Số lần đọc/download: 2237 / 17
Cập nhật: 2017-02-10 13:51:50 +0700
Chương 80.5
T
hái hậu nghĩ đến chuyện sinh con sau này, nếu như truyền tới trong tai Như Âm, chỉ sợ nàng nản lòng thoái chí, nên phải hạ mệnh lệnh cấm: “Không cho phép đem chuyện này nói ra, nếu để cho công chúa biết, các ngươi cũng đừng mong sống nữa.”
“Dạ, thái hậu nương nương.” Bên trong tẩm cung có khoản mấy người cung nữ, cẩn thận lên tiếng trả lời, sinh sống ở trong cung nhiều năm, ai lại không biết quy tắt, cơm thì có thể ăn nhiều, nói nên nói ít, bằng không sẽ tự mình rước lấy họa sát thân.
Như Âm công chúa bào thai đã xoá sạch, hoàng thất cũng phong tỏa tất cả tin tức, phàm là ai biết tin tức, người nào can đảm dám tiết lộ ra ngoài, thực sự là không muốn sống nữa, hoàng thượng đã hạ chỉ mệnh lệnh Khâm Thiên giám chọn một ngày lành, vốn đại hôn của bắc tân vương tổ chức trước, nhưng hiện tại lại trở thành công chúa gả trước.
Như Âm bị giam ở trong Cửu Hoa cung, nghĩ cách trốn ra ngoài căn bản là không có khả năng, mặc dù nàng không muốn, cũng không có cách nào khác.
Thái hậu tuy rằng yêu thương nàng, nhưng đối với chuyện lập gia đình lần này, cũng không có ngăn cản hoàng thượng…
Trong cung tựa hồ thực sự sóng êm gió lặng, nhưng Mộc Thanh Dao biết, đêm trước khi bão tố luôn luôn yên tĩnh như vậy…
Có một số việc đang ẩn nấp, có một số việc đang đợi thời cơ.
Người và việc không thể lộ ra ngoài ánh sáng, thường thích tiến hành trong đêm tối.
Ánh trăng như lụa, bao phủ toàn bộ Bắc Tân vương phủ, hành lang đình trụ được chạm trổ, khắp nơi là màu đỏ của vải lụa, nhìn thấy mà giật mình, đợi sau khi công chúa đại hôn, chính là ngày đại hôn của Bắc Tân vương gia, cả tòa vương phủ đã thu xếp rất là ổn thỏa, chỉ chờ đến ngày lành mà thôi.
Bên trong thư phòng ngăn nắp, Bắc Tân vương Mộ Dung Lưu Mạch đang xem sách, chỉ là mâu quang của tầm nhìn dường như có chút mơ hồ, lóe ra bất định, chẳng bao lâu nữa, thì sẽ có một nữ nhân tiến vào trong phủ của hắn, nữ nhân kia chỉ sợ không phải là kẻ tầm thường, rất có thể là quân cờ của người kia thao túng, vì thế sau này hắn hành sự càng phải cẩn thận hơn.
Bắc Tân vương gia đang nghĩ đến nhập thần, thì bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, tiếp theo là cửa bị đẩy ra, bước vào trước tiên là Trữ quản gia, Mộ Dung Lưu Mạch ánh mắt có chút tĩnh mịt, Trữ quản gia càng ngày càng không có chừng mực, hắn đang định phát tác, thì bên cạnh Trữ quản gia bước ra một người, người này mặc một thân quần áo màu đen, vừa đi ra khỏi vùng bóng tối, liền lấy xuống áo choàng màu đen trên đầu, lộ ra hé ra khuôn mặt duyên dáng sang trọng.
“Mẫu hậu?” Bắc Tân vương thất thanh kêu lên, tiếp theo ánh mắt lợi hại liền nhìn ra bên ngoài cửa, hắn phất phất tay ý bảo Trữ quản gia đi ngoài cửa canh chừng, Trữ quản gia lặng yên không một tiếng động lui ra ngoài.
Bên trong thư phòng, Bắc Tân vương cung kính mời mẫu hậu ngồi trên ghế, sau đó dâng trà đến.
“Mẫu hậu, như thế nào lại xuất cung?”
Thái hậu vừa nghe Bắc Tân vương nói, sắc mặt uấn giận, trong đôi mắt lóe ra sự cuồng bạo dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi mở miệng: “Ai gia ra đây xem, Mạch nhi rốt cuộc là muốn khi nào động thủ? Ngươi có biết mẫu hậu ở trong cung ngày càng lụn bại, người kia căn bản là không xem mẹ con đương chúng ta ra gì, làm hại chúng ta bị cái nha đầu Mộc gia kia khi dễ, chẳng lẽ Mạch nhi nhẫn tâm nhìn mẫu hậu chịu cay đắng như vậy sao?”
“Mẫu hậu, là lỗi của Mạch nhi.” Bắc Tân vương Mộ Dung Lưu Mạch tiến lên một bước quỳ sát ở bên chân thái hậu, sự nhu hòa trôi qua thì ánh mắt đột nhiên lạnh lẽo lại, trong đôi mắt đen kia lòe ra sát khí tàn nhẫn tận trời: “Mẫu hậu yên tâm đi, Mạch nhi sẽ đem đây hết thảy chuyện này đòi lại, tin sẽ không cần bao lâu nữa, nhi thần đã chuẩn bị tất cả để một kích tận trời.”
