Books serve to show a man that those original thoughts of his aren't very new after all.

Abraham Lincoln

 
 
 
 
 
Tác giả: Tiểu Băng
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 28 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 464 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:24:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 21: Người Phụ Nữ Quyền Lực.
+++++++++++++ Sáng hôm sau ++++++++++++++++++++++++
- Cạch. Em dậy rồi à? Xuống ăn sáng đi! Anh vừa mới nấu xong đấy!_ Hắn ân cần nói với nó. Hôm nay nó đây sớm, đã VSCN xong xuôi và đang đứng trước gương chải đầu.
- Biết rồi, anh xuống trước đi! Nó nói rồi cầm balo xuống nhà.
1 lát sau.
- Cái gì đây? Bữa sáng của tôi đâu?
- Dĩ nhiên là nó đang ở trước mặt em rồi,mau ăn sáng rồi còn đi học nữa!_ Hắn nhìn dĩa trứng ốp lếch, hai miếng bánh mỳ sandwich và ly sữa kia.
- Không phải những món này!_ Nó đẩy dĩa thức ăn ra xa.
- Ă n những thứ đó không bổ dưỡng đâu! Ngoan, ngồi xuống ăn đi._ Hắn kéo nó ngồi bên cạnh mình rồi cầm ly cà phê lên uống.
- Không thích!_ Nó nói rồi đứng dậy đi xuống bếp tìm đồ ăn.
- Giờ thích tự ăn hay là để anh đút?_ Hắn bỏ tờ báo đang cầm trên tay xuống rồi cầm dĩa đồ ăn của nó lên.
- Ăn thì ăn, làm gì dữ vậy?_ Nó dầm nát cái trứng không thương tiếc cho vào miệng, vừa ăn vừa nhìn hắn._ Ăn xong rồi, tôi đi đây!_ Nó nói rồi xách balo đứng dậy.
- Khoan, uống sữa đi!_ Hắn cầm cốc sữa lên đưa cho nó.
- Trên đời này tôi ghét nhất là sữa đó! Không uống đâu!_ Nó đẩy ly sữa ra.
- Không thích cũng phải uống, một chút thôi, uống đi._ Vẫn kiên trì.
Bim Bim.. Tiếng còi của chiếc BMW vang lên.
- A, Bảo tới rồi, tôi đi nha!
- Không uống cái này thì để anh chở em lên trường. Rất đơn giản. _ Hắn chậm rãi nó rõ từng chữ một. Cánh tay của hắn cũng giữ tay nó lại.
Nó chau mày, đứng đó một lúc rồi chuyển thái độ, nó ra chỗ hắn, vòng tay ôm hắn từ phía sau rồi dịu dàng nói_ Ông xã à!
- Có chuyện gì?_ Hắn vẫn từ tốn hỏi nó, nhưng giọng hắn hơi ngập ngừng, chứng tỏ hắn đã mất cảnh giác, tay hắn cũng nới lỏng ra.
Nó chỉ chờ có như vậy, giọng vẫn dịu dàng_ Em.. ĐI ĐÂY!_ Nó nhanh chóng gạt cánh tay của hắn ra và chạy ra ngoài, chiếc xe nhanh chóng phóng đi mất.
Hắn lặng lẽ nhìn theo cười khổ. Thầm nghĩ là do mình nhẹ dạ cả tin nên mới bị nó lừa rồi lấy điện thoại ra bấm bấm. Sau đó lái xe đến trường. Nó ngồi trên xe, nghe tiếng báo có tin nhắn, nó mở ra. Tên của người nhắn là '' Tên điên trốn trại''. Vâng, người ấy không ai khác chính là vị hôn phu của cô-người mà tất cả mọi người đều cho là mẫu đàn ông lý tưởng của mọi phụ nữ. Nó bật tin nhắn lên xem.'' Vợ yêu à, em hư quá đó! Sao lại lừa anh như vậy? Chiều nay về anh nhất định sẽ phạt em đó! Nếu không muốn thì mau xin lỗi anh đi! May ra án phạt còn giảm xuống được chút ít!''. Nó nổi da gà, cái gì mà vợ yêu chứ? Ai đồng ý làm vợ anh ta bao giờ? Anh nghĩ chỉ cần dọa như vậy là tôi sẽ sợ hay sao chứ? Nó nhắn tin cho hắn rồi ngồi cười khanh khách khiến mọi người trong xe nhìn nó với ánh mắt khó hiểu. Tiếng một người phụ nữ vang lên
- Có việc gì mà em vui quá vậy?
Lúc này nó mới để ý đến ghế lái phụ._ Chị Nhiên! Chị về nước từ bao giờ? Sao không báo cho em?
Người phụ nữ đó cười nhẹ rồi trả lời nó._ Chị về khi tối, sợ phiền em nên không báo trước. Còn em, dạo này sao rồi? Vẫn tốt chứ?không thích anh ta chứ? Chị nghe nói anh ta
- Chẳng ra sao cả chị ạ! Mấy bữa nay em bị ăn hiếp, còn bị hắt hủi nữa!_ Nó xụ mặt xuống nhưng vẫn không quên liếc hai người kia.
- Là chuyện vị hôn phu của em à? Chị có nghe nói rồi! Nhưng tại sao em lại không thích anh ta cơ chứ? Theo như chị biết thì anh ta cao trên 1m 80, giỏi thể thao, am hiểu về phụ nữ, có võ, học giỏi, nhà có điều kiện, bụng 8 múi, mặc gì cũng đẹp, biết quan tâm, chăm sóc người khác bla bla bla.... Nói chung là đầy đủ tư cách của một soái ca thực thụ, em còn mong chờ gì nữa?_ Chị Nhiên tuôn một tràng kể về những đức tính tốt của hắn mất đến bốn năm phút mà không hề ngưng nghỉ.
- E hèm, hiểu rõ về anh ta đến vậy cơ à? Sao lúc trước không gả cho anh ta luôn đi? _ Lúc này Bảo ca đang ngồi lái xe mới lên tiếng.
- Đúng vậy! Lúc trước em mà lấy anh ta thì bây giờ đâu phải khổ như vậy! Hazzz_ So deep
- Em còn dám nói nữa hả?_ Bảo vừa nói vừa đỗ xe vào lề đường.
- Thì sao? Chán em rồi nên mới làm căng chứ gì? Không cần kiếm cớ, em mang theo đơn ly dị sẵn rồi! _ Nhiên Nhiên nói rồi rút trong túi xách ra tờ đơn ly dị ném qua cho chồng mình. Bảo chẳng dám nói gì chỉ có thể cúi mặt xuống nhận lỗi._
- Anh xin lỗi, chỉ là ghen tuông nhất thời thôi. Anh hứa sau này sẽ không còn ghen bậy nữa._ Đưa ánh mắt cún con lên nhìn người phụ nữ quyền lực bên cạnh. Vợ anh là thế, hễ động chuyện gì cũng bảo ly dị, còn mang theo sẵn đơn theo nhưng họ chưa bao giờ động vào nó. Tuy cô chưa bao giờ làm thật nhưng cách này vẫn luôn có hiệu quả với anh.
- Biết lỗi rồi à? _ Bảo ca không nói gì chỉ gật đầu liên tục. _ Biết rồi thì lái tiếp đi, trễ học bây giờ!_ Chị cười nhẹ
rồi ôm hôn ông chồng trẻ con của mình.
Vợ! Trả Bài Vợ! Trả Bài - Tiểu Băng