Bạn bắt đầu từ đâu không quan trọng, quan trọng là kết thúc ở chỗ nào.

Dorothy Fields & Coleman

 
 
 
 
 
Tác giả: linhchiduong
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 73 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1156 / 1
Cập nhật: 2021-11-27 00:01:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 50 - 2
nh Minh thiếp đi trong suy nghĩ triền miên, dưới tầng Thiên Kỳ mặt mày hớn hở đi vào nhìn thấy Ánh Dương anh hỏi
- Chị em đâu?
Ánh Dương gãi đầu
- Hình như ở trên phòng anh lên xem bây giờ em phải đi anh chị ở nhà chơi vui vẻ nha
Thiên Kỳ gật đầu bước qua Ánh Dương nhưng như chợt nhớ ra gì đó anh quay lại
- Dương này
Ánh Dương nhìn anh
- Dạ...
Thiên kỳ mỉm cười
- Cũng không có gì chỉ là em nên tha thứ cho bảo đi dạo gần đây anh thấy nó...
Dừng lại một chút anh nói tiếp
- Nói thế nào nhỉ.. anh thấy nó có vẻ chán đời lắm
Ánh Dươn có chút bối rối không biết trả lời sao bèn vâng một tiếng rồi chạy nhanh ra cửa, Thiên Kỳ nhỉn theo bóng cô cười nhẹ rồi lên phòng Ánh Minh. Anh đứng trước cửa phòng gõ cửa mãi mà không thấy ai nói gì lo cô sảy ra chuyện anh mở cửa đi vào, nhìn cô nằm ngủ ngon lành anh chợt thấy buồn cười ngồi xuống cốc đầu cô
- Hẹn hò thế đấy
Ánh Minh nhăn mặt đưa tay lên cầm lấy bàn tay đang đặt trên đầu mình nắm chặt rồi lại ngủ tiếp, Thiên Kỳ cố không cười ra tiếng nhìn bàn tay của mình bị cô nắm chặt trong lòng lại có một cảm giác mãn nguyện giá như có thể nắm tay nhau như vậy suốt đời. Ngồi bên cạnh nhìn Ánh Minh một lát mắt Thiên Kỳ cũng bắt đầu díu lại anh ngáp nhẹ rồi nằm xuống bên cạnh cô nhắm mắt chìm vào giấc ngủ...
...........................................
Trong quán bar Joe cứ uống rồi lại uống không hề để ý tới người bên cạnh, Như Ngọc không thích bị lờ đi tức giận đập tay lên bàn lớn giọng quát
- Anh gọi tôi tới đây để làm gì?
Joe gọi phục vụ lấy thêm rượu rồi quay sang chỗ Như Ngọc cười nhạt lạnh lùng nói
- Bàn chuyện
Như Ngọc cầm ly rượu nhìn thứ chất lỏng màu đỏ sóng sánh nói
- Không phải anh muốn tôi cút cho khuất mắt sao? tôi nói cho anh biết Như Ngọc này không phả đồ chơi anh gọi là đến anh đuổi là đi
Joe Nhìn gương mặt đổ bừng vì tức giận thì quay đi nói
- Tôi muốn đổi toàn bộ kế hoạch, tôi không muốn giả vờ hiền lành tốt bụng nữa, tôi muốn Kim Ánh Minh thuộc về tôi
Như Ngọc nghe xong trong lòng rất tức giận nhưng cô hiểu Joe là người không thể đắc tội hiện giờ có thể anh ta giúp cô nhưng ai biết làm anh ta điên lên anh ta sẽ làm gì? Cô cố gắng dùng ngữ khí nhẹ nhàng hỏi
- Sao vậy, anh gặp đả kích gì sao?
Joe hừ một tiếng
- Ai cần cô quản cô chỉ cần làm theo lời tôi là được
Như Ngọc nắm chặt tay kìm nén tức giận trong lòng diễu cợt
- Đừng nói anh yêu con nhỏ đó rồi đấy
Joe nghe vậy tứ giận gầm lên nắm lấy bàn tay Như Ngọc siết chặt
- Tôi bảo cô câm miệng tôi không cần giải thích với cô, tốt nhất nên hiểu rõ thân phận của mình một chút cho tôi
Như Ngọc nhìn vẻ mặt hung ác của Joe thì sợ hãi cố dựt tay ra khỏi bàn tay anh nhưng không thể cô đau đớn kêu lên
- Buông... tay anh làm tôi đau
Joe hất tay Như Ngọc ra tiếp tục uống rượu rồi nói
- Từ nay tôi sẽ lo chuyện của mình còn về phần cô
Nhìn lướt qua dáng vẻ sợ hãi của Như Ngọc anh cười lạnh
