Let your bookcases and your shelves be your gardens and your pleasure-grounds. Pluck the fruit that grows therein, gather the roses, the spices, and the myrrh.

Judah Ibn Tibbon

 
 
 
 
 
Tác giả: Minh Nguyệt
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1116 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1084 / 6
Cập nhật: 2017-09-24 23:01:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 637: Yêu Đan Tái Hiện
hu thập tài liệu Nghịch Thiên Hoàn khó như lên trời, một lò Nghịch Thiên Hoàn cao lắm là ba viên, quý giá không thể tả. Bình thường đan dược như vậy đều là một số tiên đế cực kỳ cường đại sử dụng rồi trở thành tiên tôn.
Dù ở Tiên Giới hay thế giới Dị tộc thì mỗi lần Nghịch Thiên Hoàn xuất thế sẽ dẫn động gió mây thay đổi, tám phương dậy sấm. Năm đó Hoắc Khải Phong muốn cướp đoạt một viên Nghịch Thiên Hoàn giúp mình đột phá tiên tôn, lần đó Nghịch Thiên Hoàn xuất thế, tám phương tụ tập ở Lâm Phong Nhai. Trận chiến ấy đánh đến thiên hôn địa ám, vô số tiên đế chết đi, cuối cùng Nghịch Thiên Hoàn lạc vào tai ai còn là bí ẩn.
- Tài liệu của Bồi Nguyên đan không dễ tìm như Hồi Nguyên đan, mặc dù trên người ta có khá nhiều thứ tốt nhưng tài liệu thì không nhiều, sẽ không chống được bao lâu.
Âu Dương biết tài liệu hắn có trong tay tối đa chỉ có thể luyện chế trên dưới một trăm viên Bồi Nguyên đan xem như không tệ.
Âu Dương cười xấu xa, lẩm bẩm:
- Xem ra ta cần một tay sai.
Mình không hợp ra tay, nhưng mình có thể dùng đan dược tích góp thành một tay sai. Hiện tại mình không thể luyện chế Khấp Thần đan tạo ra tiên đế, nhưng làm ra một kim tiên thì vẫn có thể.
- Di Tiểu Thiên!
Chớp mắt trong lòng Âu Dương đã có quyết định. Mặc dù Di Tiểu Thiên không xem như là Dị tộc quá cao đẳng, nhưng ở đây người khiến Âu Dương tin tưởng chỉ có một mình gã.
Âu Dương cười tà ác nói:
- Ai bảo huyết thống không cao quý liền k otheer tiến lên? Ta đi con đường không bình thường, ta muốn dùng đan dược tạo ra một Dị tộc tôn cấp!
Từ xưa đến nay, không có huyết sắc song dực thì Dị tộc có thành tựu cao lắm chỉ là tiên đế, Dị tộc như vậy muốn đạt thành tiên đế có thể nói là cực kỳ khó khăn. Tuy nhiên, Âu Dương muốn khiêu chiến cực hạn, muốn tạo thành một tôn cấp.
Âu Dương cất đi đan lô, cao giọng hét:
- Tiểu thiên!
Âu Dương chạy tơi gian phòng hắn ở cùng Di Tiểu Thiên.
Buông xuống thiên hạ đệ nhất, Âu Dương như trở về thuở hắn vừa mới ra khỏi tiểu sơn thôn, không ngừng phấn đấu. Âu Dương ở trạng thái này mới là tốt nhất, hắn có thể chịu được đả kích.
Âu Dương một đường chạy về gian phòng hai người ngụ ở, lúc này Di Tiểu Thiên vẫn đang nằm trên giường ngủ, cái tên này mỗi ngày hết ăn lại nằm!
Âu Dương một cước đá bay ván giường, Di Tiểu Thiên lăn lông lốc từ trên giường xuống đất.
- Ngươi đại gia quá! Ít ngủ thì chết sao? Không nghe người ta nói còn sống cần gì ngủ nhiều, chết rồi có thể ngủ mãi mãi?
Âu Dương lấy ra lý luận từ khi hắn đến thế giới này chưa từng xuất hiện nói một tràng khiến Di Tiểu Thiên ngơ ngác.
- Còn sống cần gì ngủ nhiều, chết rồi có thể ngủ mãi mãi?
Đây là lần đầu tiên Di Tiểu Thiên nghe được lời như vậy, nhưng sao nghe cứ thấy nó vô lý?
Âu Dương làm bộ dạng cao thâm khó dò nhìn Di Tiểu Thiên, nói:
- Còn nhớ ta nói cho ngươi niềm vui bất ngờ không?
Âu Dương làm dáng vẻ thế này khiến Di Tiểu Thiên không thích ứng.
Trong lòng Di Tiểu Thiên thì Âu Dương là một người hơi chân chất, bây giờ bỗng bày ra bộ dạng cáo già, ai mà chịu nổi?
Nếu không phải chắc chắn người đứng trước mặt là Âu Dương, Di Tiểu Thiên thậm chí nghi ngờ có người giả trang thành hắn định làm chuyện xấu với gã.
Di Tiểu Thiên nhìn Âu Dương, rụt rè hỏi:
