It's so amazing when someone comes into your life, and you expect nothing out of it but suddenly there right in front of you, is everything you ever need.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: Shirley
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1314 - chưa đầy đủ
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 13382 / 251
Cập nhật: 2016-08-22 11:00:18 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 206: Hạt Hổ Đấu La ( Hạ )
rương Bằng phát lực, đây chính là chân thân Vũ Hồn Hạt Hổ của hắn, Vũ Hồn Hạt Hổ này thoát thai từ một loại Hồn Thú vô cùng mạnh mẽ có tên là Ám Ma Tà Thần Hổ. Cho dù là không mạnh mẽ bằng Ám Ma Tà Thần Hổ thật sự nhưng lại có thể tiến hóa bằng cách không ngừng cắn nuốt linh hồn cùng huyết dịch. Hiện tại hắn thả ra cũng chính là linh hồn của Hồn Thú cùng với Tinh Thần Lực của hắn, Hồn Lực kết hợp mà thành Thú Hồn. Đây chính là bản lĩnh xuất chúng của Trương Bằng, vô cùng khó chơi. Thú Hồn đối với khả năng phòng ngự vật lý rất lớn hơn nữa bản thân của nó lại có sức công kích rất mạnh, mà người sử dụng là Trương Bằng lúc nào cũng có thể nhập vào Hồn Thú để tập kích một cách bất ngờ.
Ngôn Thiểu Triết giảng giải làm cho Hoắc Vũ Hạo cũng hiểu rõ mấy phần về Hạt Hổ Đấu La này, mà thấy những Thú Hồn này thì trong lòng Hoắc Vũ Hạo cũng khẽ động. Đối với hắn mà nói thì, Phong Hào Đấu La vẫn còn cách rất xa, muốn đạt đến trình độ ấy thì còn phải bước đi rất dài. Nhưng mà đối mặt với loại sử dụng linh hồn để công kích này thì hắn cũng không sợ, dù sao hắn đã có Tử Linh Thánh Pháp Thần, truyền thừa Vong Linh Thiên Tai. Từ ý nào mà nói thì bản thân hắn chính là Vong Linh Pháp Sư, nếu như bản thân hắn muốn trở thành một tên Tà Hồn Sư thì đó cũng là một chuyện nhỏ như con thỏ. Tất nhiên là bản thân hắn lại không muốn như thế, hắn không muốn làm Tà Hồn Sư mà hắn muốn làm Tà Hồn Giả Sát. ( người giết tà hồn sư – biên )
Sauk hi Hạt Hổ Đấu La Trương Bằng phóng Thú Hồn ra thì Lâm Tiên Nhi không còn cách nào giữ được ưu thế ban nãy, chiến mâu trong tay cứ bay múa, thế công vẫn như thủy triều nhưng mà đám thú này cũng chẳng phải là củ khoai. Đám Thú Hồn này tu luyện vạn năm, tồn tại trong tinh thần lạc ấn của Trương Bằng, trong đó có mười hai Chủ Thú Hồn, mười hai Thú Hồn này tạo thành Hồn Kỹ thứ tám của Trương Hằng, đó chính là Thập Nhị Thú Sử.
Mỗi Thú Hồn trong Thập Nhị Thú Sử này đều tương đương với Hồn Sư có tu vi tám Hồn Hoàn, mặc dù không đủ để uy hiếp được Tiên Lâm Nhi nhưng mà nếu muốn trói chân nàng thì vẫn không có vấn đề gì. Những Chủ Thú Hồn này một khi đã công kích đều có thể hấp thu những Thú Hồn bên cạnh để bổ sung năng lượng tiêu hao của mình. Trương Bằng biến thành một con Hạt Hổ ở một bên lại giống như hổ rình mồi, thân thể dần dần hư hóa, mây đen dưới chân hắn lại càng lan rộng ra, bao trùm cả chiến trường.
