Freedom is not given to us by anyone; we have to cultivate it ourselves. It is a daily practice... No one can prevent you from being aware of each step you take or each breath in and breath out.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Ngôn Tình
Biên tập: Nguyễn Hà An
Upload bìa: Nguyễn Hà An
Số chương: 498 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2237 / 17
Cập nhật: 2017-02-10 13:51:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 86.4
ghĩ như thế, nên Mộ Dung Lưu Tôn đối với đan dược này liền hoài nghi, Tây Môn Tân Nguyệt làm thế nào mà có đan dược của quỷ y Vô Tình.
“Tây Môn Tân Nguyệt, Cửu Cung đan này từ nơi nào mà có được?”
“Bẩm hoàng thượng, đây là vật của gia phụ, gia phụ qua một năm lại già thêm một tuổi, vì từng có một lần giúp đở quỷ y Vô Tình, nên hắn lấy Cửu Cung đan tặng cho gia phụ.”
Tây Môn Tân Nguyệt dịu dàng mở miệng, đối với nghi vấn của hoàng thượng, nàng đã dự liệu từ đầu, lúc phụ thân đem Cửu Cung đan đưa cho nàng, nàng cũng từng hoài nghi viên thuốc này là giả, nhưng về sau hỏi qua một bằng hữu tốt của phụ thân, mới biết viên thuốc này thực sự là do Vô Tình đích thân ban tặng, đối với việc gia tăng nội lực trong người giúp ích rất nhiều, bởi vậy phụ thân mới đưa cho nàng, vì nàng là người học võ, tự nhiên sẽ xem viên thuốc này như bảo bối, chỉ là hoàng hậu bệnh nặng lần này, nếu nàng dâng lên viên thuốc thì sẽ khiến cho hoàng thượng coi trọng nàng, vứt đi hài tử để bắt được con sói lớn, đạo lý này, nàng vẫn hiểu, tuy rằng có đau lòng, nhưng vẫn là nghĩa vô phản cố đem ra.
“Tốt ” Mộ Dung Lưu Tôn từ trên chỗ ngồi bước xuống, băng sơn trên mi tâm tán đi không ít, đôi mài hẹp dài nhảy lên, đôi mắt phượng xinh đẹp toát ra hai đám lửa nhỏ, tùy ý cuồng vọng mở miệng: “Bãi giá Phượng Loan cung.”
“Dạ, hoàng thượng.”
A Cửu lĩnh mệnh, nhìn hoàng thượng tâm tình tốt lên, tâm tình của hắn cũng không có lý do mà phấn khởi theo, nhìn Tây Môn Tân Nguyệt đang còn trên đại điện, mâu quang càng phát ra nhu hòa, Tây Môn Tân Nguyệt này thật không đơn giản a, biết điển cố vứt mận đổi đào, đúng là một nhân vật lợi hại.
“Đứng lên đi, ” Mộ Dung Lưu Tôn khi đi qua người Tây Môn Tân Nguyệt, chậm rãi mở miệng, lời nói như băng sơn lãnh khốc vô tình lúc trước, lúc này giống như đang bị tan chảy, đôi mắt đen của Tây Môn Tân Nguyệt lóe lên một cái, tiếng nói càng phát ra uyển chuyển hàm xúc: “Tạ ơn hoàng thượng, Tân Nguyệt có một chuyện thỉnh cầu.”
Mộ Dung Lưu Tôn ánh mắt nhấp nháy một chút, hơi lạnh lùng, bất quá vẫn hắn chưa phát tác, nữ nhân này thật hiện thực, vừa mới đưa đồ tới, bây giờ đang muốn ban thưởng sao? Vẫn là Dao nhi tốt nhất, nàng chưa bao giờ đòi hỏi hắn cái gì cả.
“Nói.”
“Tân Nguyệt nguyện ý theo hoàng thượng đi đến Phượng Loan cung, vì hoàng hậu nương nương thử đan dược.”