- Ngươi làm sao vậy, Âu Dương?
Dù sao Di Tiểu Thiên cảm thấy hôm nay Âu Dương rất là không bình thường.
Âu Dương vẻ mặt bí hiểm cười gian:
- Làm sao vậy? Hắc hắc! Ngươi xem đi!
Tay hắn lắc lư, một viên thuốc tròn xoe màu tím xuất hiện trong lòng bàn tay. Khi viên thuóc hiện ra trong phòng thì cả gian phòng tràn ngập mùi thơm ngát.
Di Tiểu Thiên nhìn đan dược màu tím trong tay Âu Dương, mặc dù gã không nhận ra đây là đan dược gì nhưng là một Dị tộc, Di Tiểu Thiên hiểu nó là thứ gì!
Yêu đan! Đây chính là yêu đan trong truyền thuyết Dị tộc đã biến mất.
Trong Dị tộc, yêu đan sớm đã trở thành truyền thuyết, mà Luyện Đan Sư càng là truyền thuyết trong truyền thuyết. Có thể nói bây giờ ở trong thế giới Dị tộc dù có để lại yêu đan thì tuyệt đối không ai sử dụng, sẽ đem nó làm thành vật gia truyền để truyền thừa.
Hiện tại trong tay Âu Dương cầm một viên yêu đan cho mình xem? Hắn từ đâu có được?
Di Tiểu Thiên cảm thấy gã luôn rát thông minh nhưng lúc này trở nên đông cứng.
Nhưng chuyện khiến đầu óc Di Tiểu Thiên đông cứng chưa kết thúc. Âu Dương đặt yêu đan tím trên bàn như quăng đồ bỏ đi, đang lúc Di Tiểu Thiên định mắng hắn điên rồi rồi thì trong tay hắn lại xuất hiện một viên yêu đan giống như đúc.
"Trời ơi!"
Di Tiểu Thiên thầm hét lên, gã cảm thấy mình đang nằm mơ.
"Ta đang nằm mơ, chắc chắn là ta đang mơ! Không lẽ Âu Dương là Chủ Dị tộc? Sao có thể có nhiều yêu đan như vậy? Chắc là mơ rồi, nhưng trong mơ thì sao ngửi được mùi?"
Di Tiểu Thiên vỗ mặt mình xác định đây tuyệt đối không phải nằm mơ.
- Một viên, hai viên, ba viên!
Âu Dương không thèm để ý cực hạn sức chịu đựng của Di Tiểu Thiên, từng viên một, hắn lấy ra tất cả Bồi Nguyên đan mình luyện chế.
Tổng cộng sáu viên Bồi Nguyên đan, trừ một viên bị Âu Dương ăn mất, bây giờ bày trước mặt Di Tiểu Thiên là năm viên. Năm viên đan dược màu tím tụ tập một chỗ, khiến người trong phòng có cảm giác như tẩm trong biển hoa.
Cảm nhận mùi thơm ngát khiến Di Tiểu Thiên kiềm không được rên ra tiếng.
Âu Dương làm bộ dạng lưu mạnh nói với Di Tiểu Thiên:
- Những thứ này là Bồi Nguyên đan, cũng là niềm vui bất ngờ ta tặng cho ngươi. Ở Mộng gia, chúng ta muốn sống càng tốt thì phải có thực lực càng mạnh. Từ hôm nay trở đi ta sẽ không định kỳ tặng yêu đan cho ngươi, việc ngươi cần làm là ăn vào chúng rồi đánh lão già hôm đó hộc máu cho ta!
Nhưng Âu Dương nói xong thì hối hận, vì ánh mắt Di Tiểu Thiên nhìn chằm chằm yêu đan, căn bản không nghe hắn nói chuyện.
Qua thật lâu sau Di Tiểu Thiên hỏi một câu rất là ông nói gà bà nói vịt:
- Ngươi...ngươi lấy ở đâu ra nhiều yêu đan như vậy?
Âu Dương vỗ đầu mình, nhìn Di Tiểu Thiên vẻ mặt ngơ ngác, nói:
- Thật ra ta là một Luyện Đan Sư!
Âu Dương ra vẻ cao thâm khó dò.
Thật tình thì Âu Dương không cần làm như vậy, bởi vì hắn không biết địa vị của Luyện Đan Sư trong Dị tộc. Luyện Đan Sư biến mất nhiều năm, toàn Dị tộc không còn ai có thể luyện chế yêu đan.
Âu Dương có thể trở thành Luyện Đan Sư có thể nói mọi chuyện là trùng hợp. Ký ức của Triệu Cương phối hợp Linh Hồn Liệt Diễm tạo nên một Luyện Đan Sư luyện chế yêu đan.
Nhưng Âu Dương không hiểu là Luyện Đan Sư biến mất nhiều năm, gần như trở thành một truyền thuyết ngang với tiên tri.
Nếu Âu Dương lộ ra thân phận Luyện Đan Sư thì chắc chắn toàn Dị tộc sẽ điên cuồng!
Luyện Đan Sư! Cái này ở Tiên Giới không tính là gì, người Tiên Giới hầu như ai đều có thể luyện đan. Xem như là Âu Dương trước kia, kêu hắn luyện chế một ít Linh Thiên đan thì hắn cũng làm được. Nhưng luyện chế yêu đan và luyện chế tiên đan là khác nhau. Luyện chế yêu đan cần là cái gì luôn là điều bí ẩn, dù là Luyện Đan Sư cũng không hiểu rõ.
Yêu Cung Yêu Cung - Minh Nguyệt