
Cập nhật: 2017-02-10 13:51:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 138.4
ạc Sầu lập tức lên tiếng trả lời, Thanh Dao quay đầu nhìn sang, ngước mắt nhìn phía Thẩm Ngọc, phân phó hắn: “Ngươi lặng lẽ xuất cung, đến gặp Nam An vương, tối nay dẫn hắn vào cung gặp ta, nhưng nhớ ngàn vạn không được kinh động những người khác.”
“Dạ, nương nương.”
Thẩm Ngọc lĩnh mệnh, Băng Tiêu nhìn người khác đều có chuyện làm, nghĩ đến chủ tử lúc này có khả năng gặp phải nguy hiểm, thì lòng nóng như lửa đốt, nặng nề mở miệng: “Nương nương, vậy ta đâu?”
“Ngươi bí mật giám thị Tây Môn Tân Nguyệt, nhất định phải cẩn thận đừng để nàng ta phát hiện.”
“Dạ, nương nương.” Mọi người lĩnh mệnh đi làm, Tiểu Ngư nhi nghĩ đến phụ hoàng gặp phải những chuyện như vậy, mà chính mình lúc này dù gấp gáp nhưng cái gì cũng không thể giúp, tâm tình càng phát ra phiền muộn, rất nhanh nói: “Nương, vậy ta thì sao?”
“Ngươi a, trong cung không phải tới rất nhiều người sao? Đem thân phận Trưởng công chúa ngươi phát huy tốt, để cho các nàng hảo hảo lãnh giáo một chút bản lĩnh của đại huyền trưởng công chúa, đừng quên phụ hoàng ngươi đã từng nói qua, ngươi là đại huyền trưởng công chúa, ngươi sợ ai a? Náo cho hoàng cung của hắn loạn ngất trời, đúng lúc có lợi cho chúng ta hành động, lúc đó rất nhiều ánh mắt đều chú ý ở trên người của ngươi, như vậy những hành động khác của chúng ta liền có lợi nhiều lắm”
“Dạ, nương.”
Tiểu Ngư nhi lập tức gật đầu, đối với chuyện sửa trị những nữ nhân kia, nàng tinh thông nhiều lắm, hơn nữa nàng đặc biệt không quen nhìn những nữ nhân kia, nàng sẽ từng bước từng bước làm cho các nàng sống không bằng chết, còn cái tên giả phụ hoàng, hắn dám hại phụ hoàng của nàng, nàng sẽ không để cho hắn sống được yên lành như ý ······
Tất cả mọi người đều được phân công nhiệm vụ, chỉ có Minh Nguyệt là không có chuyện gì làm, Thanh Dao nhìn Minh một cái, y thuật của Minh Nguyệt, đã được Vô Tình chân truyền, hiện tại hắn không thể hành động, nếu như tìm được hoàng thượng, kế tiếp có khả năng phải dựa vào hắn: “Minh Nguyệt, ngươi ở trong cung chưa quen thuộc, vì thế tạm thời đừng nhúc nhích, nhưng khi tìm được hoàng thượng, tất cả phải nhờ vào ngươi.”
Thanh Dao nói xong câu đó, trong lòng mọi người đều có chút trầm trọng, chỉ mong ông trời phù hộ, hoàng thượng chuyện gì cũng không có, chí ít phù hộ hắn còn sống, còn sống cái gì cũng có thể làm được. Thanh Dao phất phất tay.
“Được rồi, kế tiếp chúng ta liền y theo kế hoạch hành sự đi.”
“Dạ.” Mỗi người đều cúi đầu lĩnh mệnh, phân tán ra ngoài
······
Mạc Sầu hành động đầu tiên, nàng rất nhanh tìm được cơ hội tiếp cận A Cửu: “A Cửu công công, hoàng hậu muốn gặp ngươi.”
Mạc Sầu quét mắt quanh mình một vòng, rất nhanh mở miệng, lúc này hai người đứng khoanh tay ở dưới hành lang, hành lang dưới có cây thông cao to, vừa lúc che lại thân ảnh hai người, A Cửu tươi cười đôi mày như nguyệt nha nhướng lên, con ngươi hiện lên kích động, hoàng hậu nương nương đã biết rồi sao? Chuyện này thật sự là quá tốt, chỉ cần nương nương biết, thì kế tiếp hoàng thượng nhất định sẽ không có chuyện gì, hắn vội vàng nhỏ giọng mở miệng: “Ta đã biết, ngươi mau trở về đi thôi, đừng để cho người nhìn thấy.”
“Được.” Mạc Sầu rất nhanh lên tiếng trả lời, chậm rì rì đi ra ngoài, thật lâu sau A Cửu mới đi ra.
