Good friends, good books and a sleepy conscience: this is the ideal life.

Mark Twain

 
 
 
 
 
Tác giả: Mễ Nhạc
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 33 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 833 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 02:26:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3
uan niệm kinh doanh của anh rất đơn giản, một khi đã đầu tư, nhất định phải kiếm được tiền.
Mặc dù việc này phải mất nhiều tiền chi tiêu vì các mặt hàng sẽ tăng giá trong một, hai năm nhưng nếu về lâu dài mà có sự quan tâm của các nhà đầu tư thì bệnh viện này được thành lập vẫn là đúng.
"Tổng tài, bên ngoài có nhân viên bệnh viện tới báo cáo tiến độ mới nhất." Lần này người chịu trách nhiệm báo cáo là Giám đốc Triệu.
Mạnh Phàm Tu xem xong tờ văn kiện ghi số liệu cuối cùng, đóng tập tài liệu lại, ném lên bàn, trầm giọng nói:"Đại khái phía trên không có vấn đề gì, tôi sẽ phê chuẩn cho gia tăng kinh phí dự trù lên, nhưng điều tôi muốn là, tiến độ kiến thiết bệnh viện mới không thể trì hoãn, phải nhanh chóng lên."
"Vâng, tôi sẽ để ý tới các đơn vị thi công đốc thúc họ làm việc ạ." Giám đốc Triệu nói.
Sau khi thảo luận xong vài vấn đề nữa, tổng tài phải tuân theo nguyên tắc, coi trọng hiệu suất làm việc, mỗi người tham dự hội nghị đều căng thẳng thần kinh, chính vì vậy mà hội nghị trong vòng một giờ đã họp xong.
Mạnh Phàm Tu bước ra khỏi phòng họp, về vấn đề thuê hơn một ngàn gia nhân viên y bác sĩ, sẽ để lại cho đoàn thể xử lý, ngay lập tức anh bước vào thang máy xuống tầng dưới. Giờ anh còn phải chạy về công ty, bởi vì bốn giờ lại có hội nghị của bộ môn.
Tuy phân viện [1] thành lập là một vấn đề lớn, nhưng sản nghiệp Mạnh thị không phải chỉ có bệnh viện, ngoài công ty hoá chất ra, còn có bất động sản, ngân hàng, công ty chứng khoán, bởi vậy anh chỉ có một giờ để đi tới đó thôi.
"Bà Lỗ à, cháu biết bà rất muốn xuất viện sớm, nhưng phải làm phần hồi phục cho tốt đã, phải làm mười lần, như vậy bác sĩ mới có thể cho bà xuất viện được."
Đi bên ngoài hành lang bệnh viện, dường như nghe thấy giọng nói của Lí Đình Ân anh không tự giác được mà dừng lại, theo tiếng nói, anh nhìn về phía trước, quả nhiên thấy cô đang cong người nói chuyện với một bà lão ngồi xe lăn.
"Mười lần? Ta đã làm không biết bao nhiêu lần rồi, tại sao không cho ta xuất viện?"
"Bà Lỗ, bà xem tờ giấy trên tay cháu ghi lại này, trên đó viết sáu lần, bà mới làm sáu lần nên chỉ cần bà làm thêm bốn lần nữa là bà có thể xuất viện rồi."
"Ta mới làm sáu lần sao? Có phải cháu đang gạt bà lão này không đấy?" Nhìn tờ giấy viết sáu lần, bà Lỗ tỏ vẻ nghi hoặc, nhưng lại không chắc mình đã làm mấy lần hồi phục.
"Đương nhiên cháu không lừa bà rồi, thật sự bà mới làm sáu lần mà."
"Thật không?" Bà Lỗ thử đếm ngón tay, nhưng tính cũng không rõ ràng lắm.
"Bà Lỗ, không cần tính, cháu thật sự không có lừa bà đâu." Cô nhẹ nắm tay bà lão, để cho bà khi không tính được lại tức giận."Tin tưởng cháu, bà chỉ cần làm thêm bốn lần nữa thôi là bác sĩ sẽ cho bà xuất viện, nhưng một lần bị lỡ thì chỉ cần làm có ba lần nữa là được."
"Thật sao? Chỉ cần làm thêm ba lần?" Ba lần nghe qua rất ít, sắc mặt bà lão lúc này mới từ tức giận trở nên hiền hòa.
"Đương nhiên là thật." Lí Đình Ân gật đầu.
Mạnh Phàm Tu nhìn mái tóc cột đuôi ngựa của cô, khuôn mặt xinh đẹp mang theo ý cười, dáng vẻ đơn thuần vô hại làm cho anh không khỏi nhớ tới mười năm trước, lần đầu tiên cha anh đem cô về giới thiệu với anh, để anh biết được tình cảnh –
"Phàm Tu, con về thật đúng lúc, nhà chúng ta thêm một thành viên mới, con bé là con gái của của một người bạn cũ của ta, tên là Lí Đình Ân."
Bạn? Buồn cười, rõ ràng là con gái của nhân tình. Anh nhìn về phía cô gái đứng bên cạnh cha mình, chỉ thấy cô bé giương đôi mắt tinh thuần to tròn, ngây thơ cười với anh, khuôn mặt trái xoan thanh tú tươi mát.
"Xin chào, em gọi là Lí Đình Ân, năm nay mười bốn tuổi, rất vui được gặp anh."
Lúc trước, anh chỉ biết cha mình đem con gái của tình nhân mang về nuôi, chính là cô bé này sao?
Khuôn mặt nhỏ nhắn còn chưa thoát hết vẻ trẻ con đơn thuần, nhưng ngũ quan cô bé thì cực kì xinh đẹp, nhìn cô, không khó để tưởng tượng tới dung nhan của mẹ cô thế nào, khó trách cha anh lại yêu thương người đàn bà đó, thậm chí khi bà ta qua đời còn thu dưỡng con gái riêng của bả về nuôi.
Anh xem xét khuôn mặt nhỏ nhắn đương mang theo vẻ ngượng ngùng, tuy mặt cô bé tươi cười, nhưng vẫn nhìn ra được cô đang lo lắng, có cái gì đó rất lo lắng, cô sợ anh sẽ đuổi cô đi sao?
Không, anh sẽ không.
Vị Hôn Phu Tuyệt Tình Vị Hôn Phu Tuyệt Tình - Mễ Nhạc