Hãy xem mỗi trở ngại là một cơ hội.

Tiến sĩ Wayne Dyer

 
 
 
 
 
Tác giả: Linh Sone
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 137 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 450 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:45:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 118: Chúng Ta Li Hôn Đi_P1
áng sớm: phòng 907 Khách sạn G.K
Minh thức dậy từ từ mở mắt ra, 2 tay xoa xoa thái dương, đầu đau như búa bổ. Bất chợt giật mình minh nhận ra căn phòng lạ lẫm này. Lúc này Minh mới để ý bên cạnh là Merry vẫn đang ngủ, xung quanh quần áo lung tung bừa bộn
-  Um...._Merry từ từ mở mắt quay sang đã thấy ánh mắt lạ lùng của Minh’
-  Chuyện này là sao_Minh hỏi, thật sự Minh không thể nhớ bất cứ chuyện gì đã xảy ra tối qua
-  Chuyện tối qua, anh thực sự không nhớ gì sao_Merry ngượng ngùng
-  Không_Minh: - Thật sự tôi......
-  Không sao đâu là do em tự nguyện mà, anh không cần phải lo gì đâu_Merry
-  Tôi...
------------------------------
Cả tối Mai không hề ngủ, vẫn ngồi lặng lẽ ở ghế sofa đợi Minh. Sự thất vọng, niềm tin trong nhỏ nhue sụp đổ hoàn toàn. hai mắt thâm quầng, gương mặt xanh xao. Cả tối qua nhỏ đã gọi điện cho Minh hàng chục lần nhưng đều không nhận được câu trả lời thay vào đó là những dòng “tút tút tút”
Khoảng hơn 7h Minh về đến nhà, hai người gặp nhau, hai con mắt nhìn về nhau nhưng nó vô hồn là lạnh lẽo
-  Tối qua anh đã đi đâu_Mai
-  Uk, a ở công ti_Minh trả lời qua loa
-  Uk_Mai định đứng lên nhưng sau đó lại ngồi phịch xuống, hai bàn chân của nhỏ tê cứng do ngồi quá lâu
-  Anh lên thay đồ rồi đi làm luôn_Minh nói rồi đi lên phòng cảm giác tội lỗi, hối hận bám lấy Minh. Minh sợ phải đối mặt với Mai
Sau khi Minh ra khỏi nhà, Mai lên phòng. Cầm chiếc áo sơ mi của Minh lên mùi nước hoa lạ và một vết son hồng mờ trên áo. Tự cười vào mặt mình Mai không biết là mình đã sai từ đâu hay hạnh phúc của họ đến quá dễ dàng nên không được sâu sắc
Cả ngày hôm đó Mai không đi làm, Minh thì không thể tập chung vào việc gì
Trong phòng, nó đi vào trên tay cầm một phong thư màu vàng
-  Có chuyện gì à_Mai
-  ừ, tao thấy có người gửi ày cái này_Nó nói rồi đưa cho Mai phong thư
-  Của ai thế_Mai
-  Không biết, không thấy ghi tên người gửi
-  Uk
-  Mở ra xem sao_nó
-  Uk_Mai nói rồi từ từ mở ra
-  Hình thư là một tệp ảnh_Mai nhìn bên ngoài
-  Ảnh gì thế_Nó
-  Chịu_Mai nói rồi lôi từ bên trong ra vài bức ảnh
-  “BỘP” Mai như không tin vào mắt mình. (Hình như ảnh trên gường của Minh và Merry ) tay nhỏ run run mắt ngấn nước ngồi phịch xuống ghế, mấy cái ảnh cũng rơi xuống bàn
-.....Bình tĩnh đi, đầu tiên mày nên hỏi Minh, tao nghĩ Minh_nó lặng lẽ tới chỗ Mai vỗ vai
-.....Đi đi tao muốn ở một mình một lúc_Mai
-  Nhưng..._nó
-  Tao không sao_Mai nói rồi nhặt mấy tấm ảnh trên bàn bỏ vào phong thư