Chạng vạng hoàng hôn như máu, bao phủ rường cột chạm trổ cung tường, một bầu không khí hít thở không thông dường như nặng nề tràn ra.
Mạc Sầu trở về Phượng Loan cung báo cáo với chủ tử, Thanh Dao híp lại ánh mắt, xem ra A Cửu thực sự đã biết cái gì đó? Chẳng lẽ hắn biết hoàng thượng chân chính ở nơi nào? Nói như vậy hoàng thượng vẫn chưa có chết, chính bởi vì hoàng thượng không có chết, nên A Cửu mới có thể cẩn thận từng li từng tí như vậy, nếu như hoàng thượng đã chết, hắn là người trung tâm như thế chỉ sợ đã sớm đi theo hoàng thượng rồi.
Nghĩ đến hoàng thượng không có chết, Thanh Dao nội tâm run lên, trong lòng mừng rỡ như điên.
Nàng thực sự không dám nghĩ tới, hoàng thượng lúc này ra sao?
Bây giờ nghĩ lại, hoàng thượng còn chưa chết, như vậy cần phải mau chóng tìm được hoàng thượng, hoàng thượng hiện giờ đang ở trên tay ai đây? Thượng Quan Hạo, hay là Tây Môn Tân Nguyệt, hay là cả hai người bọn họ đều không có giữ hoàng thượng?
Ở một góc Lưu Ly cung, A Cửu mang theo thái giám Nghiêu An do một tay mình đề bạt lên, tránh khỏi tầm mắt của người khác, cẩn thận đem một hộp gấm hình vuông đưa tới trong tay Nghiêu An, sắc mặt ngưng trọng nhìn Nghiêu An: “Nghiêu An, ta thường ngày đối xử với ngươi không tệ, hôm nay nhờ ngươi giúp ta một việc có được không?”
Nghiêu An không biết đã xảy ra chuyện gì, Đại tổng quản gần đây có chút khác thường, hơn nữa từ khi hoàng thượng sủng hạnh Thục phi nương nương, Thục phi thị sủng mà kiêu, không chỉ một mà là ba bốn lần làm khó Đại tổng quản, mà hắn đều nhịn xuống tất cả, ngay cả khi hoàng thượng biết, cũng không bên vực Đại tổng quản, phải biết rằng trước đây hoàng thượng rất sủng ái Đại tổng quản, sao thời gian gần đây lại xảy ra chuyện như vậy?
“Được, ngươi nói, dù là lên núi đao xuống chảo dầu, Nghiêu An cũng nhất định trợ giúp ngươi.”
Nghiêu An nghiêm túc nói, hắn có thể ở trong cung ăn no mặc ấm đều là do A Cửu bảo vệ chu toàn, vì thế hắn vẫn muốn báo đáp A Cửu công công, hôm nay nếu A Cửu đã có việc giao phó cho hắn, hắn nhất định sẽ hoàn thành.
Tuy rằng ở Phượng Loan cung, tất cả thái giám cùng cung nữ lớn nhỏ không cho phép tùy tiện ra vào, thế nhưng các nàng vẫn đang thật cẩn thận, để ngừa tình huống ngoài ý muốn xảy ra, tựa như A Cửu tử vậy.
“Đưa cái này giao tận tay cho hoàng hậu nương nương, nhớ kỹ, mặc kệ ta xảy ra bất cứ chuyện gì, ngươi hãy đem vật này giao đền trong tay hoàng hậu, ta dù chết cũng nhắm mắt.”
A Cửu giọng nói ngưng trọng, làm cho Nghiêu An bị sợ, sắc mặt hắn rất khó coi, rất nhanh đưa tay nắm lấy tay A Cửu, tiếng nói đều mang theo nức nở.
“Rốt cuộc chuyện gì xảy ra, A Cửu, đồ ngươi giữ gìn tại sao không chính mình giao cho hoàng hậu?”
Trên gương mặt thanh tú của A Cửu, lộ ra bộ dạng tươi cười thoải mái, hắn không muốn nói cho Nghiêu An biết, lúc này trong cung thay đổi bất ngờ đến quỷ dị, trong thời gian này biết được càng ít đối với hắn càng có lợi, nữ nhân kia vẫn đem ánh mắt đặt ở trên người của mình, chỉ cần mình chết đi, nàng ta cũng sẽ không chú ý nữa, kỳ thực hoàng hậu nương nương cũng đã biết mọi chuyện, này việc cấp bách lúc này là tranh thủ lớn nhất để cứu viện hoàng thượng, bằng không, chỉ cần nương nương các nàng khẽ động, sẽ mang tai hoạ đến cho hoàng thượng.