Hoắc Vũ Hạo đang được Ngôn Thiểu Triết dùng Hồn Lực để bảo vệ bên trong, cũng không thể nào cảm nhận được Hồn Lực bên ngoài chấn động đến mức nào. Nhưng lúc này cả bầu trời đều biến thành màu đen, từng đạo thiểm điện màu xanh không ngừng lóe ra. Dùng thiên địa biến sắc để hình dùng cũng không phải là nói quá.
Ánh mắt Ngôn Thiểu Triết nhìn vào một hướng khác, thản nhiên nói:
- Nếu đã đến rồi thì cần gì phải che dấu, xuất hiện đi, ta nói bằng vào Trương Bằn thì làm sao đủ sức để đối phó với ta và Lâm Nhi.
- Quả nhiên không hổ là đồ đệ của Long Thần Đấu La, cảm giác rất tốt.
Giọng nói già nua vang lên, giữa không trung đột nhiên xuất hiện một khe hở, một đạo thân ảnh từ trong đí đi ra.
Đây cũng là một lão giả nhưng mà so sánh với Hạt Hổ Đấu La Trương Bằng thì ngoại hình của hắn lại khỏe mạnh hơn, lão giả có thân hình cao lớn, một đầu tóc bạc được cột lại một cách cẩn thận, bộ mặt búng ra sữa giống như đứa trẻ, lông mi rũ xuống ở hai bên, hai tay chắp sau lưng, cứ như vậy mà lẳng lặng trôi nổi ở không trung, một chút Hồn Lực dao động cũng không có phóng ra. Ở cách đó không xa, những Hồn Lực phát ra từ trận chiến của Tiên Lâm Nhi cùng Trương Bằng bay đến đây, cách lão khoảng mười mét thì dừng lại, không thể nào lan tràn đến trước mặt hắn.
Sắc mặt Ngôn Thiểu Triết trở nên nghiêm túc, bởi vì không chỉ khi mới xuất hiện thì hắn liền trực tiếp nhắc đến Mục lão, đồng thời cũng là vì hắn không nhận ra lão giả này.
Lấy tuổi tác của Ngôn Thiểu Triết cùng với thân phận của hắn ở Sử Lai Khắc học viện hầu hết những vị Phong Hào Đấu La thành danh đã lâu hắn đều biết, nhưng mà người trước mặt này thì hắn không nhận ra.
Nhận thấy được ánh mắt dè dặt của Ngôn Thiểu Triết thì lão giả mỉm cười, nói:
- Nhiều năm chưa từng rời núi, hầu hết các vị bằng hữu trước đây cũng đã mất đi. Ngay cả Mục lão cũng thăng thiên, thật đáng tiếc. Hôm nay lão phu đến đây là vì ngươi, muốn nhìn thử đồ đệ của Mục lão có kế thừa được bản lãnh của Mục lão hay không? Lão phu là Long Tiêu Dao, ngươi có nhớ không?
Long Tiêu Dao? Nghe được cái tên này thì thân thể Ngôn Thiểu Triết chấn động, trong đầu nhớ một người. Không khỏi thất thanh nói:
- Ngài, ngài là Long Hoàng Đấu La Long Tiêu Dao? Ngài vẫn còn sống sao?
Long Tiêu Dao mỉm cười, nói:
- Đúng! Ta vẫn còn sống, đáng tiếc là Mục Ân đã đi trước ta.
Nói tới đây trong mắt hắn hiện lên một tia thương cảm thân thiết, Ngôn Thiểu Triết cùng với Hoắc Vũ Hạo có thể nhận ra tình cảm của lão này giành cho Mục Ân là không giả.
Lúc này đây, vẻ mặt của Ngôn Thiểu Triết tỏ ra vô cùng ngưng trọng, hắn vạn lần không ngờ người mà Kính Hồn Trần nhờ giúp chặn đánh lại là một gã cường giả như thế này.
Long Tiêu Dao là ai? Năm đó hắn cùng với Mục lão được xưng là Hắc Bạch Song Thánh Long: Hắc Ám Thánh Long!
Long Hoàng Đấu La Long Tiêu Dao, Long Thần Đấu La Mục Ân.
