Always read something that will make you look good if you die in the middle of it.

P.J. O'Rourke

 
 
 
 
 
Tác giả: Yêu Dạ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1198 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1082 / 5
Cập nhật: 2017-09-25 00:36:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.8 - Chương 69: Phong Hỏa Sơn
ộc Long đột phá, khiến Tiêu Lãng rất chấn động, kinh ngạc!
Hắn đột phá Đại Thần cảnh bởi vì luyện hóa hỗn độn thạch, điều này rất dễ hiểu. Đột phá Thần Quân vậy thì không đơn giản. Bao nhiêu Đại Thần đều rất khó đột phá Thần Quân, chứ đừng nói đột phá trong thời gian ngắn ngủi như thế.
Sau khi Tiêu Lãng hỏi dò, Độc Long mới đưa ra đáp án, hắn tu luyện chính là độc chi đạo. Thời điểm dung hợp độc tố bên trong thân thể Hoàn Nhan Tuyệt Sát, hắn có cảm ngộ sâu hơn đối với độc chi đạo. Lại thêm độc tố bên trong thân thể Hoàn Nhan Tuyệt Sát vô cùng cường đại, khiến nọc độc bản nguyên của hắn cường đại hơn gấp mấy lần. Do đó, sau khi mới bế quan mấy ngày, hắn đã đột phá!
- Bây giờ khói độc của ngươi có thể giết chết võ giả Thần Quân sao?
Tiêu Lãng tò mò hỏi.
Độc Long lắc đầu nói:
- Nếu là Thần Quân sơ kỳ thật ra ta không dám. Thần Quân hậu kỳ ảnh hưởng quá yếu. Ta phải đi tìm kiếm nhiều loại độc vật hơn để dung hợp nọc độc của chúng. Chủ nhân... người có thể giúp ta tìm một vài độc vật không? Ta cần củng cố cảnh giới này một chút.
Độc Long yêu cầu như vậy, Tiêu Lãng không có cách nào từ chối. Hắn lập tức bảo Cao Sơn đang ở bên ngoài tìm Hoàn Nhan Nhược Thủy đến, nói với nàng về yêu cầu này.
Hoàn Nhan Nhược Thủy trầm ngâm rất lâu mới lên tiếng:
- Về độc vật, gia tộc bình thường sẽ không nuôi nhốt. Cho dù bắt được cũng sẽ lập tức đánh chết, lấy nọc độc ra. Thật ra ta có thể giúp đại ca lấy ra một chút nọc độc, chỉ có điều không cao cấp lắm. Nếu muốn có được độc vật mạnh hơn, ta đề nghị đại ca đi một chuyến tới Mộc Long Lĩnh. Vị trí Phong Hỏa Sơn của Thiên tôn Mộc Long có nuôi nhốt vô số độc vật.
- Thiên tôn Mộc Long?
Tiêu Lãng lắc đầu, nói:
- Kỳ thực... Nhược Thủy, ta không dự định đi gặp Thiên tôn Mộc Long. Ta có thể giải được độc của phụ thân muội, hoàn toàn là do may mắn. Hơn nữa muội cũng biết tình huống của ta. Ta chuẩn bị qua một thời gian ngắn nữa sẽ trở lại Thiên Châu! Cây mọc trong rừng, gió thổi gãy cành! Ta đoạt hoang thú Toan Nghê của mấy trăm gia tộc, thân phận một khi để lộ ra, sợ là ta sẽ chết không có chỗ chôn, còn liên lụy đến Thiên Châu.
- Đại ca, đại ca sai rồi!
Hoàn Nhan Nhược Thủy nghiêm túc nói:
- Đại ca, kỳ thực suy nghĩ này của đại ca là không đúng! Thân phận của đại ca hẳn đã bị người có tâm đoán được. Ít nhất gia tộc Phong Ảnh đã biết về đại ca. Tại Tượng Nha Thành, đại ca gây ra náo động lớn như vậy, thần khí thể của đại ca rõ ràng như vậy, đại ca có thể giấu được bao lâu? Cứ một mực trốn tránh và khiêm tốn không chỉ không thể bảo vệ được đại ca, và cả vực diện của các người, ngược lại sẽ hại chết mọi người! Thế giới này đại ca còn không hiểu sao? Chỉ có khiến kẻ địch sợ đại ca mới là cách bảo vệ tốt nhất!
