Số lần đọc/download: 2237 / 17
Cập nhật: 2017-02-10 13:51:50 +0700
Chương 98.3
Đ
ây là chuyện nàng muốn biết nhất, nếu như nàng không theo hắn tham gia cung yến, hắn sẽ làm những chuyện như thế nào, chẳng lẽ thực sự dùng thủ đoạn độc ác giết chết Mai Tâm, người như vậy nàng tuyệt đối sẽ không đồng ý làm thái tử phi của hắn, thực sự là cuồng dại đến lệch lạc mà.
“Như vậy ngươi vĩnh viễn cũng sẽ không gặp được nàng ta.”
Trưởng Tôn Trúc ý cười vẫn không thay đổi, thế nhưng lời nói kia lộ ra một cỗ sát khí máu tanh, lan toả đầy rẫy ở trong thư phòng, Mộc Thanh Dao sớm đã nghĩ đến điều này, thế nhưng khi chính tai nghe được hắn nói ra chuyện ấy, vẫn cảm thấy lòng lạnh tận đáy, tiếp theo nàng ngẩn đầu lên với ánh mắt đầy cừu hận, lạnh lùng nhìn chằm chằm Trưởng Tôn Trúc.
“Tại sao lại muốn đem mọi chuyện biến thành như vậy? Lúc ngươi đem ta mang ra khỏi Huyền Nguyệt, khi đó ít nhất trong tâm tồn ta rất cảm kích, vì sao lại muốn cho ta hận ngươi mới được? Vào lúc ngươi có thể thản nhiên nói ra những lời lãnh huyết vô tình này, lòng căm hận của ngươi dành cho ngươi chỉ có nhiều hơn, mà không phải vơi bớt đi chút nào.”
Lời nói của nàng cuối cùng cũng đả kích được Trưởng Tôn Trúc, hắn rốt cuộc cũng không thể vẫn duy trì cái nụ cười thản nhiên đó, xoay mình đứng lên, nghiên thân về phía trước, trong đôi mắt đen sát khí thị máu rất nặng.
“Nếu như không phải ngươi ép ta, ta sẽ không làm ra chuyện quyết tuyệt như thế.”
“Vì sao nhất định phải nạp ta làm phi, ngươi thật là thích ta sao? Hay bởi vì trong lòng ngươi thực sự có mục đích khác.”
Mộc Thanh Dao lạnh lùng chất vấn hắn, Trưởng Tôn Trúc nghe thấy lời chất vấn của nàng thì sửng sốt một chút, rất nhanh mở miệng.
“Ta thích ngươi, trong thiên hạ này người có thể hợp với Trưởng Tôn Trúc ta không có ai ngoài ngươi, không có thêm người nào khác nữa, vì thế ngươi nhất định phải làm thái tử phi của Thanh La quốc.”
Hắn bá đạo tuyên bố, mang theo sự cuồng vọng thị máu, nếu không đạt mục đích quyết không bỏ qua.
Khi hắn nói đến đây, thì Thanh Dao biết mình nói thêm cái gì nữa cũng vô ích, người nam nhân này giống như một kẻ trúng độc, nhất định phải nạp nàng làm thái tử phi, mà nàng thì tuyệt đối không thể nào đồng ý, nhưng nếu như nàng không đáp ứng, chỉ sợ Mai Tâm sẽ thực sự bị hắn giết chết, một người như vậy có cái gì mà không dám làm.
Nàng vạn lần không hy vọng Mai Tâm gặp chuyện chẳng may, vì thế chỉ có thể dùng kế hoãn binh, trước đáp ứng hắn tham gia yến hội đêm nay, đến lúc đó đành hành sự tùy theo hoàn cảnh.
“Được, đêm nay ta tham gia yến hội hoàng cung của các ngươi, chỉ mong ngươi sẽ không hối hận, nếu như ngày mai ta không thấy được Mai Tâm, ta sẽ đem thái tử phủ của các ngươi hỏa thiêu, cho thái tử phủ các ngươi một manh giáp cũng không còn.”
Mộc Thanh Dao sát khí tận trời giận dữ rống lên, sắc mặt âm ngao lãnh khốc, trong con ngươi một mảnh cuồng bạo huyết khí, tựa như tu la đến từ địa ngục, nếu như Trưởng Tôn Trúc ngày mai không thả Mai Tâm, phỏng chừng nàng thật sự một ngọn đuốc đốt phủ Đông cung thái tử.
“Được, ngày mai ta nhất định bảo người ta thả nàng.”
Trưởng Tôn Trúc đã đạt được mục đích của chính mình, cũng không cần làm khó nàng, nhìn nàng tức giận như thế, lại cảm thấy có chút đau lòng, ánh mắt hiện lên thống khổ, hắn thật sự là muốn giữ nàng lại, nhưng vì sao lại khó như vậy chứ? Hiện tại mặc kệ hắn làm cách nào, chỉ sợ nàng cũng sẽ không dễ dàng tha thứ cho hắn.
Như vậy hắn cũng không ngại làm tàn ác thêm một chút, chỉ cần có thể mang nàng lưu lại là tốt rồi, hắn tin tất cả rồi từ từ sẽ tốt.
Thanh Dao một chữ cũng đều không nói thêm nữa, gương mặt của Trưởng Tôn Trúc, hiện tại ở trong mắt nàng đã trở thành âm hiểm, thủ đoạn độc ác, mặc dù lớn lên tuấn tú thì thế nào, tức giận xong nàng vung tay một cái rồi đi ra ngoài, nhìn cũng không thèm nhìn nam nhân bên trong thư phòng một cái nào mắc công ô uế đôi mắt.