“Nghiêu An, đi nhanh đi.”
A Cửu giục Nghiêu An, trên mặt nở nụ cười hiếm thấy, Nghiêu An có chút bất an, rất nhanh đem hộp gấm bỏ vào trong lòng, bên trong hộp gấm có một phong thơ, trong cung thái giám cùng cung nữ là không cho phép biết chữ, hắn biết chữ là do hoàng thượng dạy, hiện tại cuối cùng cũng phát huy công dụng, A Cửu nhìn phương hướng Nghiêu An biến mất, rồi ngẩng đầu nhìn trời.
Trong đôi mắt của hắn đồng hiện ra quang hoa, nhẹ nhàng thở dài.
Hoàng thượng, người nhất định phải sống tốt, A Cửu biết được cũng sẽ mãn nguyện, kiếp sau, A Cửu nhất định sẽ tận tâm phụng dưỡng người, không cho ngưởi gặp phải bất luận một điểm nguy hiểm nào.
A Cửu nhủ thầm xong, xoay người hướng một bên Lưu Ly cung mà đi, trở về phòng của hắn.
Giờ Tỵ, Thanh Dao nhận được tin tức, A Cửu tự sát thân vong.
Phượng Loan cung, rơi vào bầu không khi vắng vẻ, Thanh Dao nhìn Mạc Sầu, chậm chạp mở miệng: “Không phải nói hắn sẽ đến gặp ta sao? Tại sao lại phát sinh chuyện như vậy?”
“Đúng vậy, hắn chưa nói là không gặp nương nương.”
“Chẳng lẽ lúc ngươi đi gặp hắn, đã bị người khác phát hiện.”
Thanh Dao nhăn lại mi, hiện nay xem ra A Cửu nhất định đã biết được tin tức, chẳng lẽ hắn căn bản không phải tự sát, mà bị người ta giết chết, là ai? Tây Môn Tân Nguyệt hay là Thượng Quan Hạo?
Mạc Sầu nghiêm túc nghĩ nghĩ, sau đó kiên định lắc đầu: “Không có, khi nô tỳ đi gặp hắn, người nào cũng không có phát hiện.”
“Chẳng lẽ hắn thật tự sát, nhưng hắn vì sao phải làm như vậy đây?”
Thanh Dao trăm mối ngờ không giải được, lúc này, Thẩm Ngọc từ bên ngoài đi tới, bước thẳng đến trước mặt Thanh Dao, giảm thấp xuống thanh âm mở miệng: “Nương nương, Nam An vương gia đã tới.”
Tuy rằng nơi này là Phượng Loan cung, tất cả thái giám cùng cung nữ lớn nhỏ không cho phép tùy tiện đi vào, thế nhưng các nàng vẫn phải thật cẩn thận, để ngừa tình huống ngoài ý muốn, tựa như chuyện A Cửu chết vậy.
“Tốt, ta đã biết.”
Thanh Dao đứng dậy, dẫn người đi về phía tẩm cung, ngoại trừ nàng bản thân, những người khác đều canh giữ ở bên ngoài tẩm cung.
Thanh Dao vừa vào gian phòng, liền mở ra một cái cửa sổ khắc hoa bên trong gian phòng, dưới bóng đêm đen kịt, một đạo nhân ảnh nhanh chóng lướt qua, chớp mắt xuyên qua cửa sổ mà vào, một thân trường bào bao vây lấy cả người, tóc dài rủ xuống, quanh thân thanh khiết, quả nhiên là Nam An vương, chỉ thấy ánh mắt Nam An vương hiện lên vô cùng kinh ngạc, ôm quyền trầm giọng mở miệng.
“Không biết nương nương ban đêm cho đòi Lưu Chiêu đến là vì chuyện gì?”
Trực giác nói cho hắn biết đã xảy ra chuyện gì, nên Mộ Dung Lưu Chiêu mới hỏi như thế, Thanh Dao vừa nghe câu hỏi của hắn, nghĩ đến hoàng thượng hiện tại không biết ở địa phương nào, con ngươi hiện lên một tầng sương, âm u mở miệng: “Nam An vương, trong cung biến đổi lớn như thế, không ngờ ngươi một điểm cũng không biết?”
“Biến đổi lớn?”
Nam An vương cau mày nghi hoặc, không biết biến đổi lớn này là cái gì, ý tứ của hoàng hậu không phải là chuyện hoàng đế nạp phi chứ.
“Nương nương là chỉ………..?”
“Vị hoàng đế trong cung này là giả.”