- Khi nào tôi gọi là phải đến nếu không đừng trách tôi vô tình
Như Ngọc sợ hãi chạy ra khỏi quán bar cô không ngờ có một ngày Joe sẽ hung dữ như vậy còn là vì con nhỏ đó càng nghĩ càng tức giận tại sao tất cả những người con trai cô quan tâm đều vây xung quanh Ánh Minh mà không phải cô? cô xinhh đẹp giàu có tại sao mọi thứ cô muốn có luôn vào tay Ánh Minh? Như Ngọc cắn môi nhìn bàn tay đỏ lên vì bị Joe nắm quá chặt cô đau muốn khóc nhưng luôn tự nói với bản thân phải mạnh mẽ cô lấy khăn tay buộc vào cổ tay che đi vết đỏ rồi ngẩng đầu ánh mắt âm u thì thầm
- Kim Ánh Minh tôi sẽ không tha cho cô tất cả các người cứ chờ đấy...
...................................................
Bầu trời tối dần tiết trời lạnh hơn Ánh Minh bị lạnh theo thói quen nhích người tìm con gấu bông to để ôm cho ấm nhưng cô lại không ôm được nó mà còn bị nó ôm vào lòng nhưng cảm giác này cũng không tệ, đợi đã gấu bông biết ôm??????? Ánh Minh mở mắt thật to nhìn con gấu bông đang ôm mình vào lòng sửng sốt mắt chữ O mồm chữ A không nói lên lời. Thiên Kỳ tỉnh dậy từ lâu đơn giản là muốn nằm ngắm cô ngủ nhưng không ngờ cô gái này lại không an phận hết sờ đông lại mó tây sờ soạng anh nãy giờ nhìn gương mặt cứng đờ vì kinh ngạc của cô anh cười hỏi
- Ngủ ngon không?
Ánh Minh ngơ ngẩn gật đầu nhưng dừng một chút cô bật dậy hét lên
- Anh... Em.... sao lại thế này?
Thiên Kỳ nghiêng người một tay chống đầu nhìn Ánh Minh bằng ánh mắt hứng thú hỏi lại
- Em đoán xem
Ánh Minh lúng túng nhìn quanh
- Em làm sao biết
Thiên Kỳ ngồi dậy nhìn cô chăm chú chậm rãi nói
- Là thế này anh tới đón em thì gặp Dương nó nói em ở trên phòng anh lên tìm thì thấy em đang ngủ muốn đánh thức em dậy thì em kéo anh xuống ôm chặt anh không buông, vậy đó
Ánh Minh mặt đỏ bừng nhỏ giọng nói
- Làm.... gì có chứ anh gạt em
Thiên Kỳ cười lớn xoa đầu cô
- Ngốc ạ ngủ cùng thôi có gì đâu mà đỏ mặt tía tai thế kia?
Ánh Minh gãi đầu lúng túng nói
- Em... là con gái nha nếu ai biết được thì sau này em làm sao lấy chồng?
Thiên Kỳ nhíu mày kéo Ánh Minh vào lòng ôm cô thật chặt, Ánh Minh á lên một tiếng rồi cúi đầu không dám ngẩng lên. Thiên Kỳ nhìn thấy cô như vậy cũng không làm anh vui anh nặng nề nâng mặt cô lên hôn thật mạnh mãi sau mới thả ra nghiêm khắc nói
- Nghe kĩ cho anh em ngoài anh ra ai cũng không được lấy nếu em dám lấy ai khác ngoài anh thì anh sẽ...
Ánh Minh cười tươi nhìn anh
- Sẽ làm gì?
Thiên Kỳ nghiến răng nhả ra từng chữ
- Kiss you to die.......... ( Hôn em tới chết " Kún: haizz từ ngữ của mình thiệt phong phú:3 " )
Ánh Minh nghe xong mặt đỏ bừng thoát khỏi vòng tay anh chạy vụt ra khỏi phòng...
Thiên Kỳ cười lớn không ngờ dáng vẻ xấu hổ của cô lại đáng yêu như vậy đây là nói bằng Anh Ngữ vậy nếu cứ nói thẳng bằng Tiếng Việt cô sẽ xòn xấu hổ thế nào nhỉ? Chìm xong suy nghĩ mới mẻ vừa phát hiện Thiên Kỳ như quên đi mọi muộn phiền, mệt mỏi.
Gió đông lạnh giá nhưng không làm ảnh hưởng tới không khí ấm áp bên trong bên bàn ăn một đôi trai gái vừa ăn vừa đùa giỡ thật vui vẻ họ không hề biết rằng sắp tới sự vui vẻ này có thể sẽ biến mất và thử thách của họ chỉ mới bắt đầu...
End chap 50
Ác Quỷ Của Em Ác Quỷ Của Em - linhchiduong Ác Quỷ Của Em