Love is a puzzle posed by the emotions and not likely to be solved by reason.

Anon

 
 
 
 
 
Thể loại: Ngôn Tình
Biên tập: Nguyễn Hà An
Upload bìa: Nguyễn Hà An
Số chương: 498 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2237 / 17
Cập nhật: 2017-02-10 13:51:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 89: Hoàng Hậu Phát Uy
uyền đế sắc mặt đột nhiên âm u, đôi lông mài hẹp dài nhướng lên, con ngươi thâm thúy hiện lên sắc băng hàn, Liễu Không đại sư đó tên Tô Trảm, là tình nhân lúc còn trẻ của thái hậu, như vậy không cần hoài nghi nữa, kẻ đứng chủ mưu phía sau sai khiến hắn chính là Bắc Tân Vương. Hiện tại chỉ cần làm cho Liễu Không khai ra Bắc Tân vương, như vậy hắn sẽ không cần mất nhiều công sức có thể dễ dàng bắt được Bắc Tân vương. Nếu như hắn không có chứng cứ gì mà đem Bắc Tân vương bỏ tù, thì người trong thiên hạ sẽ nhìn hắn như thế nào đây. Bây giờ xem ra, tất cả những điểm mấu chốt đều ở trên người Liễu Không.
“Đúng vậy, hoàng thượng, hơn nữa Tô gia vốn chỉ là gia đình có một xưởng nhỏ ở Đông Giao thôi, mà án tử của Tô Trảm lại liên quan đến nhiều chuyện trọng đại, hoàng thượng tại sao không đem một nhà Tô gia toàn bộ bắt giam vào đại lao, thì hắn nhất định sẽ khai ra kẻ chủ mưu ở phía sau.”
Tây Môn Tân Nguyệt ôn nhu mở miệng, không ngờ nàng ta tâm kế cũng thâm trầm, Mộ Dung Lưu Tôn ngước mắt nhìn về phía nàng, nữ nhân này quả thực thông minh, hơn nữa thủ đoạn rất cay độc, không giống như Dao nhi, tuy rằng bề ngoài nàng rất lạnh mạc, nhưng trên thực tế tâm địa lại lương thiện, người bình thường chỉ cần không lấn đến trên đầu nàng, thì căn bản nàng không thèm động đến họ, không giống với Tây Môn Tân Nguyệt. Hoàng thượng khóe môi hiện lên nụ cười nhạt, ánh mắt u ám khó hiểu…
Tây Môn Tân Nguyệt vừa nhìn thấy, trong lòng run lên, vội vàng đứng dậy nhu thuận mở miệng.
“Tân Nguyệt lắm miệng rồi.”
“Không, kế sách của ngươi tốt lắm, trẫm sẽ lưu ý.” Biểu cảm trên khuôn mặt tuấn mĩ của Mộ Dung Lưu Tôn làm cho người ta không thấy được lúc này hắn đang nghĩ gì, phất phất tay ý bảo A Cửu đang đứng ở một bên: “Tiễn Tây Môn Tân Nguyệt đi ra ngoài.”
“Dạ, hoàng thượng.” A Cửu lĩnh mệnh, đi tới trước mặt Tây Môn Tân Nguyệt, cung kính làm một động tác thỉnh mời, Tây Môn Tân Nguyệt hướng về phía hoàng thượng hành lễ, rồi dẫn Liên Yên theo sau A Cửu đi ra ngoài, khi bước tới cửa, nàng nhịn không được nên dừng lại, quay đầu liếc mắt nhìn hoàng thượng một cái, lưu luyến không muốn rời khỏi.
Hoàng đế Mộ Dung Lưu Tôn khóe môi mím chặt, quanh người tỏa ra khí lạnh nhưng trong đôi mắt đen toát ra hai đóm lửa.
Hoàng hậu thậm chí có chuyện gạt hắn, nàng đi gặp Liễu Không, thì nhất định đã biết kẻ đó là Tô Trảm, nhưng nàng lại giấu giếm hắn, hơn nữa hôm nay nàng đã khiến thái hậu nói ra sự việc năm xưa sát hại mẫu hậu hắn. Lúc trước, bởi vì do hắn quá phẫn nộ, nên đã quên suy nghĩ kỹ, nguyên lai điều mà các nàng nói là chuyện của Tô Trảm, bởi vậy mới có thể làm cho thái hậu tâm thần đại loạn, cuối cùng khẩu bất trạch ngôn (nói mà k suy nghĩ), mới khai ra chuyện sát hại mẫu hậu hắn.
Dao nhi, ngươi cư nhiên dám gạt trẫm?
Đôi mắt của Mộ Dung Lưu Tôn lóe ra ánh sáng lạnh lẻo bất định, quanh thân lãnh lệ, bàn tay to nắm chặt, bút lông sói trong tay phát ra một tiếng “ba”, gãy thành hai đoạn, rơi trên mặt đất.
A Cửu từ bên ngoài vừa đi vào nhìn thấy hoàng thượng quanh thân lãnh ý, sắc mặt cũng đã thay đổi, thì vội vàng cẩn thận đi tới, nhặt lên hai đoạn bút lông sói kia, quan tâm hỏi.
“Hoàng thượng làm sao vậy?”
