Điều tôi quan tâm không phải là bạn đã thắng hay thua, mà là bạn có sẵn sàng đón nhận thất bại hay không.

Abraham Lincohn

 
 
 
 
 
Tác giả: Lê Anh
Thể loại: Truyện Ngắn
Biên tập: Quoc Anh Le
Số chương: 1
Phí download: 1 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 1
Cập nhật: 2023-04-23 21:53:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
ời người được ví như biểu đồ hình sin, sẽ có một điểm cực đại ở ngưỡng giữa cuộc đời, đó là tuổi 40. Hôm nay tôi đã đến đó để dành vài phút nhìn lại hành trình mình đã trải qua. Bằng ánh mắt lạc quan, tôi là người may mắn vì đã được trải nghiệm cuộc sống ở nhiều nước khác nhau, nhiều môi trường sống khác nhau. Kinh nghiệm sống đó giúp tôi có cái nhìn toàn diện hơn về cuộc đời, về bạn bè và cả chính bản thân mình. Hoặc con người sinh ra là tờ giấy trắng tinh đã hoàn hảo, hoặc không có ai là người hoàn hảo ngay từ đầu cả. Tôi quan niệm vế thứ hai đúng đắn hơn. Có những đức tính xấu của trẻ con hoàn toàn bản năng, tự nhiên không hẳn do di truyền. Nó không mất đi khi đứa trẻ lớn lên, trở thành người lớn, mà do giáo dục của bố mẹ, của xã hội và do nhận thức của bản thân mà tự kiềm hãm lại. Trong vòng 40 năm qua, bản thân tôi cũng phải tự giáo dục mình rất nhiều để trở thành người tốt hơn. Đi nhiều, học nhiều, học lên cao không hẳn chỉ thu được giá trị vật chất bằng cấp, tiền bạc hay kinh nghiệm sống khôn ngoan mà nó còn giúp ta hoàn thiện tâm hồn để biết trân trọng những giá trị của cuộc sống.
Tuổi 40 là thời điểm chín muồi của đời người, nhất là đối với một người đàn ông. Là thời điểm người ta có thể phát huy được tổng thể các giá trị đã thu nạp được để biến thành sức mạnh tổng hợp nhất. Đó là các giá trị về trí tuệ, về kiến thức, về đạo đức văn hoá xã hội, về kinh nghiệm sống và làm việc. Nói về sự nghiệp, đó nên phải là thời điểm thăng hoa nhất của sự kết hợp giữa năng lượng sống vẫn còn tràn đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ chưa mất đi cùng với sự vững vàng trong suy nghĩ. Tôi đã không còn bồng bột, nông nổi ở tuổi 40. Cuộc sống của tôi những ngày này trôi đi bình dị, nhẹ nhàng và thanh thản. Tôi trở thành người bình thường trong một xã hội bình thường. Ở đó tôi có gia đình nhỏ giữa một thành phố lớn. Một công việc nhỏ trong một tập đoàn lớn. Là một người nhỏ (về hình thể) trong một nhóm toàn người to lớn (nhưng cố gắng là người có trách nhiệm nhất).
Tuổi 40 tôi tự ngắm mình trong gương để thấy mình có đang tiến bộ bản thân mình không. Người ta nói, khi sinh ra không ai phải chịu trách nhiệm về khuôn mặt của mình vì đó là tạo hoá ban cho. Nhưng ở ngưỡng nửa cuộc đời, ai cũng phải có trách nhiệm với khuôn mặt mình hơn. Tính cách, đạo đức của mỗi người ở một khía cạnh nào đó được bộc phát qua khuôn mặt theo năm tháng. Những người nhân hậu, hiền từ sẽ có khuôn mặt bầu bĩnh, thân thiện, đôi mắt trong sáng. Ngược lại ánh mắt láo liên, khuôn mặt dữ tợn rất khó là người hiền lành, tốt tính. Tôi may mắn có người con trai thường làm cái phanh giảm tốc trong cuộc sống. Nó thường bảo tôi bớt nhăn nhó, cau có để tránh những vết nhăn không đáng có. Sẽ chẳng ai ưa nhìn khuôn mặt đầy đau khổ, hay đầy bực tức mà lâu dần sẽ trở thành cố hữu không thay đổi được. Không cần phải đến Làng Mai xa xôi để học thiền tĩnh tâm, chỉ cần có dũng khí tự soi gương nhìn lại mình những lúc giận dữ chúng ta cũng có thể tự kiềm chế được. Tôi vẫn làm như vậy hàng ngày để vợ con nhìn mình đẹp đẽ dễ thương hơn, thằng nhóc hai tuổi yêu bố hơn, và để hòa đồng với đồng nghiệp tốt hơn.
Tuổi 40 tôi nhớ đến sinh nhật của mình hơn những lần khác. Chỉ đơn giản để bảo mình hãy quý lấy thời gian còn lại để tận hưởng cuộc sống tốt hơn. Quẳng gánh lo đi mà vui sống. Thước đo của hạnh phúc trong tôi đã thay đổi nhiều qua năm tháng, từ mong muốn khẳng định mình thời tuổi trẻ đến sự bình thản của tuổi trung niên. Không ham hố nữa sẽ thấy mọi thứ thật nhẹ nhàng. Tôi bị ảnh hưởng khá nhiều lối sống ở đây theo kiểu mưa dầm thấm lâu. Người Pháp nổi tiếng là biết hưởng thụ cuộc sống. Họ là một trong những nước có nhiều ngày nghỉ nhất thế giới. Điều đó giúp cho họ có cơ hội thực hiện những chuyến du lịch dài ngày đến mọi miền trên thế giới. Họ biết thưởng thức hương vị thiên nhiên qua các thương hiệu nước hoa nổi tiếng, biết thưởng thức ẩm thực qua cách chế biến cầu kỳ, tỉ mỉ cùng ly rượu vang không đâu sánh bằng. Những thứ đó thấm dần trong tôi trong những chuyến du lịch có chiều sâu hơn để biết yêu những bông hoa đẹp, những bản nhạc hay, một kiến trúc tráng lệ, hoặc đơn giản biết quý những khoảng thời gian dạo bộ thăm thú phong cảnh một cách chậm rãi.
Hôm nay tôi 40 tuổi, một nấc thang mới trong cuộc đời!
Paris 23/04/2019
Tuổi Bốn Mươi Tuổi Bốn Mươi - Lê Anh