Let us always meet each other with smile, for the smile is the beginning of love.

Mother Teresa

 
 
 
 
 
Tác giả: Uyên Momo
Thể loại: Ngôn Tình
Biên tập: Jun Đặng
Upload bìa: Jun Đặng
Số chương: 31 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1360 / 5
Cập nhật: 2017-10-08 21:52:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 24: Nữ Nhân Kiêu Căng
ôm nay tự nhiên Lam thức dậy sớm thật sớm luôn. Cũng đều tại vì chuyện hôm qua quá xấu hổ mà bây giờ khuôn mặt vẫn đỏ đây này.
Trời ạ, xấu hổ quá đi!
Bây giờ mới 6:30 nên Lam muốn tới sớm một chút để tránh mặt Dương một lát, Lam sợ xíu nữa gặp chắc sẽ chui xuống đất quá!
Nói xong Lam liền cất sách vở vào cặp rồi xuống gara nhà lấy chiếc xe đạp để đi, dạo này Lam ăn hơi nhiều bánh ngọt nên tăng thêm 2 kg rồi. Bởi vậy nên Lam quyết định đi xe đạp để giảm cân.
Trên con đường bây giờ hơi se se lạnh, à cũng phải rồi. Bây giờ sắp đến đầu thu vậy chắc là sắp đến lễ hội Aki tháng 7 rồi nhỉ?
Aki: mùa thu.
Lam đang vui vẻ chạy xe đạp đến đoạn cua bỗng dưng có một cô gái ở hướng bên phải đi ra làm cả hai bên đều té xuống đất. Vì Lam đi xe đạp nên khi té xe sẽ đè xuống làm rách một vết thương dài ở chân, máu chảy rất nhiều.
– Cậu ơi cho tớ xin lỗi nhé!
Cô gái tóc nâu kia vừa thấy bàn tay của mình bị trầy da liền hung hăng mắng.
– Xin lỗi? Mắt cậu để sau lưng hay sao mà đụng trúng tôi vậy hả? Làm tôi bị thương rồi này. Đúng là đồ nhà nghèo dơ bẩn!
– Cậu đừng có mà quá đáng..!
Cô không ngờ cô gái tóc nâu kia xinh như vậy mà lời nói cực kì vô giáo dục, rõ ràng đã xin lỗi rồi mà vẫn quá đáng như thế.
Cô gái tóc nâu kia đang cực kì tức giận, đúng là bọn nhà nghèo mà. Bọn chúng không xứng để chạm vào váy cô vậy mà cái con nhỏ ngu ngốc này dám làm cô bị thương, thật không biết điều!
Cô gái tóc nâu đang chuẩn bị giơ tay đánh Thiên Lam thì một giọng nói quen thuộc cất lên.
– HÁCH NHÃ LINH MAU ĐỂ TAY XUỐNG NHANH!!!
Cô gái tóc nâu giật mình, quay đầu ra sau.
– Anh Dương?
Nghe lời nói của cô gái tóc nâu Lam khẽ run môi.
WTF? Rõ ràng cô đi sớm lắm rồi mà, sao lại đụng mặt Dương vậy trời?!
Lam đang chuẩn bị bỏ chạy thì bị một lực tay kéo lại ôm vào người. Dương kề vào mặt Lam thì thầm ngay tai khiến Lam không khỏi đỏ mặt.
– Chuyện hôm qua tớ quên rồi, cậu đừng tránh mặt tớ nha!
Lúc này vì quá đỏ mặt nên cô ngập ngừng trả lời luôn.
– Được rồi cậu mai thả tay tớ ra đi!
Nghe được câu trả lời vừa ý, Dương cười toe toét thả tay Lam.
Cảnh ân ân ái ái trước mặt khiến Nhã Linh cực kì chướng mắt, còn nhỏ nhà nghèo đó dám chạm vào người anh Dương của cô sao? Đồ tiện nhân!
Hai tay bấu chặt vào chiếc váy, nghiến răng bỏ đi. Cô ta cũng học trường Thanh Lịch sao? Sau này còn gặp dài dài.
Sau khi Nhã Linh đi khuất, Thiên Lam liền hỏi Cao Dương cô gái đó là ai. Cậu ấy trả lời đó chính là em họ của cậu – Hách Nhã Linh. Em họ sao? Thú vị đó chứ.
Dương liền leo lên xe đạp chở Lam đến trường rồi vào phòng y tế băng bó vết thương.
Cuộc vui sắp bắt đầu rồi đây!
Xin Chào - Thanh Mai Trúc Mã Xin Chào - Thanh Mai Trúc Mã - Uyên Momo Xin Chào - Thanh Mai Trúc Mã