An ordinary man can... surround himself with two thousand books... and thenceforward have at least one place in the world in which it is possible to be happy.

Augustine Birrell

 
 
 
 
 
Nguyên tác: Hương Tình Yêu 7 Dặm
Dịch giả: Mai Hương
Biên tập: Ha Ngoc Quyen
Upload bìa: Ha Ngoc Quyen
Số chương: 67 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 16
Cập nhật: 2020-10-27 20:20:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1
hời Đại Điện Tử
Triển Tĩnh
Tôi đến ngân hàng rút tiền để dùng vào việc gấp, nhưng lại không rút được tiền. Cô nhân viên ngân hàng đổ lỗi cho máy tính. Tôi bảo chữa đi. Cô ta nói là không biết chữa. Tôi hỏi ai biết chữa? Cô ta đáp tiến sỹ. Tôi hỏi tiến sỹ đâu? Cô ta nói tiến sỹ đau đầu đi khám rồi. Đang trò chuyện thì có người tới, cô ta bảo tiến sỹ đây rồi. Tôi liền đề nghị tiến sỹ đi sửa máy tính để tôi rút tiền ra.
Tiến sỹ bảo đau đầu, không chữa được, tìm đến bá sỹ thì bác sỹ bảo rằng máy tính của họ hỏng không làm được điện não đồ thì không chữa được bệnh cho tôi, thế thì làm sao mà tôi sửa được máy tính để anh rút tiền ra, anh hiểu chưa? Tôi cáu kỉnh hỏi tiến sỹ có biết tôi rút tiền làm gì không?
Tiến sỹ hỏi rút tiền làm gì? Tôi bảo để mua linh kiện máy tính thay thế linh kiện hỏng của máy điện não ở bệnh viện chúng tôi. Vậy thì, tiến sỹ nói, cùng tiến sỹ với nhau, xin bỏ quá cho nhé. Đó là vấn đề máy tính của anh, máy tính của anh nếu như tốt thì đã có thể làm điện não đồ cho tôi, rồi từ đó bác sỹ chữa cho tôi khỏi bệnh đau đầu. Hết đau đầu thì tôi sẽ sửa được máy tính của tôi, để khởi động được bộ nhớ, và cô nhân viên kia cũng sẽ khởi động được bộ não. Mà cô ấy đã khởi động được bộ não thì sẽ lấy được tiền ra cho anh... Tôi nói ngược lại, vấn đề là ở chỗ máy tính của anh, nó không chạy thì bộ não của cô kia cũng nằm im, mà bộ não đã nằm im thì cô ta không thể rút cho tôi tiền. Không rút cho tôi tiền thì tôi không mua được linh kiện máy tính, không mua được linh kiện máy tính thì không sửa được máy tính của tôi, không sửa được máy tính của tôi thì không làm được điện não đồ cho anh, tức là anh không khỏi được bệnh đau đầu, anh hiểu chưa? Anh ta vẫn nói là vấn đề ở máy tính của tôi, tôi tiếp tục chứng minh là vấn đề ở máy tính của anh ta...
Hai bên đang cãi vã thì máy tính chợt ầm ì khởi động. Cô nhân viên ngân hàng thấy máy tính hoạt động bèn lập tức bắt tay vào việc, gõ vào bàn phím mấy cái. Màn hình hiện rõ số liệu và đẩy ra một trang giấy, cô ta rút trang giấy đó ra, lấy tiền đưa cho tôi. Tôi nhận tiền, bảo tiến sỹ, tốt rồi, tôi có tiền thì có thể chữa đau đầu cho anh rồi. Lần này anh hiểu rồi chứ? Tiến sỹ nói lần này thì tôi hiểu rồi. Nhưng đầu tôi bây giờ cũng không còn đau nữa. Vừa rồi là do máy tính sinh bệnh, tôi không chữa được dẫn đến đau đầu. Máy tính tốt rồi thì đầu tôi cũng khỏi luôn. Tôi nói tôi còn phải đi chữa gấp máy tính, đầu tôi cũng bắt đầu hơi đau rồi.
Lời bình của Kiều Phong: Văn chương một hơi là thành, không bị gò bó bởi tình tiết sự việc, không có việc đánh đòn bất ngờ, ngôn ngữ cũng hết sức thông thường, không chút màu mè, thậm chí có chút nhiều lời nhưng đọc lên rất thú vị, khiến người ta không nhịn được cười, đọc xong phải suy nghĩ. Câu kết Tôi còn phải đi chữa gấp máy tính, đầu tôi cũng bắt đầu hơi đau rồi rất đáng để suy ngẫm, nếu đầu của “tôi” cũng đau thì không có cách nào chữa máy điện não cho bệnh nhân, có thể làm phiền những loại người như tiến sỹ, làm gì mà không náo loạn thiên hạ. Xem ra, dù thời đại điện tử, não người vẫn là quan trọng nhất.
Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay - Dương Hiểu Mẫn – Quách Lâm Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay