Số lần đọc/download: 2237 / 17
Cập nhật: 2017-02-10 13:51:50 +0700
Chương 79.5
Đ
ầu tiên là giúp đỡ nghĩ kế về điểm này nàng ta đã kỳ lạ rồi, bây giờ còn cự hôn không lấy chồng, Như Âm trước đây nếu việc này xảy ra với nàng ta, nàng ta hẳn sẽ vui vẻ rất nhiều, nàng ta thích nhất là những văn nhân mặc sĩ kia, bây giờ lại không muốn gả.
Thái hậu nghĩ như thế nào đều nghĩ không thông chuyện này, ánh mắt đen lòe ra những mũi nhọn lạnh lẽo khiếp người, như âm tựa hồ bị hù sợ, trong nháy mắt vẻ mặt hoảng hốt, sau đó liền tỉnh táo lại, vội vàng lắc đầu.
“Mẫu hậu nói cái gì đó, nhi thần là thật lòng không muốn gả, hai người không quen biết, lại phải ở cùng một chỗ, đây không phải là chuyện kỳ quái sao?”
Đối với việc Như Âm già mồm át lẽ phải, thái hậu cũng không nói gì thêm, chỉ nhướng mài, nhàn nhạt mở miệng: “Nếu như là vì điều này, ai gia có thể làm cho hoàng thượng làm chậm lại đại hôn, nhưng ngươi nhất định phải gả, hoàng thượng miệng vàng lời ngọc, đã hạ chỉ, kiên quyết sẽ không thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, nếu ngươi kháng chỉ không tuân, mẫu hậu cũng không bảo vệ được ngươi.”
Thái hậu sự cự tuyệt như chuyện không liên quan tới mình, nàng không thể lại để nàng ta tùy ý làm càng, một ngày nào đó sẽ gặp chuyện không may, có thể đã có chuyện xảy ra cũng không chừng?
Như Âm công chúa nhìn giọng điệu không cho thương lượng của thái hậu, tuy rằng tức giận, nhưng không có biện pháp khả thi, sắc mặt âm trầm khó coi, cúi thấp đầu cắn môi, cuối cùng dậm chân một cái, xoay người rời khỏi tẩm cung, đi ra ngoài.
Thái hậu ngoắc tay ý bảo Lý công công.
“Ngươi phái người lưu ý hướng đi của công chúa, tại sao lại không có nửa điểm tin tức?”
“Bẩm thái hậu nương nương, tình hình gần đây của công chúa vẫn bình yên, cũng không có cái gì khả nghi, tiểu nhân vẫn phái người lưu ý!”
Lý công công cẩn thận từng li từng tí bẩm báo, thái hậu ánh mắt tàn nhẫn, đuôi lông mài nhảy lên, tựa hồ hoài nghi cái gì, chẳng lẽ công chúa chuyện gì cũng không có làm, Lý công công kinh hãi đảm chiến nghĩ, điều này quá không có khả năng đi, nếu như công chúa thực sự cả gan làm loạn như vậy, mặt mũi hoàng thất còn gì?
Lý công công cúi người tôn kính đứng ở một bên người của thái hậu nương nương.
Bên trong tẩm cung rất yên tĩnh, một điểm âm thanh cũng không có, cho đến khi ngoài cửa điện vang lên tiếng gọi nhẹ nhàng nhỏ nhẹ: “Lý công công, Lý công công?”
Thái hậu ý bảo Lý công công ra đi xem có chuyện gì, nếu như không phải chuyện quan trọng, những người đó nhất định không dám đến tẩm cung tìm đến người, là chuyện gì đây? Thái hậu mí mắt giật giật, luôn luôn có dự cảm bất tường.
Lý công công được ý chỉ thái hậu, bước nhanh đi tới ngoài cửa.
Một đại thái giám đắc lực dưới tay hắn vẻ mặt kinh hoảng cúi đầu, vừa nhìn thấy thân ảnh của hắn, vội vàng tiến lên, nhỏ giọng dán vào lỗ tai của hắn nói thầm hai câu, hắn nói xong lùi thân thể về, Lý công công mặt mài xấu xí dị thường, ánh mắt dâng lên một mảnh sợ hãi, thực sự là sợ điều gì sẽ gặp phải điều đó, sao lại phát sinh loại chuyện thế này, hắn phất phất tay ý bảo đại thái giám đi xuống trước, chính mình vội vàng tiến vào tẩm cung bẩm báo thái hậu nương nương.
“Thái hậu nương nương?”
Lý công công cân nhắc rất lâu, cũng không biết có nên nói hay không, nếu như tin tức không đáng tin, đầu của hắn có thể khó giữ được, sắc mặt lập tức ngưng trọng, chần chừ không ngớt, thái hậu chờ đến không kiên nhẫn, lạnh lùng hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
“Thái hậu nương nương, là chuyện của công chúa.”
“Công chúa làm sao vậy?” Vừa nghe đến về công chúa, thái hậu nhạy cảm thận trọng truy vấn, hai tròng mắt như ngọn đuốc nhìn chằm chằm Lý công công, Lý công công nhìn ánh mắt kia của thái hậu, thật đúng là không đành lòng, thái hậu rất sủng ái Như Âm công chúa, không nghĩ tới công chúa không không chịu an phận, làm ra cái loại chuyện tổn thương quy cũ của hoàng thất, nếu như việc này truyền tới tai hoàng thượng, chỉ sợ sẽ không tha cho nàng.