Tiêu Lãng ngẩn người ra, nở nụ cười khổ:
- Đạo lý này ta hiểu, nhưng thực lực của ta như vậy, ta có thể làm sao?
Trong mắt Hoàn Nhan Nhược Thủy loé lên một tia giảo hoạt, cười nói:
- Cho nên ta mới đề nghị đại ca đi Phong Hỏa Sơn một chuyến. Thân phận của Thiên tôn Mộc Long không tầm thường. Quan hệ giữa hắn và Thần Chí Cao Tu La không tầm thường. Chỉ cần đại ca có thể được hắn tán thưởng, hắn nói một câu, phối hợp với gia tộc chúng ta, Hiên Viên gia, Mai gia, toàn bộ Hủy Diệt Chi Địa sẽ không người nào dám động tới đại ca.
- Thần Chí Cao Tu La?
Trong lòng Tiêu Lãng đột nhiên trở nên nóng vội. Con ngươi hắn xoay chuyển một cái, đột nhiên hỏi:
- Nhược Thủy, ta có một bằng hữu đã chết. Thời điểm chết, tàn hồn và thi thể đều bị thu xếp. Một vị đại nhân đã từng nói cho ta biết, nếu như ta tu luyện tới Thần Chí Cao, có thể vận dụng luân hồi lực phục sinh cho người đó! Đây có phải là... sự thật không?
Hắn vẫn không dám nghĩ tới chuyện của Âu Dương Lãnh Yên, bảo mình nên quên đi, bởi vì hắn không thể ra sức. Nhưng giờ phút này có thể liên hệ với Thần Chí Cao chí cao vô thượng, trong lòng Tiêu Lãng tất nhiên dâng lên một ngọn lửa hy vọng. Chỉ cần có một tia hi vọng, hắn tuyệt đối sẽ không buông tha, sẽ liều mạng tranh thủ.
- Còn có việc này sao?
Hoàn Nhan Nhược Thủy vô cùng kinh ngạc nhìn Tiêu Lãng một chút, hỏi:
- Tiêu Lãng ngươi dấu quá kỹ. Ta cũng không biết. Vị đại nhân nào nói cho đại ca biết vê chuyện này, khẳng định có lai lịch rất lớn. Việc này ta phải hỏi phụ thân mới biết được.
- Lai lịch?
Tiêu Lãng cười khổ một tiếng. Mị Nhi có lai lịch lớn tới mức nào, bây giờ hắn cũng không biết. Chỉ có điều Mị Nhi đã đi tới Yêu Vực, trời nam đất bắc, nói vậy cả đời này cũng không có hi vọng gặp mặt?
Còn cả Tiểu Bạch nữa... Nghĩ đến Tiểu Bạch, trong lòng Tiêu Lãng lại cảm thấy đau xót.
Rất nhanh Hoàn Nhan Tuyệt Sát truyền tin tới, xác nhận sự thực này. Thần Chí Cao có một loại luân hồi lực thần kỳ. Nếu như Thần Chí Cao nguyện ý giúp đỡ, chỉ cần tàn hồn và thi thể võ giả này còn, thực sự có hi vọng phục sinh.
- Đại ca, nếu đại ca muốn phục sinh cho vị bằng hữu của đại ca, Phong Hỏa Sơn đại ca nhất định phải đi. Chỉ cần tạo dựng được mối quan hệ với Thiên tôn Mộc Long, đại ca có khả năng gặp mặt Thần Chí Cao.
Hoàn Nhan Nhược Thủy nói, khiến tim Tiêu Lãng đập thình thịch. Không quản có hi vọng hay không, chung quy cũng phải thử đúng không?
Chỉ có điều còn có một việc, tàn hồn và thi thể Âu Dương Lãnh Yên dường như cũng theo tàn hồn kia đi tới Yêu Vực. Cho dù hắn có thể thỉnh cầu Thần Chí Cao Tu La hỗ trợ, không có tàn hồn và thi thể thì phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ còn muốn Thần Chí Cao giúp ngươi đi tới Yêu Vực mang về sao?
Tiêu Lãng cảm thấy đau đầu, chỉ có điều hiện tại cũng không thể làm được gì. Trước hết cứ đi gặp Thiên tôn Mộc Long kia một chút đã!