Thái hậu nghe xong Bắc Tân vương nói, khóe môi lộ ra nụ cười vui mừng, vẫn là Mạch nhi làm hoàng thượng, thì thân sinh mẫu hậu như nàng mới có hi vọng, người ngoài vĩnh viễn vẫn là người ngoài, hơn nữa tên nam nhân kia một mực hoài nghi là nàng hại chết mẫu hậu hắn, nếu như có một ngày thực sự tra được chút chứng cứ nào, chỉ sợ nàng khó thoát khỏi cái chết a.
“Vậy là tốt rồi, nhưng mà nữ nhân kia không được giữ lại, Mạch nhi tốt nhất là hãy mau đem nàng loại bỏ đi.”
Thái hậu đôi mắt dữ tợn mở miệng, giữ lại nữ nhân kia, trong lòng của nàng liền cực kỳ khó chịu, trãi qua mấy ngày nay đụng chạm, nàng nhận rõ một việc, nếu như giữ lại nữ nhân kia, chỉ sợ sẽ là chuyện xấu…
“Được, chỉ cần nàng xuất cung, nhi thần nhất định sẽ không bỏ qua cho nàng.” Bắc Tân vương Mộ Dung Lưu Mạch bị lây sát khí giết chóc âm độc mở miệng.
“Ừ, vậy thì mẫu hậu an tâm, ” thái hậu thở dài một hơi, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện khác, sắc mặt dị thường khó coi, lạnh lùng mở miệng: “Tần Hạo đâu?”
“Ở phía sau.” Mộ Dung Lưu Mạch ngẩng đầu nhìn thái hậu, tìm người nam nhân kia để làm gì, Tần Hạo luôn luôn rất được lòng của mẫu hậu, nhưng đêm nay mẫu hậu tựa hồ rất tức giận, tại sao vậy chứ? Tuy thắc mắc nhưng hắn không có hỏi chỉ hướng ra phía ngoài phân phó: “Đi đem Tần Hạo mang đến.”
Trữ quản gia ở ngoài cửa lên tiếng trả lời: “Dạ, vương gia.”
Khoản một khắc sau, Tần Hạo bị dẫn qua đây, hắn ngẩng đầu lên nhìn thấy bên trong thư phòng ngoại trừ vương gia còn có thái hậu đang ở đây, nên lập tức cung kính thi lễ: “Tần Hạo tham kiến thái hậu, vương gia!”
Thái hậu nương nương vốn vẫn ngồi yên nhưng khi nhìn thấy Tần Hạo hiện thân, giống như một con gà chọi, đôi mắt đỏ đậm, dường như phát điên đứng lên xông lại, tát vào mặt Tần Hạo một cái vang dội, Tần Hạo cùng Mộ Dung Lưu Mạch đều bị hành động của thái hậu làm cho hồ đồ, nhất là Tần Hạo, vẫn rất được thái hậu tin tưởng, không nghĩ tới lần này thái hậu không hỏi nguyên do, vừa thấy mặt đã tát hắn một cái.
“Thái hậu nương nương, không biết Tần Hạo đã làm cái gì sai, lại làm cho thái hậu giận dữ như vậy?”
Tần Hạo trấn định nhìn thái hậu, thái hậu nương nương trên mặt hiện lên sự tàn bạo, lạnh lùng mở miệng: “Ngươi nói, tại sao lại muốn làm nhục sự thuần khiết của công chúa, nàng ta đường đường là công chúa của hoàng thất, dám làm cho công chúa châu thai ám kết, thiếu chút nữa đem mệnh đều đánh mất?”
Thái hậu tiếng nói vừa dứt, Bắc Tân vương Mộ Dung Lưu Mạch ánh mắt xét đoán, âm u nhìn Tần Hạo đang quỳ dưới đất, Tần Hạo mang vẻ mặt khó hiểu, cuối cùng lời lẽ khẳng khái nghiêm khắc mở miệng.
“Bẩm thái hậu nương nương, Tần Hoài không có làm chuyện này, cho dù có đánh chết, Tần Hạo cũng là nói những lời này, hơn nữa là ai đã nói Tần Hạo làm nhục sự thuần khiết của công chúa?”
Thái hậu ánh mắt chợt lóe lên cái gì, không phải Tần Hạo, vậy đó lại là người phương nào, nhưng chuyện này là Như Âm chính miệng thừa nhận, chẳng lẽ còn giả, thái hậu hoài nghi nhìn chằm chằm Tần Hạo: “Ngươi không có gạt ai gia?”
“Có cho Tần Hạo một nghìn một lá gan, cũng không dám lừa gạt thái hậu nương nương!”
Thái hậu từ trước đến giờ vẫn trọng dụng Tần Hạo, Tần Hạo thái độ làm người nàng rất biết, hắn không phải là cái loại người âm hiểm giả dối, hắn nghe nàng sai khiến cũng là vì báo đáp ân đức của nghĩa phụ hắn, bằng không hắn cũng không nghe lệnh của nàng, chuyện xấu xảy ra này, nếu hắn nói không có, vậy khẳng định là chưa từng làm, thế nhưng Như Âm tại sao lại muốn hãm hại hắn, xem ra nàng vì bảo hộ người nam nhân phía sau, kẻ đó rốt cuộc là ai? Mà có thể làm cho nàng cam nguyện vì hắn làm rất nhiều chuyện?Phá thai, còn hãm hại người khác, cũng không muốn nói ra người kia?