Sự khác biệt giữa người thành công và những người khác không nằm ở chỗ thiếu sức mạnh, thiếu kiến thức, mà là ở chỗ thiếu ý chí.

Vince Lambardi

 
 
 
 
 
Nguyên tác: Hương Tình Yêu 7 Dặm
Dịch giả: Mai Hương
Biên tập: Ha Ngoc Quyen
Upload bìa: Ha Ngoc Quyen
Số chương: 67 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 16
Cập nhật: 2020-10-27 20:20:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 47
iả Làm Thật Thời Cũng Giả
Hàm Lôi
Lý Bính bận rộn buôn bán, ngay trong tháng trăng mật cũng vội vàng đi Thâm Quyến. Việc lăn lộn trong thương trường đầy sóng gió hư hư thực thực chân chân giả giả đã khiến Lý Bính có thói quen cẩn thận trong mọi việc. Đêm trước hôm ra sân bay anh mời Trương Đinh, bạn tốt của mình đến nhà, bảo vợ là Hạ Na xào vài món, mở chai rượu để anh em nhấm nháp. Uống đến khi mặt đỏ lên, Lý Bính nói năng không rõ ràng nữa, cứ nhất định nhờ Trương Đinh quan tâm hơn tới Hạ Na giúp mình, từ mua mì mua gạo, thay bình ga... đều nhất nhất nhờ Trương Đinh làm hộ.
Trương Đinh gật gật đầu: “Người anh em, anh đổi chữ xin đi có được không? Hai đứa mình là ai với ai nào? Việc nhà anh cũng tức là việc nhà tôi.
Anh em mình là người một nhà chứ đâu phải hai”.
Con mắt Lý Bính quả là tinh tường, tìm ra được người bạn chân thực. Trương Đinh nói là làm. Cứ mỗi ngày chủ nhật sau khi Lý Bính xa nhà, dù bận hay rỗi, bất kể mưa hay nắng, đều đến giúp Hạ Na làm những việc nặng.
Nửa năm sau, một hôm Lý Bính từ Thâm Quyến về, mở cửa bằng chìa khóa không thấy ai trong nhà, lúc vào toilet thì thấy Trương Đinh mồ hôi đầm đìa đang quỳ sửa đường cống trong đó. Lý Bính miệng nói “cảm ơn” nhưng trong lòng bỗng cay đắng khôn tả, bất giác sinh cảnh giác với sự hết lòng kiểu đó của anh ta.
Lúc tiễn Trương Đinh ra cửa, Lý Bính đỏ mặt khi nghe xóm giềng ca ngợi Trương Đinh: “Anh có bạn tốt thật, không chỉ giúp anh việc nhà mà còn giúp cả chúng tôi đổ rác, sửa xe đạp, mua than tổ ong, anh nhất định phải thay mặt chúng tôi cảm ơn anh ấy nhé”.
Lý Bính quay hỏi vợ: “Em thấy sao?”.
Hạ Na phụ họa hàng xóm: “Đúng vậy, Tiểu Trương quá tốt, không chê vào đâu được”.
Lý Bính trong lòng ngờ vực, nói: “Tốt chưa đủ sao, em nói quá tốt tức là còn hơn tốt nhiều phải không?”. Đến khi đó Lý Bính mới thấy mình nhờ vả quá tùy tiện, có thể đã phạm vào sai lầm dẫn sói vào nhà. Để nhanh chóng trừ mối hiểm họa tiềm ẩn người thứ ba, anh quyết định lập tức kéo giãn cự li giữa mình với Trương Đinh, không cho anh ta có cơ hội tiếp tục nữa.
Trương Đinh thật thà nhưng không phải ngu đần, nhận ngay ra sự lạnh nhạt của Lý Bính cùng nguyên do. Để tránh nghi kỵ, anh chủ động ít đến nhà Lý Bính, thậm chí không bước chân qua cửa. Còn trong nhà máy, dù cùng phòng khoa học với Hạ Na, anh cũng hết sức tránh tiếp xúc.
Khoảng nửa năm sau, phòng khoa học cử Trương Đinh và Hạ Na đi công tác ở Thành Đô. Trên đường, Hạ Na nói với Trương Đinh: “Nhà tôi là chúa ghen tuông. Từ hôm thấy anh đến nhà sửa giúp đường cống vệ sinh, cứ ba ngày hai lượt lại mắng tôi không ra gì, mở miệng là gọi anh là người thứ ba, còn thuê người theo dõi tôi nữa. Càng cãi giữa tôi với anh quan hệ trong sáng chồng tôi càng không tin, tôi tức quá nói bừa rằng chúng mình đã ngủ với nhau, thì anh hãy đoán xem chồng tôi nói gì? Anh ấy bảo đấy nhé, thú nhận rồi nhé... Làm vợ người như thế này thật là cái vạ tám đời. Tháng trước, tòa đã cho tôi với anh ấy ly hôn”.
Trương Đinh thở dài: “Ôi, lòng tốt không được báo đáp mà còn bị mang tiếng xấu, thật oan uổng quá!”.
“Sự tình đã đến nước này thì còn nói gì nữa, tức chết được”. Hạ Na nhổ đánh toẹt một cái.
Trong mười ngày công tác ở Thành Đô, hai người dốc hết gan ruột ra, từ chỗ an ủi đến chỗ quan tâm, ái mộ lẫn nhau, cuối cùng trở thành người tình của nhau. Họ vừa tích cóp tiền nong của cải cho việc kết hôn vừa cẩn thận che đậy việc đó để tránh xảy ra chuyện bất ngờ. Ngoài việc bí mật hò hẹn ở ngay cơ quan, không để cho ai thấy, trước mặt mọi người, hai bên đều tỏ ra không quan tâm gì đến nhau.
Thấy Hạ Na và Trương Đinh ngày càng xa lạ nhau, Lý Bính tự mình mắt thấy tai nghe, cuối cùng tự công nhận mình đã nghi oan cho vợ hiền và bạn thân.
Nhân dịp sinh nhật mình, Lý Bình, trước tiên gọi điện cho vợ cũ, nói đã xác minh Hạ Na và Trương Đinh không tình ý gì, xin cô tha thứ, và nhất định đòi tái hôn. Sau đó anh ta gọi cho
Trương Đinh, nói: “Hôm nay mời em đến nhà anh đoàn tụ, anh em ta lại uống rượu với nhau. Anh bụng dạ hẹp hòi, nghi kỵ lòng tốt của em. Hôm nay em cho anh cơ hội tạ lỗi nhé”.
Điện thoại không có hồi âm.
“A lô, nói đi, người anh em tốt của anh”.
Anh Anh bình: Tác giả kể ta nghe một bi kịch tình yêu, không mới, nhưng vẫn muốn đọc cho tới chữ cuối cùng. Bởi nó là sự thực, cái sự thực đã, đang và sẽ mãi tồn tại trong tình yêu khiến người đọc không thể bỏ qua.
Câu chuyện cuối cùng thế nào? Tác giả mặc kệ độc giả, chỉ dùng vẫn không có hồi âm trong điện thoại làm kết thúc mà thôi.
Theo bạn thì cuối cùng sẽ ra sao?
Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay - Dương Hiểu Mẫn – Quách Lâm Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay