Tôi không thể cho bạn một công thức thành công, nhưng tôi có thể cho bạn một công thức cho sự thất bại, đó là: cố gắng làm vừa lòng mọi người.

Herbert Bayard Swope

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 3767 - chưa đầy đủ
Phí download: 40 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2694 / 27
Cập nhật: 2017-06-11 10:55:36 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 872 : Đối Đãi Chân Thành
ý Vân Tiêu cười khổ nói:
- Võ Đế -- Trương Lăng Hoa!
- Dĩ nhiên là Trương Lăng Hoa! Hắn quả nhiên tiến giai Cửu Thiên Võ Đế sao? Ngoại giới ẩn ẩn có nghe đồn, xem ra là thật!
Mạc Hoa Nguyên cả kinh nói:
- Nếu là Võ Đế ra tay, ngươi sao có thể trốn thoát?
Lý Vân Tiêu nói:
- Chuyện này nói sau, trước đưa ta vào mật thất, một lần nữa cung cấp nguyên thạch và các loại tài liệu cho ta.
Mạc Hoa Nguyên gật đầu nói:
- Ngươi yên tâm. Đã đến chỗ của ta, trừ phi là ta chết, nếu không cho dù là Võ Đế cũng đừng mong mang ngươi đi.
Hắn đang muốn hô to Tiểu Huyền Tử, bị Lý Vân Tiêu ngăn lại, ngưng giọng nói:
- Người biết rõ ta ở đây càng ít càng tốt, Tiểu Huyền Tử không nên thông tri.
Mạc Hoa Nguyên ngẫm lại cảm thấy cũng phải, hắn đi đến trước lò đan trong nhà, đánh ra mấy linh quyết, lập tức mặt đất nổ vang, hiện ra cái động đất.
- Vân Tiêu đại sư, mời!
Mạc Hoa Nguyên dẫn đầu đi vào, cửa động thập phần đen kịt, nhưng mà đi vào trong thì không đen như thế, ngược lại vô cùng sáng sủa, tất cả đều có dạ minh châu chiếu sáng, hơn nữa đi vào còn rất rộng rãi.
- Nơi này là nơi ta tĩnh tu, Vân Tiêu đại sư có thể ở chỗ này dưỡng thương, cho dù ta chết bọn chúng cũng không tìm thấy.
Trong phòng còn chồng chất các loại tài liệu và nguyên thạch.
Linh khí đập vào mắt làm tâm tình Lý Vân Tiêu vô cùng sảng khoái, vui vẻ nói:
- Làm phiền Mạc đại sư. Cẩn Huyên, ngươi bảo mỹ tỳ chia thành hai rời đi, để tránh bị người ta nhìn thấy bốn người tiến vào mà có ba người trở về. Chỉ cần có hai người đi, mặc dù có người trông thấy cũng đánh giá không được.
Cẩn Huyên khen:
- Vẫn là Vân thiếu thận trọng, tự nhiên như thế. Ta sẽ nghỉ ngơi tại chỗ của Mạc đại sư một ít thời gian, chẳng biết có thuận tiện hay không?
Mạc Hoa Nguyên nói:
- Tự nhiên thuận tiện, chỉ sợ nhà tranh đơn sơ, còn sợ Cẩn Huyên hội trưởng ở không quen.
Trong lòng Lý Vân Tiêu khẽ động, lấy một ngọc giản trong nhẫn đưa cho Cẩn Huyên nói:
- Bên trong là luyện phương sau cải tiến, thời gian cấp bách, mấy ngày nay hơi vội vàng, chỉ cải tiến mười hai sản phẩm hạch tâm, các thứ còn lại mấy ngày sau lại lấy.
Cẩn Huyên chấn động, khó mà tin được tiếp nhận ngọc giản, giống như cầm vật vạn kim, bàn tay cầm cẩn thận, nhưng trong mắt càng hoài nghi, cũng không tiện nghi vấn.
Thần sắc Mạc Hoa Nguyên hơi động, nói:
- Vân Tiêu đại sư, những sản phẩm Tử Vân thương hội ta đã xem qua, phương pháp cải tiến của ngươi, ta có thể mượn đánh giá?
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Tùy ý, đều là vật cấp thấp, không có gì che giấu.
Cẩn Huyên cũng mừng thầm, nàng đang không biết nên đánh giá như thế nào, có Mạc Hoa Nguyên vị bát giai thuật luyện sư hỗ trợ kiểm nghiệm, tự nhiên là tốt nhất, vội vàng đưa lên.
Sau khi Mạc Hoa Nguyên nhận lấy trực tiếp đặt lên trán, đem thần thức xâm nhập trong đó, tinh tế điều tra.
Tư liệu bên trong hắn nhìn thấy hết, trên mặt nhanh chóng đầy vẻ khiếp sợ, đột nhiên trợn to hai mắt, giật mình nói:
- Cái này, những luyện phương này thật sự là của Vân Tiêu đại sư ngươi, ngài cải tiến?
Trong lòng Cẩn Huyên căng thẳng, không biết Mạc Hoa Nguyên có ý gì. Dù sao quan hệ tới tiền đồ tương lai của Tử Vân thương hội, vạn phần khẩn trương, trong lời của Mạc Hoa Nguyên biến thành kính ngữ cũng không có phát hiện.
Lý Vân Tiêu cười khổ không thôi, luyện phương bên trong hắn chưa xem qua, không biết Viên Cao Hàn cùng Cố Nguyệt Sinh tiến hành cải biến thế nào. Nhưng nếu Viên Cao Hàn tọa trấn, dĩ nhiên là sẽ không kém, chỉ có thể kiên trì thừa nhận, gật đầu.
Mạc Hoa Nguyên ngây ngốc, trên mặt mang theo vẻ kình phục, tự đáy lòng thở dài:
- Vân Tiêu đại sư thần hồ kỳ kỹ, Mạc Hoa Nguyên tâm phục khẩu phục!
Vốn lần trước Lý Vân Tiêu còn hơn hắn, tuy vô cùng chấn động, nhưng dù sao cũng là nhiều nhân tố thúc đẩy, mà những luyện phương cải tiến trong ngọc giản lại làm cho hắn sinh ra kính ý vô hạn.
Cẩn Huyên cũng hiểu được, đại hỉ nói:
- Mạc đại sư, luyện phương bên trong như thế nào?
Mạc Hoa Nguyên nghiêm mặt nói:
- Mặc dù là ta tự mình ra tay, cũng không cách nào làm được thần hồ kỳ kỹ như thế. Những sản phẩm của Thiên Hạc thương hội so sánh với những luyện phương này, quả thực chính là khác nhau một trời một vực, không thể so sánh!
Cẩn Huyên kinh hỉ nảy ra, nhìn Lý Vân Tiêu càng sinh ra cảm kích ngập trời.
Lý Vân Tiêu nói:
- Cẩn Huyên hội trưởng không cần khách khí như vậy, tất cả mọi người là người một nhà.
Hắn một câu "Người một nhà ", lập tức làm cho Cẩn Huyên ôn hòa, đặc biệt là thời khắc thương hội bấp bênh. Trên đời này, người dệt hoa trên gấm quá nhiều, mà đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi quá ít.
- Chỉ cần thương hội có thể thoát kiếp nạn lần này, Vân thiếu về sau chính là khách nhân tôn quý nhất của Tử Vân thương hội.
Cẩn Huyên lấy một túi trữ vật thêu gấm đưa cho Lý Vân Tiêu, nói:
- Trong đây có tàm chín phần mười tài liệu ngày đó Vân thiếu cần.
Trên mặt Lý Vân Tiêu đại hỉ, nói:
- Rất tốt!
Sau khi hắn tiếp nhận, thần thức tra xét một hồi, trừ thiếu khuyết mấy thứ vật trân quý nhất ra, còn lại đầy đủ mọi thứ. Hơn nữa nguyên thạch cùng Tinh Quang thạch còn nhiều hơn hắn yêu cầu.
Đây cũng là do Mạc Hoa Nguyên không có tiếp nhận điều kiện của Tử Vân thương hội, Cẩn Huyên liền chuẩn bị tài nguyên đưa cho Mạc Hoa Nguyên nhét vào cho Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu tự nhiên hiểu tâm ý của Cẩn Huyên giờ phút này, có đôi khi bằng hữu chính thức căn bản không cần quá nhiều lời. Hắn cảm tạ một tiếng sau đó nhắm mắt lại.
Mạc Hoa Nguyên cùng Cẩn Huyên đi ra khỏi mật thất.
Cẩn Huyên trầm tư liên tục, vẫn quyết định giao luyện phương cho mỹ tỳ đưa về cho Ổ Sâm, hơn nữa dùng tốc độ nhanh nhất truyền tống tới tổng bộ Tử Vân thương hội, lập tức dựa vào luyện phương sản xuất thật nhanh.
Đồng thời thận trọng dặn dò mỹ tỳ, nếu như gặp được nguy hiểm khó có thể hóa giải, nhất định phải phá hủy ngọc giản trước, ngàn vạn không thể rơi vào trong tay địch nhân, vẻ mặt ngưng trọng hiện ra trên mặt.
Mỹ tỳ cũng biết chuyện trọng đại, nói:
- Thuộc hạ thề sống chết hoàn thành nhiệm vụ, nếu không sẽ bị nỗi khổ phanh thây xé xác, sau khi chết không được siêu sinh!
Cẩn Huyên lúc này mới yên tâm cho nàng rời đi.
Đối với chút ít tỳ nữ này nàng vô cùng yên tâm, đều là cô nhi đượcTử Vân thương hội thu dưỡng ở các nơi, từ nhỏ tựu trải qua các loại huấn luyện cùng giáo dưỡng, ân cùng tái tạo, trung thành và tận tâm với thương hội tuyệt đối không phản bội.
Mạc Hoa Nguyên nhìn qua Cẩn Huyên trầm tư bất định, khẽ cười nói:
- Cẩn Huyên hội trưởng không cần khẩn trương như vậy, những luyện phương kia người ngoài xem nặng như núi, còn quý hơn cả tính mạng của mình, nhưng đối với Cẩn Huyên hội trưởng mà nói, đây chẳng qua chỉ là một nụ cười mà thôi.
Cẩn Huyên ngạc nhiên nói:
- Mạc đại sư cớ gì nói ra lời ấy, những luyện phương này ký thác hy vọng cả Tử Vân thương hội, so với mạng của Cẩn Huyên còn muốn trọng yếu hơn, tại sao không bằng nụ cười của ta.
Vạn Cổ Chí Tôn Vạn Cổ Chí Tôn - Thái Nhất Sinh Thủy Vạn Cổ Chí Tôn