“Tiểu thư?” Mạc Sầu cùng Mạc Ưu kêu lên một tiếng, hai người đều rất lo lắng, không nghĩ tới Trưởng Tôn Trúc lại âm hiểm lại làm ra hành vi tiểu nhân đến bậc này, đem một người không biết võ công như Mai Tâm mang đi, chỉ mong Mai Tâm không gặp phải chuyện không may mới là tốt nhất.
“Đi thôi.” Thanh Dao trầm giọng mở miệng, bước lên phía trước trở về Minh Nguyệt uyển, ngoại trừ Mạc Sầu cùng Mạc Ưu, Nghênh Phong cũng theo nàng rời đi…
Vừa về tới Minh Nguyệt uyển, Thanh Dao cho bọnNghênh Phong lui ra ngoài, chỉ chừa lại Mạc Sầu cùng Mạc Ưu.
“Khuya hôm nay, ta cùng Trưởng Tôn Trúc đi tham gia cung yến, các ngươi không cần theo ta, ở lại trong phủ tìm cho được Mai Tâm, nàng nhát gan, nhất định sẽ rất sợ hãi.”
Thanh Dao vừa nghĩ tới tình cảnh Mai Tâm lúc này, không khỏi lo sợ, trong lạnh run như nước tưới qua, cả người đều mất đi sự bình tĩnh.
“Chủ tử, như vậy sao được, ” Mạc Ưu không yên lòng, quay đầu nhìn Mạc Sầu liếc mắt một cái, hai người cùng nhau nhìn về phía chủ tử, bất quá vẻ mặt chủ tử rất kiên định, thần sắc uất giận mở miệng.
“Đáng chết Trưởng Tôn Trúc, đợi khi tìm được Mai Tâm, chúng ta sẽ nghĩ biện pháp lập tức ly khai thái tử phủ, người nam nhân này thì ra cũng là một tiểu nhân âm hiểm giả dối, còn ở lại đây chỉ sợ không có chuyện gì tốt, hơn nữa Thanh La quốc bọn họ cũng không phải nơi bình yên, Trưởng Tôn Dận kia tựa hồ có dã tâm tranh ngôi vị thái tử, nếu như chúng ta tiếp tục ở lại, chỉ sợ sẽ trở thành bia ngắm.”
“Dạ, chủ tử người yên tâm đi, tối nay chúng ta nhất định sẽ điều tra rõ nơi Mai Tâm bị giam, Mao Tuyết Cầu từ trước giờ rất thân cận nàng, nhất định sẽ tìm được vị trí nàng ấy.”
Đối với điểm này Mạc Sầu rất có tự tin, nghĩ đến tình cảnh của Mai Tâm lúc này, chỉ sợ đang chờ mong các nàng đến không chịu nổi, nếu như là nàng hoặc Mạc Ưu bị bắt, thì không sao cả, bởi vì bọn họ biết võ công, còn có thể kiên trì một hồi, mà Mai Tâm thì không có võ công, lá gan lại nhỏ, lúc này nhất định rất sợ hãi.
Khí lạnh len lõi khắp trong phòng, hơi thở giết chóc trôi nổi ở trong không khí.
Buổi tối rất nhanh tới.
Trăng tròn nhẹ chiếi, ánh sáng như tầng lụa mỏng màu bạc, bao phủ toàn bộ thái tử phủ.
Trước cửa Thái tử phủ, một chiếc liễn xa hoa lệ đang dừng ở đó, phía sau xe đứng thẳng một hàng thị vệ thật dài, mặc giáp trụ màu bạc, cầm trong tay trường thương, dưới ánh trăng, hàn ý lan rộng.
Thái tử Trưởng Tôn Trúc lúc này đang đứng ở bên cạnh liễn xa hoa lệ, trên khuôn mặt tuấn mỹ, con ngươi của hắn nhuộm ánh sáng rực rỡ của trăng phát ra từng gợn sóng động lòng người.
Cung yến hôm nay chính là ngày sinh của Trần quý phi, Trần quý phi, là mẹ ruột của Dận vương gia, luôn luôn rất được lòng của vua, Trần quý phi là người rất biết lung lạc nhân tâm, vì thế trên dưới triều đình, hiện tại chia làm hai đại phái tranh đấu gay gắt, con ông cháu cha là phái của vương gia, trong cuộc minh tranh ám đấu này, hiện nay vẫn còn duy trì thế cân bằng, điều này Trưởng Tôn Trúc cũng không để ở trong lòng, hắn tự nhận sẽ không thua Dận vương Trưởng Tôn Dận.
Đêm nay, tâm tình của hắn tốt.
Điểm này, toàn bộ người thái tử phủ đều biết.
Rất xa, một thân hoa phục Mộc Thanh Dao đã đi tới, quanh thân lạnh lùng xa cách, nàng vốn đã khuynh thành trên người mang theo đồ trang sức trang nhã, càng phát ra mỹ lệ, dưới ánh trăng dịu dàng, tựa như một khối mỹ ngọc đang phát ra ánh sáng rực rỡ sinh động, trên khuôn mặt xinh đẹp, đôi mài như mực, ánh mắt giống như thủy tinh đen, không chỉ lấp lánh hơn nữa còn rất chói mắt, khóe môi nhất câu, đó là nụ cười lạnh như nước, rõ ràng nàng đang cười, nhưng không làm cho người ta cảm giác ấm áp, ngược lại làm cho người ta liếc mắt một cái liền nhìn ra tâm tình của nàng cực kỳ không tốt, nên những người khác tốt nhất ít chọc đến nàng.