Sự khác biệt giữa thất bại và thành công là giữa làm gần đúng, và làm thật đúng.

Edward Simmons

 
 
 
 
 
Tác giả: Mễ Nhạc
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 33 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 833 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 02:26:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4
ừ nhỏ anh chỉ đơn độc một người, không có tình cảm của cha mẹ, anh cũng tự tìm lấy tình cảm trong cuộc sống, đối với bọn họ mà nói, anh chỉ là một người quan trong để duy trì thừa kế tập đoàn Mạnh Thị mà thôi, cha cần anh để kế thừa gia nghiệp, mẹ cần anh để củng cố địa vị của chính mình, củng cố cho tương lai bà được ngồi mát ăn bát vàng, không làm gì cũng có tiền để tiêu xài.
Từ nhỏ anh đã hiểu được điều này nên không thể không nhắc nhở chính mình, mình là người thừa kế, phải có trách nhiệm.
"Phàm Tu, ta còn chưa hỏi qua ý kiến con đã thu dưỡng Đình Ân, hẳn là con sẽ không phản đối chứ? Bởi vì ta thật sự rất muốn có một đứa con gái đáng yêu như Đình Ân."
Nhìn ra được cha mình thương yêu cô gái trước mắt, cha anh chưa từng dùng ánh mắt quan tâm như vậy nhìn anh – đứa con ruột của ông, nên dù cho anh phản đối, ông đồng ý sao?
Từ năm mười hai tuổi đi Mỹ du học, anh đã có thói quen độc lai độc vãng, vậy nên cha anh muốn làm gì, anh cũng không xen vào, dù sao mẹ anh năm trước đã qua đời rồi, anh cũng ít tạt qua cái nhà này, cho dù tương lai tốt nghiệp trở về Đài Loan, anh vẫn chuyển ra ngoài ở, sẽ không ở lại nơi này.
Chuyện này không liên quan tới anh, nên đối với khuôn mặt đáng yêu đang cười ngọt ngào kia, anh cũng không làm gì để đáp lại, ngay lập tức xoay người rời đi.
"Người phụ nữ đứng trước bà lão ngồi xe lăn kia chính là Lí Đình Ân khoa phục hồi đấy."
"Chính là cô ấy à, phu nhân truyền thuyết của tổng giám đốc sao?"
"Đúng."
Đối thoại của hai nữ y tá phía trước kéo Mạnh Phàm Tu ra khỏi suy nghĩ, trở lại với hiện thực.
"Hâm mộ cô ấy thật, Tập đoàn Mạnh Thị nghe nói tài sản có tới mấy nghìn triệu nha, tổng tài lại là đứa con trai độc nhất nữa, tương lai sẽ được hưởng rất nhiều vinh hoa phú quý đây."
"Hâm mộ, rất hâm mộ, nhưng mình có nghe được tin đồn rằng cô ấy có quen biết Bác sĩ Lâm khoa Chỉnh hình từ hồi còn ngồi ghế nhà trường, sau đấy lại theo người nhà làm việc ở bệnh viện, quan hệ hai người rất ái muội."
"Thiệt hay giả vậy, bọn họ không phải một đôi đấy chứ?"
"Ai mà biết được, nhưng mà một người là bác sĩ khoa chỉnh hình, một người là tổng tài của cả một tập đoàn, nếu mà là mình thì mình sẽ lựa chọn đính hôn với tổng tài."
Nhìn thấy bóng dáng hai y tá vừa nói vừa khuất xa, mặt Mạnh Phàm Tu trầm xuống, tầm mắt nhanh chóng nhìn chằm chằm Lí Đình Ân.
Nói thực, cho tới bây giờ, anh cũng không biết nguyên nhân cô đáp ứng đính là gì, lúc đó quan hệ của bọn họ vẫn rất lạnh đạm, có lẽ nói thẳng ra là chẳng có tí quan hệ nào, chả lẽ đúng như lời đồn, cô là vì muốn làm phu nhân tổng tài Mạnh Thị sao?
Nếu thật sự như vậy, chỉ sợ cô sẽ thất vọng thôi.
Lúc trước, cha anh đưa ra ý định cho anh lấy Lí Đình Ân làm vợ, nhưng anh chỉ nói một câu cự tuyệt. Cha yêu mẹ của Lí Đình Ân là một chuyện, nhưng muốn anh lấy con gái nhân tình của cha lại là một chuyện không thể xảy ra.
Nhưng mà khi nghe lời nói của cha anh, đời này ông chỉ có duy nhất một thỉnh cầu với anh, nhìn khuôn mặt đang bệnh thần sắc nhợt nhạt, anh nhượng bộ, cho dù tình cảm của anh với cha lãnh đạm thế nào đi nữa thì anh cũng không hy vọng sau này sẽ có tiếc nuối, bởi vậy anh đồng ý.
Nhưng mà anh cũng có điều kiện là trước khi kết hôn, thời gian đính hôn hai người phải ở chung với nhau nửa năm, nếu hợp thì kết hôn, không hợp thì sẽ hủy bỏ hôn ước, từ lúc đó về sau cha anh cũng không thể nhúng tay vào hôn sự của anh.
Đây đương nhiên chỉ là kế tạm thời của anh để làm cho cha anh không hỏi đến hôn sự của anh nữa, anh tin cha anh hẳn là biết anh thật sự không muốn đồng ý, có lẽ là không muốn để cả thế hệ trước và sau lấy được nhau, nhưng cuối cùng thì anh vẫn phải đính hôn với Lí Đình Ân.
"Bà Lỗ, chúng ta về phòng hồi phục đi."
"Được."
Nhìn Lí Đình Ân tươi cười giúp bà lão rời đi, khuôn mặt vốn bình tĩnh của Mạnh Phàm Tu hơi căng thẳng.
Anh không có hứng thú muốn biết nguyên nhân cô đồng ý đính hôn là gì cả, tóm lại, qua thời gian này, anh sẽ làm cho cô rời đi ngay lập tức, rời xa tầm mắt và cuộc sống của anh.
"Nhã Lâm, bà Lỗ đã trở lại rồi."
"Vừa đúng lúc, cám ơn cậu, Đình Ân."
Lí Đình Ân giúp bà Lỗ trở lại phòng hồi phục, để bạn tốt nhận lấy người thì chuẩn bị đi làm chuyện của mình.
Không ngờ cô vừa quay người lại, một bé gái theo mẹ tới làm hồi phục, không ngoan ngoãn ngồi trên ghế đột nhiên chạy tới phía sau cô, làm cô giật mình hoảng sợ.
Cô bé bị ngã ngửa ra sau, sợ cô bé sẽ bị đụng vào thiết bị bên cạnh, Lí Đình Ân ôm lấy cô bé, che chở trong ngực, té ngã ra phía trước, mặt của cô đập vào một bên của thiết bị.
"Đình Ân, cẩn thận!"
Chỉ nghe thấy tiếng bịch một cái, mọi người khẩn trương vây xung quanh......
[1] Phân viện: Chi nhánh của một bệnh viện
Vị Hôn Phu Tuyệt Tình Vị Hôn Phu Tuyệt Tình - Mễ Nhạc