“Nàng, có tin tức truyền tới, nói công chúa mang thai, đi thái y viện mệnh lệnh ngự y kê đơn thuốc, chuẩn bị xoá sạch thai nhi, ngự y kia không dám tự ý làm chủ, vì thế bí mật phái người đưa tin qua đây.”
“Cái gì?” Thái hậu vừa nghe liền giận dữ, sắc mặt cực kỳ khó coi, công chúa một hoàng hoa khuê nữ lại mang thai, lại còn nghĩ đến thủ đoạn độc ác để xoá sạch thai nhi, chuyện này là lúc nào mà phát sinh? Mà kẻ làm mẫu hậu như nàng lại hoàn toàn không biết gì cả.
“Tin tức này có thể tin được không?”
Thái hậu cắn môi, cả khuôn mặt đều vặn vẹo, đây là chuyện có bao nhiêu gièm pha, thảo nào khi hoàng thượng tứ hôn nàng ta kiên quyết không lấy chồng, nguyên lai nàng từ lâu đã cùng người khác lén lút qua lại, hiện tại châu thai ám kết, gây nên đại họa lớn, việc này nếu như truyền đi ra ngoài, trở thành chuyện gièm pha lớn nhất của hoàng thất, hoàng thượng nhất định sẽ không tha cho nàng.
Thái hậu ở phẫn hận đồng thời cũng vì nữ nhi của mình đổ mồ hôi lạnh, loại chuyện thế này tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài, nhất định phải mau chóng xử lý, thái hậu sắc mặt trầm xuống, phất tay mệnh lệnh Lý công công: “Ngươi tự mình qua đó, đem Như Âm mang tới, mặt khác phái người thông báo cho ngự y kia, ngàn lần không cần tiết lộ nửa điểm ra ngoài.”
“Dạ, thái hậu nương nương.”
Lý công công hầu hạ thái hậu mười mấy năm, biết nàng tuy rằng thủ đoạn độc ác, cũng là một nữ nhân hiếu thắng, không nghĩ tới nữ nhi của mình bây cũng không chịu thua kém, thực sự là vứt đi mặt mũi của nàng, vì thế thái hậu khuôn mặt thê lương, chưa từng có biểu hiện tuyệt vọng như vậy, Lý công công đi ra ngoài làm việc.
Bên trong tẩm cung, thái hậu lạnh lùng cười khổ.
Đây đều là báo ứng, ông trời rốt cuộc cũng báo ứng đến trên đầu của nàng sao? Phải báo cũng nên báo ở trên người của nàng, hà tất rơi xuống đầu con gái nàng.
Thái hậu nước mắt chảy xuống, nàng đã có bao nhiêu năm không chảy nước mắt rồi…
Phượng Loan cung.
Mạc Sầu trở về bẩm báo: “Nương nương, tờ giấy kia đã đưa đến trong tay A Cửu công công.”
“Ừ, vậy là tốt rồi, ” Mộc Thanh Dao gật đầu một cái, tùy ý mở miệng hỏi: “Xuân Hàn thế nào?”
“Bẩm nương nương, hắn thân thể đã khôi phục không tệ, xem ra kia huyết nhân sâm quả nhiên là hàng bổ huyết cao cấp.” Mạc Sầu tán thưởng, nếu như không có huyết nhân sâm, chỉ sợ xuân hàn vẫn chưa tỉnh lại, thảo nào ngự y nói huyết nhân sâm trân quý, quả nhiên không giống như dược liệu bình thường, có thể bổ huyết.
Mạc Sầu phát hiện lúc mình nói đến Xuân Hàn, nương nương sắc mặt rất lạnh, cặp kia vốn có trong suốt lại bao phủ miếng băng mỏng.
“Nương nương, làm sao vậy?” Chẳng lẽ Xuân Hàn chọc tới nương nương, Mạc Sầu âm thầm suy đoán, tại sao vậy chứ? Xuân Hàn từ khi bị đánh, vẫn không có tiếp xúc với nương nương, chẳng lẽ là? Mạc Sầu vốn tâm tính thông mình, suy nghĩ trước sau một phen, lại có thể hiểu được liền ngạc nhiên mở to mắt, phát ra một tiếng thét kinh hãi: “Không phải là?”
“Được rồi, đem hắn mang tới!” Mộc Thanh Dao phất phất tay, nàng nguyện ý cho hắn thêm một cơ hội, không phải là yêu thương xuân hàn, mà là yêu thương một nữa huyết nhân sâm kia, dược liệu trân quý như vậy, hoàng thượng mắt không nháy đã đem ra, nếu như cứu một phế vật, tức không phải quá lãng phí sao.
“Dạ, nương nương.”
Mạc Sầu nội tâm có chút run rẩy, nếu như suy đoán của nàng là thật, thật đúng là làm cho lòng người lạnh lẻo, nương nương mất lớn như vậy để cứu hắn trở về, kết quả lại là khổ nhục kế, thực sự là tổn thương lòng của nương nương.