Vũ Hồn của Long Tiêu Dao chính là Hắc Ám Thanh Long, nó cùng với Vũ Hồn Quang Minh Thánh Long của Mục lão chính là hai Vũ Hồn mạnh nhất của Hắc Ám và Quang Minh. Năm đó tu vi của hai người cũng ngang với nhau, sau đó không biết là nguyên nhân gì, Long Hoàng Đấu La Long Tiêu Dao đột nhiên mai danh ẩn tích. Mà khi hắn ẩn tích thì Ngôn Thiểu Triết còn chưa sinh ra, tự nhiên là chưa thấy qua người này.
Hít sâu một cái, miễn cưỡng khôi phục lại tâm tình, Ngôn Thiểu Triết hơi hơi khom người, thi lễ nói:
- Ngôn Thiếu Triết xin chào Long tiền bối. Thật không nghĩ tới sinh thời vẫn được nhìn thấy tiền bối.
Long Tiêu Dao thở dài một tiếng, nói:
- Là ta không dám đi gặpMục Ân! Tiêu Dao thật sự có lỗi với hắn quá nhiều. Nếu như hắn không qua đời thì ta cũng không dám xuất hiện, hắn đi rồi thì ta lại thấy hối hận, ta vẫn không có dũng khí đứng ở trước mặt hắn, hướng hắn nhận sai. Ài...
Trong lòng Ngôn Thiểu Triết khẽ động, nói:
- Long tiền bối, ta nghe sư phụ nói năm đó ngài cùng với sư phụ chính là hảo hữu chí giao. Tuy rằng ngài có được Hắc Long Vũ Hồn, nhưng cương trực ghét ác như thù. Vậy thì hôm nay…
Long Tiêu Dao lắc lắc đầu, nói:
- Mục Ân quả nhiên không có đem chuyện năm đó nói ra, hắn là vì muốn giữ mặt mũi cho ta, thôi thôi, hôm nay nể mặt Mục Ân mà ta lưu lại tính mạng cho các ngươi là được.
Mặc dù Ngôn Thiểu Triết không biết tại sao Long Tiêu Dao lại xuất hiện ở đây để đối phó hắn nhưng mà xem bộ dạng của Long Tiêu Dao thì dường như có cái gì khó nói, ánh mắt của Ngôn Thiểu Triết ngưng lại, cười khổ nói:
- Long tiền bối, chẳng lẽ ngài thật sự muốn lấy hơn hiếp nhỏ sao?
Long Tiêu Dao nói:
- Nhận sự ủy thác của người ta, lão phu thiếu người ta một đại nhân tình nên mới đi làm cái việc này. Như vậy đi, nếu ngươi đỡ được ba chưởng của lão phu, sau đó giao chiếc nhẫn trong tay của tên tiểu tử kia thì các ngươi có thể rời đi, lão phu lưu lại tính mạng cho các ngươi nhưng mà nha đầu kia thì phải ở lại đây.
Trong lòng Ngôn Thiểu Triết khẩn trương, nói:
- Long tiền bối, chúng ta...
Long Tiêu Dao khoát tay, không khí đột nhiên chấn động, không đợi Ngôn Thiểu Triết nói xong thì ánh mắt của Long Tiêu Dao đã lạnh như băng:
- Ta đã quyết, không cần nhiều lời, hãy cẩn thận.
Nói xong, cũng không thấy Long Tiêu Dao phóng Vũ Hồn ra, tay phải của hắn nâng lên rồi chỉ về phía Ngôn Thiểu Triết.
Thân hình Ngôn Thiểu Triết chợt lóe lên, đưa Hoắc Vũ Hạo ra sau, một tầng bạch quang nồng đậm phát ra từ người hắn, tiếng phượng võ vang vọng từ phía chân trời, một con Kim Phương Hoàng hiện ra ở sau lưng hắn.