-  Tao về đây_Mai
-  Ừ, về cẩn thận_nó lo lắng
-  Uk...._Mai nói rồi bỏ bộ ảnh vào phong thư vào túi rồi sau đó ra vêg
Đi được nửa đường nhỏ quay lại hướng đi thì không phải về nhà mà là tới Bar có lẽ nếu về nhà lúc này nhỏ sẽ phải quên đi, từ bỏ nhiều thứ
Mai vô tình gặp Huy Trần cùng đường vào bar
-  Anh cũng đến Bar giờ này sao_Mai
-  Uk, anh có chuyện buồn, còn em
-  Em cũng thế
-  Chúng ta cùng uống_Huy Trần
-  Ok
Cả Mai và Huy Trần đều bước vào trong
-  Anh uống gì để em gọi_Mai
-  Tùy loại nào cũng được_Huy
-  Uk_Mai nói rồi tiến lại phía quầy quản lí
Còn ở nhà, vì thấy có lỗi nên Minh không tài nào tập chung vào công việc được, hết giờ làm phóng thẳng về nhà, thế nhưng Mai vẫn chưa về, gọi cũng không liên lạc được. Định phóng đi tìm Mai nhưng do Thế Tài bị sốt nên Minh không đi được
-  Thằng bé không sao chứ_Minh hỏi bác sĩ
-  Vâng, chỉ bị sốt và cảm nhẹ thôi, cho cậu bé ăn no rồi uống thuốc thì sẽ không sao
-  Vâng cảm ơn bác sĩ
-  Uk vâng
Minh nói rồi tiễn bác sĩ ra cửa
-  Sao cô lại ở đây_Minh thấy nhỏ Merry đứng trước cửa nhà mình
-  Nhà anh có người bị bệnh sao?_Merry do Minh “bỏ” nên quan tâm đến tận nhà(Mặt dầy)
-  Không sao, cô về đi, vợ tôi không có nhà nên tôi không muốn người khác hiểu lầm
-  Em chỉ ghé qua một lúc thôi mà với lại không đòi hỏi gì nhiều đâu_Merry
-  Cô....._Minh định nói gì đấy
-  Thế Tài bị ốm sao, em có thể giúp vài việc rồi đi_Merry nói rồi tự động vào nhà
-  Sao cô biết con tôi bị ốm_Minh
-  Đơn giản vì vợ anh không có nhà mà bác sĩ lại đến chắc không phải anh bị mà là con trai anh_Merry
-  uk
-  Nhà anh không có người giúp việc ư_merry
-  Họ được nghỉ 2 ngày_Minh trả lời qua loa lạnh nhạt
-  Uk, thế bé ăn gì chưa, em biết nấu vài món
-  À....Uk chưa, tôi không biết nấu gì_Minh
-  Được rồi, nói em nghe thằng bé bị gì
-  Bị sốt và cúm_Minh dù không muốn nhỏ ở nhà Minh nhưng lúc này làm sao được, đành nhờ nhỏ ta chăm sóc
Khoảng hơn 11h
Tại Bar
-  Xem ra anh lại phải đưa em về rồi, uống nhiều thế_Huy Trần
-  Không cứ để em uống, em không muốn về đó, em không muốn chút nào_Mai nói, nhỏ đã say rồi
-  Chuyện gì cũng có thể giải quyết được mà, đừng uống như vậy không tốt cho sức khỏe đâu_Huy Trần
-  Uk không sao.....ực....ọc...ọe.._Mai vừa đưa cốc rượu lên miệng thì đã bị ói ra luôn (Kiểu say quá độ hiha)
-  Mai em không sao chứ_Huy TRần đỡ Mai
-  Không sao, không sao_Mai
-  Thôi em đừng uống nữa để anh đưa em về_Huy
-  Nếu anh không thích thì về trước
-  Uk thôi, anh sẽ ở lại
-  Hỳ........tốt_Mai
Toàn bộ cảnh này nếu người ngoài nhìn vào thì có thể đánh giá là “thân mật” đã lọt vào mắt một người, Lấy điện thoại chụp vài kiểu sinh động rồi bấm gọi cho ai đó:
-  Chị đây chị đang bận_Merry
-  Em có tin tốt cho chị_Lisa
-  Gì thế