“Không có việc gì, chuyện Tây Môn Tân Nguyệt vừa nói, đừng tiết lộ ra ngoài, nhất là bên phía Hoàng hậu.” thanh âm chán chường thất vọng vang lên, A Cửu trong lòng run lên một cái, hoang mang suy nghĩ, hoàng hậu sao thế? hôm qua hoàng thượng rất sủng ái hoàng hậu, như thế nào mới có chốc lát liền thay đổi sắc mặt, chẳng lẽ chuyện Tây Môn Tân Nguyệt vừa nói có liên quan tới Hoàng hậu, A Cửu ngẩn người ra, hắn cũng đã đoán ra ít nhiều, nào dám nói thêm cái gì.
“Dạ, tiểu nhân tuân chỉ.”
“Trẫm mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một chút.” Hoàng thượng đứng lên, đôi tay thon dài vuốt vuốt mi tâm, tối hôm qua hắn cũng mệt muốn chết rồi, tuy rằng trong lòng tức giận Dao nhi, nhưng nhớ tới buổi tối hôm qua nàng rất nhiệt tình, đáy lòng vẫn dậy sóng.
“Dạ.” A Cửu hầu hạ hoàng thượng tiến vào tẩm cung nghỉ ngơi…
Phượng Loan cung, Mộc Thanh Dao ngủ được một lúc thì tự nhiên tỉnh, bên trong tẩm cung đã lên đèn, nàng chớp chớp đôi mắt to trong suốt, như có chút phản ứng, đợi đến lúc trấn tĩnh mạch suy nghĩ mới xoay người ngồi dậy. Bên trong tẩm cung, Mai Tâm cùng Mạc Sầu chỉ huy cung nữ thu dọn đồ đạc, thấy nàng tỉnh lại, lập tức phất tay ý bảo bọn đi xuống trước.
“Nương nương, có thấy tốt hơn chút nào không?”
Mai Tâm ân cần hỏi chủ tử, đối với vết hôn xanh xanh tím tím trên người chủ tử, nàng không có cách nào quên được. Bởi vì cho tới bây giờ, cũng không có ai giải thích cho nàng, vết xanh tím kia là cái gì, cho nên nha đầu vẫn cảm thấy chủ tử bị hoàng thượng khi dễ.
“Ừ, tốt hơn nhiều rồi.” Mộc Thanh Dao vươn vai giãn gân cốt ra một chút, tinh thần đã khôi phục gần như cũ, mỉm cười vươn tay vịn lấy tay Mai Tâm: “Ta muốn tắm rửa, thân thể đều bốc mùi.”
“Không có a, nương nương lúc nào cũng đều thơm hết a!” Mai Tâm lấy lòng mở miệng, giống như cún con đang tranh thủ tình cảm.
“Ngươi a, đâu chỉ biết nghe lời, nếu như một ngày nào đó lập gia đình, nhất định sẽ dỗ được tướng công ngươi thật vui vẻ.”
Mộc Thanh Dao vừa nói xong, Mai Tâm không vui, một mực giải thích: “Ta chỉ hầu hạ nương nương, muốn theo nương nương cả đời, không lấy chồng a.”
“Tốt, vẫn là Mai Tâm nhà ta tốt nhất, Mai Tâm đáng yêu như vậy có thể đỡ nương nương ta đứng lên đi tắm hay không đây?”
Mộc Thanh Dao đưa tay ra, Mai Tâm cùng Mạc Sầu lập tức vươn tay đỡ nàng đứng lên dậy, hai người hầu hạ nàng tắm rửa, ngâm mình vào một cỗ nước nóng thơm ngào ngạt. Hiện tại cả người thần thanh khí sảng, càng thêm quyến rũ động lòng người. Bởi vì khí trời lạnh, Mai Tâm sợ nàng bị cảm lạnh nên vội vàng dùng vải bông lau khô tóc, nàng cũng không để ý, chỉ tùy ý thả chúng xõa trên vai, càng phát ra vẻ tươi đẹp động lòng người, Mộc Thanh Dao mặc trên người một bộ y phục quần dài mỏng, áo khoác thì thêu cây mẫu đơn, xinh đẹp trên nhiều phương diện, làm cho người ta nhìn một cái liền không muốn dời tầm mắt.Nhất là lúc này trên mặt nàng mang nụ cười ôn nhu ấm áp, làm cho người ta có ý nghĩ muốn yêu thương đến tận đáy lòng.
“Nương nương, ngàn vạn lần đừng để bị cảm lạnh.” Mai Tâm một bên đưa cho chủ tử áo choàng cùng dây lưng, một bên không quên dặn dò nàng.
“Đã biết.” Mộc Thanh Dao cười rộ lên, nàng biết Mai Tâm cùng Mạc Sầu là thật tâm đối tốt với nàng, từ trước đến nay chỉ cần là người thật tình đối đãi, thì nàng luôn coi như thân nhân, vì thế ba người cảm tình đặc biệt tốt, hiện tại còn có thêm Mạc Ưu, bốn người các nàng giống như một gia đình nhỏ tương thân tương ái.
“Nương nương, có đói bụng hay không, nô tỳ bắt đầu chuẩn bị bữa tối?”
Mai Tâm sau khi thoả mãn đánh giá chủ tử trên dưới một hồi, cuối cùng cũng hỏi.
“Không được, ta muốn đi Vị Ương cung một chuyến.”
Mộc Thanh Dao vừa mở miệng, Mai Tâm cùng Mạc Sầu lập tức phản đối: “Chủ tử, người đi tới đó làm gì? Nữ nhân kia nếu như có lòng dạ thì khác làm sao bây giờ?”
Thiên Giới Hoàng Hậu Thiên Giới Hoàng Hậu - Ngô Tiếu Tiếu Thiên Giới Hoàng Hậu