Sau khi quyết định chủ ý, Tiêu Lãng gật đầu nói:
- Được, sau ba ngày ta đi Hiên Viên Thành một chuyến, sau đó sẽ đi tới Phong Hỏa Sơn tại Mộc Long Lĩnh gặp Thiên tôn Mộc Long.
Hoàn Nhan Nhược Thủy cũng không giữ lại, chỉ cười khẽ nói:
- Đại ca, những chuyện khác ta không quản tới. Thật ra nếu như đại ra không ra ngoài tự lập môn hộ, tại Thần Vực ngươi nhất định phải ở trong Thủy Ngọc Các.
Trong lòng Tiêu Lãng cảm thấy ấm áp. Hắn đưa tay xoa xoa đầu Hoàn Nhan Nhược Thủy. Động tác này khiến thân thể Hoàn Nhan Nhược Thủy đột nhiên cứng đờ. Nhưng nàng không tránh đi, trái lại ngửa mặt lộ ra một khuôn mặt tuyệt mỹ ôn nhu.
Tay Tiêu Lãng cứng đờ, ánh mắt hai người nhìn nhau, lập tức tách ra. Trong gian phòng lập tức có một bầu không khí kiều mỵ lan tràn. Mà hai người dường như rất hưởng thụ bầu không khí này. Cả hai lại không nhúc nhích, vô thanh thắng hữu thanh...
Sau ba ngày, Tiêu Lãng dẫn theo Độc Long đi ra khỏi Thủy Ngọc Các. Hai người không che mặt, nhưng lại đeo mặt nạ. Chiếc mặt nạ màu bạc xem ra rất uy vũ. Hoàn Nhan Tuyệt Sát không đến tiễn đưa, thậm chí Hoàn Nhan Như Ngọc cũng không tới. Chỉ có Hoàn Nhan Nhược Thủy mỉm cười đứng ở cửa, nhẹ nhàng vẫy tay.
- Đi. Nhược Thủy, hẹn gặp lại.
Tiêu Lãng quay đầu lại vung tay lên, dẫn theo Độc Long, cùng Cao Sơn, Cao Hà đi ra khỏi cửa lớn, tiến về phía truyền tống trận trong thành. Cao Sơn và Cao Hà cũng không phải là hạ nhân của Tiêu Lãng. Đây là do Hoàn Nhan Tuyệt Sát ra lệnh, tạm thời theo Tiêu Lãng, bảo vệ hắn.
Một Thần Tổ trung kỳ, một Thần Tổ hậu kỳ!
Hoàn Nhan Tuyệt Sát không tới tiễn đưa, nhưng lễ vật đưa rất lớn. Hoàn Nhan Nhược Thủy xuất hành cũng chỉ có hai người bảo vệ. Có thể thấy được mức độ coi trọng của Hoàn Nhan Tuyệt Sát đối với Tiêu Lãng.
Đi vào truyền tống trận, không cần Tiêu Lãng tốn một viên tử thánh thạch, Cao Sơn giơ lệnh bài lên, đám hộ vệ tự động mở truyền tống trận. Bạch quang lóe lên trực tiếp đã tới Hiên Viên Thành.
Tiêu Lãng mang theo mặt nạ. Loại mặt nạ này được chế tạo đặc biệt. Thần thức của người bình thường không thể xuyên qua. Cho nên sau khi hắn đến Hiên Viên Thành cũng không bị người nào nhận ra. Chỉ có điều đợi đến khi Tiêu Lãng đi về phía cổ bảo, Hiên Viên Thiên Tâm đã dẫn theo người bay ra nghênh đón.
Từ phía xa Hiên Viên Thiên Tâm đã truyền âm nói:
- Tiêu Lãng, tại sao bây giờ ngươi mới tới? Phụ thân đã sớm trở lại, cũng chờ ngươi ba, bốn ngày rồi!
Thiên Tôn Hiên Viên đợi hắn ba, bốn ngày rồi sao?
Trong lòng Tiêu Lãng thoáng khiếp sợ. Xem ra này Hiên Viên Thành cũng không dễ ở lại. Sợ là gia tộc Hiên Viên cũng sẽ nghĩ mọi cách giữ mình lại?
Yêu Giả Vi Vương Yêu Giả Vi Vương - Yêu Dạ