-  Có việc vui ở Bar, em sẽ gửi ảnh qua cho chị_Lisa
-  Uk_Merry cúp máy rồi chờ ảnh của Lisa
Sau khi nhận được ảnh của Lisa nhỏ cười thỏa mãn thể hiện sự đểu cáng
-  Cô về đi, cũng muộn rồi_Minh lên phòng Thế Tài
-  Vâng em cũng đang chuẩn bị về, Thế Tài cũng hạ sốt rồi
-  Cảm ơn cô nhưng từ lần sau cô đừng đến đây như thế này nữa_Minh
-  Em biết rồi, à có cái này không biết có nên cho anh xem không_Merry
-  Cái gì thế
-  Là cái này_Merry nói rồi đưa ảnh Mai và Huy Trần cho Minh xem
-  “Hóa ra là đi cùng hắn ta”_đầu Minh như điên lên
-  Thôi em về trước
-.............Minh không nói gì, chỉ gật đầu nhẹ
3h sáng Mai mới về đến nhà, Huy Trần đưa nhỏ về đến cổng rồi về luôn không như lần trước, do vẫn còn tỉnh nên nhỏ có thế tự mở cổng đi vào
Trên lan can ban công Minh đứng đó chứng kiến tất cả, tên này máu sôi sùng sục (Hơi quá chút)
-  “Tạch” khó khăn bước vào đến nhà bật được điện Mai hơi nheo mắt bước đi hơi loạng choạng, nhỏ uống rất nhiều nếu như mọi lần có thể nhỏ sẽ say không biết gì nhưng hôm nay nhỏ càng uống thì càng tỉnh, cảm giác thật khó chịu
-  Em đi đâu về_Minh không biết xuống sofa từ lúc nào
-  Bar_Mai đáp gọn nhẹ
-  Cô trả lời bình thản quá đấy, sao hôm nào cũng đến bar uống rượu cùng tên đó. Cô vui chứ, mối quan hệ của hai người đến đâu rồi_Minh quát lên tiến lại gần phía Mai
-  Hờ....._Mai bước qua mặt Minh, lúc đầu nhỏ định cho tên này một cái tát nhưng thôi nhỏ đau đầu lắm rồi
-  Thái độ đó là sao, tôi đang hỏi cô đó_Minh điên lên
-  Anh muốn sao_Mai lạnh nhạt
-  Quan hệ của hai người đã đi xa đến đâu rồi_Minh nói rồi nhém điện thoại của mình về phía Mai
Cầm điện thoại Minh lên nhìn lướt qua
“Ra là vậy”_Mai nghĩ
-  Tôi không muốn giải thích anh muốn nghĩ sao thì nghĩ
-  Vậy sao, nếu đã vậy sao cô không đi cùng hắn ta luôn đi còn về đây làm gì?_Minh quát lên
-  Anh muốn đuổi tôi, được vậy chúng ta giải quyết luôn cho xong_Mai nói rồi lấy tệp ảnh trong túi lôi ra nhém lên bàn
-  Anh nhìn đi, nhìn đi ảnh này đẹp hơn ảnh của anh có phải không_Mai quát lên
-  Sự thật
-  Thậm chí khi tận mắt nhìn những cái ảnh này tôi vẫn còn một chút lòng tin với anh, nhưng bây giờ thì hết rồi
-  Qua đêm không về nhà là như thế này đây_Mai cầm cái ảnh lên
-  Anh tưởng tôi là con ngu sao đã bao nhiêu lần tôi tin anh nhưng anh thì sao, suốt ngày ghen, ghen, ghen lòng tin của anh chỉ có thế thôi sao
-  Mai anh sai rồi, thật sự hôm đó
-  Không phải giải thích nhiều, Trước khi về nhà tôi từng có ý nghĩ sẽ giữ lại cái gia đình này nhưng bây giờ thì không muốn nữa. Chúng ta li hôn đi_Mai nói dù tim nhỏ tan nát, tình yêu của nhỏ không thay đổi nhưng lòng tin của nhỏ đã hoàn toàn vụn vỡ
Tứ Đại Công Chúa Tài Năng và Tứ Đại Công Tử Lạnh Lùng Tứ Đại Công Chúa Tài Năng và Tứ Đại Công Tử Lạnh Lùng - Linh Sone