Thanh Dao đột ngột giảm thấp thanh âm xuống, dùng giọng nói nhỏ đến không nhỏ hơn được nữa mở miệng, Nam An vương lập tức lại càng hoảng sợ, rút lui một bước, lắc đầu khó tin: “Nương nương có phải đã suy nghĩ nhiều hay không, trong thiên hạ ailớn mật như thế?”
Thanh Dao bình tĩnh nhìn Nam An vương, đây là lý do để xảy ra chuyện, tất cả mọi người đều cho rằng không ai dám giả mạo hoàng đế, điều này vừa vặn cho người kia chỗ trống, trong đó bao gồm chính bản thân của hoàng đế, hắn cũng chưa từng nghĩ tới có người can đảm giả mạo hắn, cho nên đã khinh thường, làm cho kẻ trộm chui vào chỗ trống, nếu không lấy năng lực của hắn, kiên quyết sẽ không không bị như thế.
“Thượng Quan Hạo, năng lực của hắn tuy rằng thua hoàng thượng, nhưng dù sao chỉ thua kém một chút, ngươi đừng quên, hắn và hoàng thượng đều xuất thân là môn hạ của Xích Hà lão nhân, vì thế năng lực cũng không kém, nếu như hoàng thượng không chú ý, chỉ sợ một kẻ tiểu nhân như hắn sẽ dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, thì càng làm cho người ta khó lòng phòng bị.”
Nam An vương ổn định một chút tâm thần, nếu như nói hoàng huynh hiện tại là Thượng Quan Hạo, như vậy liền có thể lý giải vì sao hắn trở lại liền dẫn người bắt mình nhốt vào đại lao, bởi vì mục đích cuối chính của hắn là diệt trừ mình. Có mình ở đó sớm muộn gì sẽ lộ ra mánh khóe.
Nếu người trong cung là giả, vậy hoàng huynh hiện giờ ở đâu? Nam An vương lập tức nóng ruột, ngẩng đầu lên nhìn hoàng hậu.
“Như vậy hoàng huynh đâu?”
“Không biết, vì thế đêm nay ta cho đòi ngươi tiến cung, chính là muốn mau chóng tìm được hoàng thượng chân chính, không biết hắn hiện tại ở địa phương nào?”
“Hoàng huynh hắn sẽ không…?”
Nam An vương đột ngột lên tiếng, thanh âm khẽ run, nghĩ đến hoàng huynh bị người ta hãm hại, đáy lòng khó chịu dị thường, hô hấp đều khó khăn, thật muốn lập tức vọt tới Lưu Ly cung đem tên kia bắt được hảo hảo trừng phạt hắn, nhưng làm như vậy chỉ sợ hoàng huynh sẽ gặp nguy hiểm, hơn nữa nếu tên kia một mực chắc chắn chính là mình hoàng thượng, vậy căn bản bọn họ cũng không có biện pháp vạch trần.
Thanh Dao vừa nghe Nam An vương nói, vội vàng lắc đầu kháng cự chuyện như vậy.
“Sẽ không, hoàng thượng bây giờ còn không có chuyện, A Cửu vốn biết một ít chân tướng, nhưng ai ngờ đến tối hôm nay, ở bên Lưu Ly cung truyền đến tin tức, nói hắn tự sát thân vong.”
“A Cửu đã chết? Hắn biết cái gì đây?”
Nam An vương ở bên trong tẩm cung đi qua đi lại, ngoại trừ tiếng bước chân, thì không còn có một tia thanh âm khác, lúc này, ngoài phòng vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng, rất hiển nhiên là có người tới, Thanh Dao sắc mặt lạnh lẽo, xoay mình dời bước đi tới, đợi được người nọ tới gần, thì đột nhiên mở cửa sổ, chỉ thấy ngoài cửa sổ có một người đối diện nàng, bị hù doạ đến hồn phi phách tán, rất nhanh ném vào một hộp gấm hình vuông, mồm miệng lấp bấp.
“Là A Cửu công công bảo ta mang cái này qua đây.”
Nói xong, nhanh chóng lắc mình chạy trốn, Thanh Dao nhặt lên hộp gấm rơi trên mặt đất, nhìn bóng đêm mịt mờ, chẳng lẽ đây mới là mục đích của A Cửu, hắn phái người đưa tin tới, còn bản thân thì đem cái chết để di dời lực chú ý sáng người hắn, như vậy những người đó sẽ không biết sự thật của câu chuyện đã bị nàng biết.
A Cửu, thật là một nô tài trung tâm, Thanh Dao đau lòng nghĩ, một bên mau chóng mở ra hộp gấm, bên trong hộp gấm có một phong thơ ······
Thiên Giới Hoàng Hậu Thiên Giới Hoàng Hậu - Ngô Tiếu Tiếu Thiên Giới Hoàng Hậu