Lời vừa nói ra, Mộ Dung Lưu Tôn một lần nữa lại dùng hai mắt nhìn Tây Môn Tân Nguyệt, nàng này không chỉ lớn lên bất phàm, ngay cả tâm tư cũng trí tuệ thông minh, biết hắn hoài nghi viên thuốc này là giả, nên tự nguyện thử đan dược, hắn gật đầu đi qua: “Được.”
Mộ Dung Lưu Tôn bước ra ngoài trước, A Cửu theo sau, Tây Môn Tân Nguyệt không nhanh không chậm đứng lên, đi phía sau bọn họ để ra ngoài.
Ngoài cửa Lưu Ly cung, đã có nhuyễn kiệu chờ sẳn, hoàng thượng lên nhuyễn kiệu, phân phó cho A Cửu chuyện hiếm thấy: ” Chuẩn bị một nhuyễn kiệu khác cho Tây Môn Tân Nguyệt.”
“Dạ, hoàng thượng, ” A Cửu lĩnh mệnh, lập tức phất tay ý bảo tiểu thái giám nhanh chóng chuẩn bị cho Tân Nguyệt cô nương nhuyễn kiệu, đợi đến khi Tây Môn Tân Nguyệt lên kiệu, đoàn người mới từ từ đi đến Phượng Loan cung.
Phượng Loan cung, hoàng hậu đang ở trên đại điện cùng công chúa Mộ Dung Tinh Trúc nói chuyện, còn có nha đầu Mạc Sầu và Mai Tâm, cả thiếp thân thị nữ Lam Y của công chúa nữa, mọi người bao quanh lại làm thành một vòng tròn, đùa chơi với tiểu hồ ly Mao Tuyết Cầu, thỉnh thoảng có tiếng cười bay ra ngoài, cả tòa điện đều ấm áp, xa xa còn có mấy người thái giám cùng cung nữ. Trên mặt tất cả đều mang ý cười nhìn vào bên trong.
Đúng lúc này, thanh âm lanh lảnh của thái giám vang lên: “Hoàng thượng giá lâm.”
Mấy người cung nữ ở trên cao nhanh chóng chạy xuống dưới, ngoại trừ hoàng hậu nương nương cùng Tinh Trúc công chúa thân hình chưa động, thì những nữ nhân còn lại đều cẩn thận quỳ trên mặt đất, cùng hô lên: “Tham kiến hoàng thượng.”
Thân ảnh cao to màu vàng đã nhanh chóng tiến vào, đi theo phía sau là A Cửu cùng Tây Môn Tân Nguyệt, hoàng thượng tâm tình tựa hồ rất tốt, thanh âm nồng thấp như rượu.
“Bình thân.”
“Tạ ơn hoàng thượng, ” mọi người trên đại điện đều đứng lên, Mạc Sầu cùng Mai Tâm liếc mắt một cái liền nhìn thấy ở giữa đại điện có thêm một nữ nhân là Tây Môn Tân Nguyệt, nàng ta khẽ cúi thân thể, dịu dàng như nước mở miệng: “Tân Nguyệt tham kiến hoàng hậu nương nương.”
Mộc Thanh Dao sắc mặt tối sầm lại, khóe môi xả ra nụ cười, Tây Môn Tân Nguyệt rốt cuộc cũng ra tay rồi sao? Nữ nhân này xem ra không đạt mục đích tuyệt đối không bỏ qua.
“Hãy bình thân.”
“Tạ nương nương, ” Tây Môn Tân Nguyệt dẫn tỳ nữ đứng dậy, lui qua một bên, trên đại điện, vài đôi mắt phẫn nộ trừng trừng nhìn nàng, Tây Môn Tân Nguyệt sao lại không biết, nơi này chính là địa bàn của hoàng hậu, nàng mạo muội xông tới, đương nhiên sẽ bị người ta ghét, bất quá chuyện này đã được hoàng thượng đồng ý, Tây Môn Tân Nguyệt từ đầu tới đuôi đều biểu hiện vẻ ôn nhu thanh tao lịch sự, cười tươi như hoa xuân.
