Never judge a book by its movie.

J.W. Eagan

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 67 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 832 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 05:59:24 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.1 - Chương 10: Bóng Đêm Như Sương
huyển ngữ: nhoclubu
***
Sở Du vội vàng chạy đến bệnh viện. Anh đẩy cửa phòng bệnh xem Tô Mân trước, thấy cô còn chưa tỉnh, dưới ánh sáng lạnh lẽo vô cảm trong phòng bệnh, khuôn mặt cô xinh đẹp mà lạnh lùng như điêu khắc.
Anh thở phào nhẹ nhõm, rồi lại lờ mờ cảm thấy bất an, lập tức đi tìm bác sĩ.
Bác sĩ đang đợi anh.
Bác sĩ nói thẳng: “Luật sư Sở, chuyện vợ anh xảy ra tai nạn xe tương đối kỳ lạ, cảnh sát nghi ngờ có người hãm hại, cho nên không cho là một vụ tai nạn giao thông bình thường. Hiện giờ cảnh sát cần một báo cáo xác định thân phận, tốt nhất là anh có thể cung cấp chứng minh gì đó về thân phận vợ anh, ví dụ như bản xét nghiệm máu là tốt nhất.”
Anh suy nghĩ rồi nói, “Có, trước đây vợ tôi đã làm người tình nguyện hiến tế bào tạo máu, trong trung tâm máu nhất định có báo cáo mẫu máu của cô ấy.”
Vài năm trước, anh và Tô Mân cùng nhau đăng ký làm người tình nguyện hiến tế bào máu, hai người cùng có một nguyện vọng, thật ra rút một chút máu hoàn toàn không tổn hại gì đến bản thân, nếu có thể cứu được người khác, điều này mới chân chính là công đức vô lượng.
Không ngờ lúc này lại phát huy tác dụng.
Bác sĩ gật đầu: “Vậy thì rất tốt, chúng tôi sẽ liên hệ với trung tâm máu ngay, làm báo cáo DNA cho cô ấy, thật ra cảnh sát làm vậy cũng là có dụng ý sâu xa, bởi vì trước kia cũng từng xảy ra một vụ tương tự như vậy, có người bị tai nạn xe, cảnh sát thông báo người nhà từ nơi khác đến rồi, nhưng đến nơi mới phát hiện hai người chỉ là giống nhau, thật ra không phải cùng một người. Bây giờ cảnh sát làm vậy, là vô cùng cẩn thận và có trách nhiệm.”
Hóa ra là sợ nhận lầm người, anh xót xa, người vợ đầu ấp tay gối suốt mấy năm, cảm giác hơi thở vẫn còn quanh quẩn trong đầu óc, sao có thể nhận lầm chứ.
Anh lại do dự: “Bác sĩ, cô ấy làm phẫu thuật xong cũng đã 12 tiếng, nhưng vẫn chưa tỉnh lại, có thể có vấn đề gì không?”
Trả lời của bác sĩ vừa cẩn thận vừa dè dặt: “Bây giờ bệnh nhân vẫn chưa qua khỏi giai đoạn nguy hiểm, bình thường sẽ tỉnh lại trong vòng 72 tiếng, theo kết quả quan sát trước mắt cho thấy, cô ấy có dấu hiệu sống, các bộ phận khí quan cũng có dấu hiệu hoạt động, cho nên anh đừng quá nóng vội. Chúng ta hãy thử đợi xem một chút nữa.”
Sở Du đành phải cáo từ: “Cám ơn bác sĩ.”
Anh trở lại phòng bệnh, nhịn không được lại cẩn thận quan sát Tô Mân.
Tô Mân, trong lòng anh khẽ gọi, cái tên nghe thật hay, người cũng rất đáng yêu.
Tô Mân vốn dĩ làm phóng viên trong một tòa báo kinh tế, một người giỏi về nhiều mặt, viết báo sắc bén súc tích, cũng có chút giống với thái độ làm người của cô, trong cuộc sống Tô Mân cũng như vậy, giữa sự xinh đẹp lạnh lùng mang theo chút kiêu ngạo, trong sự trầm lặng vẫn lộ ra chút dí dỏm.
Sau khi quen biết cô, anh cũng thay đổi, thích xem báo kinh tế, đặc biệt thích xem văn phong cô viết, bởi vì ngôn ngữ của cô sắc bén, có thể mổ xẻ đúng vấn đề, cho nên được rất nhiều người tán thưởng, nhưng cũng bị một số người cùng nghề ganh ghét.
Cho dù thế nào thì cô vẫn là một người phụ nữ xứng đáng với chức vụ, rất chuyên nghiệp và mẫn cán.
Xinh đẹp, bình tĩnh, nhìn xa trông rộng, toàn bộ đều phù hợp với tiêu chuẩn người vợ lý tưởng trong lòng anh, cho đến bây giờ anh chưa từng hối hận khi đã yêu cô.
Nhưng chính anh hiện giờ cũng hoang mang: Tại sao, em phải rời bỏ anh? Anh biết em là một người kiên quyết, nhưng dù kiên quyết thế nào đi chăng nữa thì em cũng nên cho anh một lời giải thích hợp lý chứ?
Anh khẽ vuốt ve khuôn mặt cô, thấy mí mắt cô hơi rung rung.
Trong lòng khẽ động, nhưng nhìn kỹ, anh lại thất vọng rồi, cô vẫn đang mê man, vẫn chưa tỉnh lại.
Yêu Thêm Lần Nữa Yêu Thêm Lần Nữa - Thủy tụ nhân gia