Tài năng thường bộc lộ trong những hoàn cảnh khó khăn và ngủ yên trong hoàn cảnh thuận lợi.

Horace

 
 
 
 
 
Nguyên tác: Hương Tình Yêu 7 Dặm
Dịch giả: Mai Hương
Biên tập: Ha Ngoc Quyen
Upload bìa: Ha Ngoc Quyen
Số chương: 67 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 16
Cập nhật: 2020-10-27 20:20:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 41
hánh Chỉ
Thôi Kiến Bình
Học sinh lớp hai của một trường tiểu học đang trong giờ thể dục ở sân trường. Trước khi cho tan lớp, cô giáo Ân nhớ ra một việc, bèn hỏi một em nam: “Vĩ Vĩ, bố em là lái xe phải không?”.
Vĩ Vĩ gật đầu: “Vâng ạ!”.
Cô giáo Ân cười: “Nhờ em về nói với bố là cô cần một ít xăng nhé!”.
“Xăng ạ?”. Vĩ Vĩ nghiêng đầu nhìn cô giáo.
“Ừ! Xăng ôtô ấy, một tí thôi nhé”. Cô giáo chỉ vào hai đốt ngón tay, “một lọ nhỏ là được”.
“Vâng!”, Vĩ Vĩ vui vẻ đáp. Ít vậy thì chả cần xin bố, trong nhà đầy...
Buổi chiều, cô giáo vừa bước chân vào lớp đã liền chau mày, sao nồng nặc mùi xăng vậy nhỉ?
Đang định hỏi thì cô nhìn thấy khắp lớp la liệt những bình thủy tinh. Cái gì thế? Hừ, toàn là bình đựng xăng!
“Đây là...”. Cô kinh ngạc, “chuyện gì vậy?”.
Vĩ Vĩ vội vàng đứng dậy thưa: “Cô chẳng bảo cần xăng là gì ạ?”.
Cô giáo chợt nhớ ra. “Nhưng...”, cô dở khóc dở cười, nhìn Vĩ Vĩ lắc đầu: “Cô chỉ cần chút ít, sao em mang đến nhiều thế này!”.
“Em chỉ mang đến một lọ nhỏ, đây, thưa cô...”.
Nó chỉ tay vào cái lọ có dán mác thuốc. “Còn lại, không phải là của em”. Vĩ Vĩ rõ ràng rất ấm ức.
Cô giáo Ân lúng túng: “Thế... còn những bình kia là của em nào vậy?”. Cô kinh ngạc hỏi, “có ai mang tới mà chưa bày ra đây không?”.
Cả lớp cúi đầu, im lặng. “Còn của em nào nữa?”.
Cô hỏi tiếp, rồi cười: “Không sao, nói đi, cô muốn biết chỉ để cảm ơn thôi!”.
Một học sinh nam đứng lên: “Em mang đến một bình”.
Một học sinh nữ đứng dậy: “Em cũng mang đến một bình”.
Cả lớp lần lượt nhận. Cô giáo Ân đếm nhanh, thấy tất cả là ba mươi chín bình, hoảng lên, chỉ nói khẽ nổi hai tiếng: “Cảm ơn!”.
Nhìn những bình xăng xếp thành hàng trên bục giảng, cô giáo chỉ còn biết khe khẽ thở dài. Đúng lúc đó, một học sinh nam là Hoàng Lỗi giơ tay xin nói. Cô giáo gật đầu.
“Thưa cô, em...”. Hoàng Lỗi dè đặt nhìn.
“Cô đang nghe đây”.
“Thưa cô, em cũng định mang đến một bình nhưng bố em bảo chiều sẽ cho lái xe mang đến tận trường. Cho nên...”.
Lái xe mang đến? Cô giáo Ân ngỡ sét đánh bên tai. Phải, cô đâu ngờ một đề nghị tùy tiện của mình lại dẫn đến cái hậu quả tệ hại nhường này.
Cô chỉ cần vài giọt xăng để tẩy mỡ bắn vào áo khi đang rán đậu.
Kiều Phong bàn: Thầy cô giáo trong con mắt học sinh tiểu học có uy quyền tuyệt đối, mỗi yêu cầu chẳng khác một đạo thánh chỉ. Đây chính là sự hồn nhiên ngây thơ mà chỉ lứa tuổi nhi đồng mới có. Thử nghĩ, ngoài chúng ra, có ai coi vài giọt xăng của cô giáo lớn vậy không?
Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay - Dương Hiểu Mẫn – Quách Lâm Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay