We don’t believe in rheumatism and true love until after the first attack.

Marie E. Eschenbach

 
 
 
 
 
Tác giả: Lu Mũm Mĩm
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 44 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 402 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:32:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 20: Chăm Sóc Anh Còn Khổ Hơn Bị Em Anh Tra Tấn
hiếc xe BMW lao vun vút trên xa lộ như tên bắn trong rất oai làm cho ai đi đường cũng phải ngoái đầu lại há hốc mồm mà nhìn * dạ vơng em xin phép nổ xíu*. Nhưng... Có ai biết chủ nhân của chiếc xe đã và đang nằm la liệt trong vòng tay của vợ yêu bé nhỏ vì cơn sốt đâu chớ, còn anh chàng lái xe chỉ là thư kí riêng thôi á mừ * chỉ chỉ*. Cộng thêm bầu oxi ngập tràn sự lo lắng ai mà chịu cho thấu chớ hở ~.~!!!. Thấy hắn mồ hôi lạnh mồ hôi nóng thi nhau làm ướt cả người hắn mà nk lo đến phát khùng luôn
_" Nè. Anh không sao chứ??? Sao mà nóng dữ zây!!!" Nó lấy tay vỗ vào khuôn mặt trắng bệch đầy mồ hôi lạnh của hắn lo lắng hỏi. Nhưng đáp lại nó chỉ là tiếng thở gấp gáp do cơn sốt của hắn. Chàng thư kí nai tơ nhìn nó và hắn qua gương xe mà không khỏi lo lắng:
_" Phu nhân à. Có cần đưa giám đốc đến bệnh viện không??? Nếu cứ như zây thì không ổn đâu"
_" Gọi tôi là Nhật Linh được rồi. Phu nhân gì chứ có kết..." Nó tuôn không ngừng nhưng chưa nói hết câu hắn đã nhảy tọt chen vào nói:_" Về nhà đi. Tôi ghét cái mùi của bệnh viện "
_" Nhưng giám đốc..." Chàn nai tơ bị nó chen ngang mà mắt chảy 2 dòng sông
_" Nói chính xác. Đi thẳng đến bệnh viện cho đi. Không thì nặng thêm cho coi" Ôi chàng thư kí nai tơ. Anh nói gì cũng đúng hết trơn hà. Cắt ngang dòng suy nghĩ của nó tiếng nói 2 in 1 của hắn vang lên:
_" Alex. Nếu cậu cải lời tôi. Ngay ngày mai tôi sẽ điều cậu xuống phòng nhân sự và ngày nào cũng giao đống tài liệu cho cậu làm tới khuya và cho cậu tăng ca hết tuần đó. Nghe chưa"
_" Anh thật là kì quặc. Anh ấy có lòng tốt nhắc anh zây mà..." Đời của nó chắc bị hắn chặn đầu quài quá ahiuhiu:_" Nhật Linh. Em chọn anh hay Alex. Nếu em chọn anh thì về nhà. Còn không anh sẽ xuống xe bắt taxi về một mình... Khụ... Khụ... Khụ" Biết ai ho rồi hen, nó nhíu mày tỏ thái độ không thích nhưng rồi hắn ho làm nó xiêu lòng.
_" Được sẽ về nhà. Alex xinh troai anh chạy nhanh về nhà dùm tôi"
_" Dạ vâng. Thưa cô Nhật Linh" Uầy thôi thì nghe lời giám đốc zây. Nếu không chắc sẽ không có thời gian đi chơi với bạn gái mất thôi hụhụ T-T. Chàng nai tơ chỉ còn cách lái xe nhanh về nhà thôi chứ biết sao giờ
Tại nhà hắn sau 30 phút. Hắn được chàng nai tơ cõng lên phòng đỡ nằm xuống giường đắp chăn xong xuôi hết cho luôn. Xuống nhà bàn giao lại mĩ nam cho nó và căn nhà rồi ra về. Nó bước lên phòng đóng cửa lại tắt máy lạnh đem cây quạt điện mini cắm vào ổ điện rồi bật số nhỏ cho hắn đỡ lạnh
_" Ư... ư... ư..." Hắn khó chịu lăn qua lăn lại như con nít nhõng nhẽo vòi kẹo mẹ. Nó thấy zây che miệng cười khúc khích rồi cũng đắp lại chăn cho hắn. Xuống nha nó bật bình điện nấu nước ấm, lấy cái khăn mặt bỏ vào thao nhỏ đem lên phòng, mới mở cửa vào hắn đã bước xuống giường dụi dụi đôi mắt nhìn nó. Nó nhíu mày đi đến bên hắn hỏi:
_" Nhìn cái gì. Không nằm mà còn đi đâu nữa zây hả??? Bộ chưa thấy ai đẹp như tôi sao mà nhìn quài zây??? Nằm xuống" Nó nói rồi ấn người hắn ngồi xuống giường, định đi xuống dưới lầu lấy nước ấm cho hắn uống thì bị hắn nắm cổ tay kéo lại:_" Em đi đâu zây? Giận anh không đi chơi với em nhiều hơn sao?" Hắn ngước cặp mắt to tròn đó nhìn nó cười buồn
_" Tôi là lấy nước anh uống. Không phải anh định xuống giường rồi đi tới tủ lạnh lấy nước uống sao. Tôi là không muốn phải ở không chăm sóc anh quài" Nó tém mái tóc vương trên khuôn mặt hắn ra rồi quay người đi khỏi phòng, hắn rất vui nga~ hôm nay vợ yêu hắn quá chu đáo luôn. Nó ra khỏi phòng với cái mặt màu đỏ cà chua vì ngượng nó không biết tại sao lại làm cái hành động đó nữa. 5 phút sau nó trở lại phòng với 2 cái tay đầy đồ nào là bình thủy, ly nước ấm với mấy viên thuốc nhức đầu, vô phòng thấy hắn ngồi nó bực mình quát lớn:_" Sao còn ngồi đó mà không chịu nằm xuống hả???" Hắn tức tốc nghe lời nằm xuống giường đắp chăn lại. Nó để đồ xuống pha một chút nước nóng vào thao cho nóng thêm rồi dùng khăn nhúng vào vắt khô đắp trán cho hắn hạ sốt, đưa viên thuốc nhức đầu bắt hắn uông rồi sang phòng mình lấy cây đo nhiệt cho vào vành tai 1 phút rút ra, hơi bất ngờ à hắn sốt tới 37 độ C luôn nha. Zây mà không chiu tới bệnh viện ' Cạch' "_ Anh hai à. Em về rồi. Anh có thấy..."* biết ai về rồi á* chưa nói hết câu nó bịt miệng Thuần Nhi lôi ra ngoài:"_ Mày im coi. Anh mày bệnh mới vừa ngủ đó. Mày có mua cháo tao dặn không?"
_" Cái gì? Anh tao bệnh sao??? Tao nhớ ổng khỏe lóm mà. À cháo tao mua ở dưới đó" Thuần Nhi há hốc mồm hỏi
_" Ờ. Có mua thì được. Mày đi chơi về mệt rồi ngủ đi mày" Nó nói rồi phất phất tay đuổi nhỏ về phòng
_" Hôm nay mày lạ nha. Sao không đùng đẩy trách nhiệm cho tao nữa zây? Hehehe" Nhỏ nói khích làm nó phồng má liếc xéo nhỏ
_" Mày nấu ăn ngon đó. Nhưng mà chăm sóc thì tao giỏi hơn mày nghe chưa con quỷ"
_" Mày nói thật đi Linh. Mày có hút tình cảm với anh tao rồi phải không???" Đang đùa tư nhiên Thuần Nhi nghiêm túc làm nó giật mình
_" Mày gì kì zây. Tao đi đổ cháo cho anh mày ăn đây" Nó chuồn đi im ắng nhưng vẫn đứng lại
_" Tao hiểu mày hơn bất cứ ai đó Linh" Thuần Nhi nghiêm tuc hơn nói:_" Mày với anh tao nên tiến tới nhanh hơn đi tao vô phòng đây. Bye hahaha" Nói rồi cười ngon lành làm nó sởn da gà. Nhưng mà Thuần Nhi nói đúng nó thương hắn thật rồi. Đi lên đi xuống nó phát mệt luôn nhưng vẫn đi mang cháo lên phòng, đỡ hắn ngồi dậy nó đút từng muỗng nhỏ cho hắn ăn lấy sức. Hắn nhìn nó làm nó muốn cháy cả mặt luôn zây mà hắn còn phán câu xanh rờn:
_" Em chăm sóc anh thấy sao hả???"
_" Chăm sóc anh hả? Để coi... ưm... Chăm sóc anh còn mệt hơn là bị em anh tra tấn nữa. Ngủ đi ông Thánh. Tôi thức canh anh đêm nay cho khỏi lo." Nó đỡ hắn nằm xuống đắp chăn cho hắn. Nó ngồi trên giường nhìn hắn, hắn nhìn nó rồi nó cuối xuống hôn lên trán hắn nó lấy tay che mắt hắn lại nói:_" Anh ngủ đi. Tôi chỉ coi là hôn con nít thôi. Đừng nghĩ bậy" No làm zây làm hắn hạnh phúc cười toét cả miệng
Vợ À, Cười Lên Nào Vợ À, Cười Lên Nào - Lu Mũm Mĩm