Những nỗ lực của bạn chỉ có thể đơm hoa kết trái nếu bạn quyết không bỏ cuộc.

Napoleon Hill

 
 
 
 
 
Nguyên tác: Hương Tình Yêu 7 Dặm
Dịch giả: Mai Hương
Biên tập: Ha Ngoc Quyen
Upload bìa: Ha Ngoc Quyen
Số chương: 67 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 16
Cập nhật: 2020-10-27 20:20:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 46
uay Cóp
Kỳ Kiến Quân
Ngày 7 tháng 7, ngày đầu tiên của kỳ thi đại học.
Khi chuông reo lên, phòng thi im phăng phắc, thí sinh vùi đầu vào bài thi, căng thẳng. Thời gian từng phút, từng phút trôi đi. Ánh nắng gay gắt, không khí oi ả dần. Đã một nửa thời gian lạnh lùng trôi qua. Thầy Vương buộc mình không thể không tỉnh táo, không cảnh giác. Thầy là giáo viên có nhiều kinh nghiệm, biết rằng khi thời gian thi đã qua một nửa, thí sinh đã chắc chắn biết mình không làm được bài thi, nhất đi sẽ mở tài liệu. Thầy ghét nhất là quay cóp, chúng mà giở trò ấy nhất định sẽ biết tay thầy.
Thầy Vương nhẹ nhàng đi lại, ánh mắt lùng sục, cảnh giác. Có thí sinh đang chau mày nghĩ, có thí sinh cắm cúi viết. Có vẻ yên ả lắm. Song thầy Vương không yên tâm. Cái yên ả này giả tạo quá. Kinh nghiệm nhiều năm mách bảo thầy có cái gì không bình thường, hình như khi thầy quay mình thì bên trái phòng thi có một thí sinh cúi đầu nhìn xuống cái gì đó. Thí sinh này tên gì nhỉ? Thầy đưa mắt nhìn kỹ sang bên đó. Một cô gái ư? Thầy đã để ý, thấy cô bé chỉ cắm cúi viết chứ ít khi dừng bút suy nghĩ, thầy cho răng cô bé học tập rất cừ. Thế thì... nhất định là thí sinh mặc áo sơ mi cũ ngồi kế bên. Thầy ngầm đánh giá cô này, thấy cách ăn mặc xem ra nhà không dư dật gì.
Mặt cô bé đỏ gay, trán lấm tấm mồ hôi, vẻ rất căng thẳng. Thầy Vương tự nhắc mình phải thận trọng. Đây là thi Đại học, là quyết định một đời người, không thể sơ suất, cũng không thể bộp chộp. Trời nóng, thí sinh căng thẳng là việc tất nhiên. Nét mặt không thay đổi, thầy tiếp tục đi lại.
Đến cửa sổ, thầy làm vẻ nhìn ra bên ngoài, song ánh mắt vẫn bám sát mục tiêu. Thời gian cứ từng phút trôi đi. Tất cả vẫn rất bình thường. Thầy Vương lại đưa mắt nhìn. Thí sinh nhà nghèo dừng bút, ngẩng đầu nhìn thầy một chút rồi giả vờ suy nghĩ một chút, sau đó cúi đầu xuống xem cái gì đó trong tay. Thầy vui mừng, tựa như người đi săn nhìn thấy con mồi mắc bẫy.
Không thể dễ dãi như thế được. Thầy nhẹ nhàng đi tới.
Thí sinh ấy ngẩng đầu, phát hiện thấy thầy bèn vội vàng đưa tay xuống, bàn tay vẫn nắm chặt cái gì đó như không biết giấu vào đâu. Thầy từ từ mở bàn tay ấy ra, hân hoan như người đi săn nhìn con thú trong bẫy, nhưng vẻ hân hoan vụt tắt, đổi sang sững lại. Trong lòng bàn tay ấy chỉ có hai chữ TRẤN TĨNH.
Thầy Vương hổ thẹn nhìn thí sinh, chỉ thấy trong ánh mắt cô bé là cái nhìn ấm ức, mặt cô càng đỏ lên, mồ hôi vã ra đầy trán. Lòng thầy Vương rối loạn. Thí sinh hoàn cảnh nghèo khó này, để thi vào đại học nhất định phải chịu nhiều khổ cực, nhưng lúc này, có thể cô bé vì quá sợ thất bại mà tâm lý căng thẳng quá mức cần thiết. Thầy nhìn cô bé với ánh mắt đầy sự cổ vũ, như nói rằng chớ sợ hãi, em nhất định sẽ thi tốt, còn nửa thời gian nữa cơ mà. Ánh mắt hoảng hốt dần biến mất, vẻ tự tin dần hiện ra trên cái miệng mím chặt... Chuông báo hiệu đã hết giờ thi.
Khi từ phòng thi bước ra, ánh mắt cô bé cảm kích hướng về phía thầy Vương.
A Xuyên bàn: Cái gì đã dạy một số người trở nên máy móc, cứng nhắc? Giáo dục tư tưởng cuối cùng có lỗi gì?
Cổ nhân nói, cái gì mình không thích thì đừng áp đặt vào người khác. Vì sao chúng ta lại làm ngược lại với lời dạy đó? Hơn nữa lại nhìn người khác xấu như vậy. Thầy đối với học sinh bằng thái độ ấy, con mắt ấy sao?
Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay - Dương Hiểu Mẫn – Quách Lâm Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay