We are too civil to books. For a few golden sentences we will turn over and actually read a volume of four or five hundred pages.

Ralph Waldo Emerson

 
 
 
 
 
Tác giả: Uyên Momo
Thể loại: Ngôn Tình
Biên tập: Jun Đặng
Upload bìa: Jun Đặng
Số chương: 31 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1360 / 5
Cập nhật: 2017-10-08 21:52:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 13: Nhật Bản (3)
iện tại bây giờ là 7:30 am, tại sân bay Tân Sơn Nhất.
Ở sân bay Tân Sơn Nhất có rất nhiều học sinh trường tư thục Thanh Lịch đang xếp hàng chuẩn bị lên máy bay.
Dương, Lam, Hân, Quân nhanh chóng xuống xe Lanbogini 093 rồi tập trung vào lớp của họ, đưa giấy xuất trình cho kiểm soát vé.
Con Hân thở phì phò, liền kêu tôi đưa nước cho nó, cô bật cười rồi cũng đưa chai nước suối cho nó uống. Dương với Quân thì không uống bởi vì khi nãy ở nhà cô họ đã uống no rồi.
Vì lớp cô có khoảng 30 đứa thôi nên kiểm soát vé cũng nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ. Lớp cô đang chuẩn bị lên máy bay thì nghe tiếng gọi của một cô gái:
– Cô Vương, chờ đã…! – cô gái đó thở hổn hển chạy đến lớp cô.
– Em là…? – Cô Vương thắc mắc
– Dạ thưa cô, em tên là Trịnh Kiều Thư, em học lớp 5B.
– 5B? Cô nhớ lớp 5B vừa mới cất cánh máy bay rồi mà? Sao em lại ở đây?
– Khi nãy do bạn em thấy hơi mắc ói nên em đi mua thuốc dùm bạn ấy, ai ngờ lúc em quay lại thì lớp em đi mất rồi. Vì vậy, mong cô cho em đi chung với lớp cô được không cô Vương?
– Thôi được rồi, em mau đưa vé cho kiểm soát vé máy rồi lên máy bay. Chút nữa cô sẽ gọi cho giáo viên lớp em biết. – cô xoay lưng đi về phía lớp 5A để thông báo cho lớp.
– Dạ, em cảm ơn cô! – nó cười tươi, trên mặt còn hiện lên một tia đắc ý nhưng nhanh chóng biến mất.
Bạch Liên Hoa đã xuất hiện.
Trên khoang máy bay, cô ngồi ở phía tay trái hàng thứ hai kế bên cạnh cửa sổ, con Hân đang chuẩn bị ngồi bên cạnh cô thì bị thằng Dương dành chỗ ngồi trước, cô tức lắm nhưng thằng Dương không nói gì, còn con Hân thì cười cười rồi tiến chỗ thằng Quân ngồi. Thế là tự nhiên cô với con Hân bị đám con gái trong lớp vừa hâm mộ vừa ganh tị.
Nhưng mà, đám con gái không thể không làm gì đành tiếc nuối quay lên trên ngồi. Để cho bốn người ngồi nằm chơi.
Riêng trừ cả bốn đứa kia thì cả lớp bây giờ rất náo nhiệt, đứa thì hát, đứa thì ăn bánh tám chuyện, đứa thì chơi game Liên Quân, còn có vài đứa thì mang luôn cả laptop để viết tiểu thuyết.
Ôi, cô thì mang hẳn hai cuốn tiểu thuyết thiếu niên luôn. Một là cuốn Xin chào – thanh mai trúc mã.
Hai là cuốn Em sẽ mãi là mặt trời duy nhất của tôi đang rất nổi tiếng dạo gần đây, nghe nói tác giả cuốn tiểu thuyết này cũng là của Uyên Momo luôn đấy. Nghe nói sắp ra mắt vào tháng 7 này.
Mấy đám con gái trong lớp cô nhìn cô dữ dội, tất nhiên là phải thế thôi, tác giả Uyên Momo này cực kỳ nổi tiếng ở Trung Quốc í, ai mà đọc tiểu thuyết chắc chắn sẽ biết đến cái tên này.
Có vài đứa con gái mạnh dạn thì tiến đến chỗ cô hỏi là làm sao cô có được, cô cũng chỉ trả lời là do có quen biết.
Lớp đang xôn xao thì nghe tiếng cô giáo Vương nên cũng nhanh chân chạy vào chỗ ngồi ngay ngắn.
– Cả lớp tập trung nghe đây, hôm nay chúng ta có bạn từ lớp 5B sang đây đi chung với chúng ta.
– Lớp 5B? – cả lớp 5B nhìn nhau, xôn xao hỏi nhau.
– Ê, có khi nào là nữ thần cũ không? – một đứa con trai nhanh nhảu hỏi.
– Sao mày biết? – đứa con gái hỏi
– Hồi nãy tao thấy nó đi cùng cô Vương.
– Hừ, nếu là con nhỏ đó sang đây đi chung thì đừng hòng ngồi chung với tụi này. Cái gì mà nữ thần cũ chứ? Con nhỏ đó còn chẳng bằng một góc của Thiên Lam lớp mình! Suốt ngày cứ ra vẻ tiểu Bạch Liên Hoa trông mà thấy ghét, đã mất ngôi nữ thần mà cứ ra vẻ ta đây còn làm nữ thần ấy. – một cô gái fan Thiên Lam mạnh mẽ phát ngôn.
(Triệu like cho chuỵ =))) )
– Ờ phải đó…
– Thiên Lam lớp mình là nhất!
– Phải! Phải!
– …
***
Tiếng cô giáo Vương quát thêm một tiếng rồi kêu Kiều Thư vào:
– Xin chào các bạn, mình là Trịnh Kiều Thư, mình học lớp 5B – cô ta nói giọng nũng nịu.
Cô ta hơi rụt rè trả lời, mặt hơi đỏ liếc nhìn về phía Cao Dương nhưng lại liền trở nên căm hận khi nhìn thấy Thiên Lam đang ngồi bên cạnh.
– Xì, cái con nhỏ giả tạo kia, mày vừa nhìn Cao Dương lớp tao phải không? Còn ra vẻ ngượng ngùng nữa chứ, thật không biết điều! – một cô gái fan couple LamxDương lên tiếng.
– Mình… Mình… Không có mà… – cô ta rơm rớm nước mắt.
– Còn khóc nữa à, tính diễn tuồng nhà sắp có đám tang sao?! Đúng là Bạch Liên Hoa giả dối, còn ra vẻ yếu đuối lắm.
– Mình…
Tụi lớp 5A chia thành hai phe: một là phe Lam, hai là phe Thư
Phe Thư:
– Mấy đứa con gái kia, sao tụi bây mắng Kiều Thư dữ vậy? Đừng ỷ thấy bạn Thư hiền mà ức hiếp nha!
Phe Lam:
– Cái gì mà hiền lành chứ? Giả tạo thì đúng hơn. Đám con trai kia ngu ngốc không biết con nhỏ đó hay chửi đòi tạt axit vào Thiên Lam sao? – phe Lam cười khinh về phía Kiều Thư.
Cô đang đọc tiểu thuyết thì nghe được, cô liền đóng sách lại. Cả ba người Dương, Hân, Quân cũng ngước nhìn về phía Kiều Thư với vẻ phẫn nộ. Nhất là với Dương.
– Bạn… Bạn đừng có nói xạo… – cô ta lắp bắp trả lời, khuôn mặt vặn vẹo đến khó coi.
– Xạo ư? Vậy mấy bạn biết đây là gì không? – cô gái phe Lam đưa cái laptop lên cho mọi người xem.
– Đây… Đây là…
Cả lớp kinh ngạc nhìn vào đoạn tin nhắn nói về Kiều Thư đang nhờ một người giấu mặt tạt axit vào Lam để huỷ khuôn mặt. Sau đó sẽ khiến Lam mất chức nữ thần rồi cô ta sẽ có thể tiếp tục trở lại nữ thần, cô ta căm ghét Thiên Lam, hận tại sao cô ta dám cướp ngôi vị vốn thuộc về cô ta cơ chứ?
Mọi người sững sờ trước tâm địa rắn độc của Kiều Thư.
Xin Chào - Thanh Mai Trúc Mã Xin Chào - Thanh Mai Trúc Mã - Uyên Momo Xin Chào - Thanh Mai Trúc Mã