Hai tay Ngôn Thiểu Triết tạo thành một vòng tròn, song chưởng đầy ra phía ngoài, trong nhất thời tiếng phượng hót kia liền trở nên vô cùng chói tai. Cho dù là được Ngôn Thiểu Triết bảo vệ ở bên trong nhưng mà Hoắc Vũ Hạo có cảm giác dường như linh hồn của mình đã bị xé nát. Mệnh Vận Nhãn tự hành mở ra, Tinh Thần Lực toàn lực phóng ra ngoài, xung quanh hắn được một tầng ánh sáng vàng nhàn nhạt bao phủ, lúc này tâm thần của hắn mới ổn định được một chút.
Nếu như nói bầu trời là một quả cầu khổng lồ thì một chỉ này của Long Tiêu Dao chính là thứ đâm thẳng vào quả cầu này.
Một hắc động ( hố đen – biên ) có đường kính thước xuất hiện trước mặt Ngôn Thiểu Triết, giống như là quái thủ mở miệng rộng rồi cắn nuốt hắn vào Hoắc Vũ Hạo.
Song chưởng Ngôn Thiểu Triết đánh ra, ánh sáng trắng chói lòa bắn thẳng vào hắc động, ngay sau đó là mười bảy tiếng nổ vang rền liên tục, chấn động làm cho thân thể của Ngôn Thiểu Triết run rẩy, qua giây lát thì đã lui về sau ngàn mét.
- Quang Minh Phượng Hoàng, giỏi, giỏi cho một Phượng Hoàng Vũ Hồn. Khó trách có thể trở thành đệ tử đích truyền của Mục Ân.
Long Tiêu Dao cũng không có truy kích, hướng Ngôn Thiểu Triết gật gật đầu.
Lúc này sắc mặt của Ngôn Thiểu Triết đã vô cùng nghiêm túc, tính danh có thể giả mạo, nhưng tu vi thì chắc chắn không thể. Tu vi của vị Long Hoàng Đấu La trước mặt này chứng thật là cùng cảnh giới với sư phụ của hắn. Cho dù là thể tông chủ Độc Bất Tử cũng chỉ sợ là còn kém hắn hai phần.
- Còn hai chiêu.
Long Tiêu Dao thản nhiên nói
- Khi dễ đám vãn bối như chúng ta thì có tài mọn gì.
Đúng lúc này, một giọng nói tức giận vang lên, Long Tiêu Dao đang chuẩn bị ra tay thì dừng lại một chút.
Hoắc Vũ Hạo ở sau lưng Ngôn Thiểu Triết lóe ra, trong ánh mắt tràn đầy vẻ bi phẫn, căm tức nói:
- Ngươi không có tư cách kêu tên sư phụ của ta, ngươi cũng không có tư cách làm bằng hữu của sư phụ ta, càng không cần phải giả mù sa mưa cái gì mà ba lượt công kích. Hôm nay hoặc là ngươi giết ta, muốn ta giao ra chiếc nhẫn này thì không được, ta sẽ đem nó đưa vào không gian thứ nguyên cũng không đưa cho ngươi.
( Đoạn này ko biết là cố ý hay thực sự tức giận, nói chung là chửi nhau nên mình đổi xưng hô của HVH, nếu các chương sau mà LTD thật sự ko đáng được HVH tôn trọng thì sẽ để luôn ta ngươi - Biên )
Giống như Ngôn Thiểu Triết không thể tưởng được Kính Hồng Trần có thể tìm đến cao thủ mạnh mẽ như thế, Hoắc Vũ Hạo cũng không ngờ rằng chỉ vì bản thân mình mà mang đến rắc rồi lớn cho Ngôn Thiểu Triết cùng Tiên Lâm Nhi. Từ lời nói của Ngôn Thiểu Triết thì Hoắc Vũ Hạo có thể đoán được cường giả trước mặt này có thể có tu vi ngang với Mục lão. Người khủng bố như thế tồn tại, bọn hắn đã hoàn toàn không phải là đối thủ, khi Long Tiêu Dao một lần nữa nhắc tới cái tên Mục Ân hơn nữa đánh lui Ngôn Thiểu Triết thì Hoắc Vũ Hạo cũng không nhịn được nữa mà hét lên.
Tuyệt Thế Đường Môn Tuyệt Thế Đường Môn - Đường Gia Tam Thiếu Tuyệt Thế Đường Môn