Mộc Thanh Dao không rõ hoàng thượng vì sao lại đi cùng Tây Môn Tân Nguyệt, còn đem nàng đến Phượng Loan cung, bất quá nhìn thần sắc của hoàng thượng, dường như thật cao hứng, cầm trong tay một hộp gấm hoa lệ, sải bước tiêu sái đến trên đài cao.
“Dao nhi, nàng xem, đây là Cửu Cung đan, do Tây Môn Tân Nguyệt dâng tới, nghe nói viên thuốc này rất có công hiệu, chỉ cần nàng ăn xong, nói không chừng có tác dụng.”
Mộc Thanh Dao nhíu mày, không nghĩ tới Tây Môn Tân Nguyệt lại tới đây xuất ra chiêu này, tốt, xem ra lần này nàng ta thông minh, không đần giống như trước, ở ngự hoa viên đánh đàn.
“Hoàng thượng, Cửu Cung đan này, thật sự dùng được sao?”
Mộc Thanh Dao hoài nghi, nàng cũng không phải sinh bệnh gì, chỉ bị bỏ thuốc mà thôi, Cửu Cung đan này chẳng lẽ có thể khôi phục nội lực của nàng, nếu như không thể khôi phục nội lực, nàng ăn nó làm gì, còn tự dưng nợ nữ nhân này một cái ân tình, mặc dù nữ nhân này không nói, nhưng đây cũng là sự thực.
Mộ Dung Lưu Tôn còn không có lên tiếng, thì Tây Môn Tân Nguyệt đã mở lời: “Bẩm hoàng hậu nương nương, đan dược này là thuốc của quỷ y Vô Tình, có bệnh chữa bệnh, không bệnh thì cường thân kiện thể, quan trọng nhất là người tập võ ăn nó vào nội lực sẽ gia tăng rất lớn”
Tây Môn Tân Nguyệt vừa mới nói xong, Mộc Thanh Dao ngồi trên cao có chút không vui, mâu quang khiếp người bắn về phía Tây Môn Tân Nguyệt, nàng cùng hoàng thượng nói chuyện, cũng không có hỏi nàng ta, đang định phát tác, thì công chúa Mộ Dung Tinh Trúc bên cạnh đã nhanh hơn một bước.
“Lớn mật, hoàng hậu đang cùng hoàng thượng nói chuyện, ai cho ngươi xía miệng vào, nếu không phải nể tình ngươi đã biếu tặng đan dược, thì ta đã cho người vả miệng.”
Mộc Thanh Dao nghe xong lời công chúa, cũng thấy vô cùng kinh ngạc, nha đầu kia từ trước đến nay đều đơn thuần nhu hòa, hiếm khi nhìn thấy nàng tàn nhẫn như vậy, xem ra trong cơ thể công chúa vẫn có huyết thống cao quý của hoàng thất, lúc này phát huy vẻ cứng cỏi một chút cũng không thua người khác.
Tây Môn Tân Nguyệt bị tiểu công chúa giáo huấn vài câu, sắc mặt trong nháy mắt một mảnh đỏ đậm, cắn răng không lên tiếng, không nói thêm cái gì nữa, xem ra tiểu công chúa rất thích hoàng hậu, mới bảo vệ nàng ta như vậy, nàng sau này cũng phải cẩn thận ứng phó mới được.
“Dạ, công chúa, Tân Nguyệt nhớ kỹ.”
Hoàng thượng Mộ Dung Lưu Tôn tà tà quét mắt nhìn nàng một cái, cũng không nói gì thêm, mà lại ôn nhuận nhìn về phía Mộc Thanh Dao.
“Để cho nàng ta thử thuốc đi, chỉ cần không có gì, là dùng được.”
“Này?” Đôi mắt của Mộc Thanh Dao u ám lại, sắc mặt lành lạnh nhìn Tây Môn Tân Nguyệt, không biết này Cửu Cung đan này rốt cuộc có thể khôi phục nội lực của nàng hay không, nói thật lòng, nàng cũng muốn khôi phục nội lực: “Thử xem đi.”
Thiên Giới Hoàng Hậu Thiên Giới Hoàng Hậu - Ngô Tiếu Tiếu Thiên Giới Hoàng Hậu