Hướng tới tương lai mà chỉ dựa vào quá khứ, chẳng khác nào lái xe mà cứ chằm chằm nhìn vào kính chiếu hậu.

Herb Brody

 
 
 
 
 
Nguyên tác: Hương Tình Yêu 7 Dặm
Dịch giả: Mai Hương
Biên tập: Ha Ngoc Quyen
Upload bìa: Ha Ngoc Quyen
Số chương: 67 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 16
Cập nhật: 2020-10-27 20:20:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 34
ắc Đạo
Lý Quốc Tân
Ra khỏi tường cao.
Ánh mặt trời bên ngoài thật rực rỡ.
Đáp xe về thị trấn thì trời sắp tối, bụng hắn đói, sôi lên ùng ục. Chị dâu thờ ơ làm cho hắn bữa cơm xoàng. Phòng phía Tây dành cho hắn nồng nặc mùi ẩm mốc, ngoài cái giường, chả còn vật gì đáng giá. Hắn trằn trọc cả đêm, không ngủ nổi.
Cuối cùng thì hắn mất đi quá nhiều. Người con gái suốt ba tháng đầu gối tay ấp không chịu được sự cô đơn đã bỏ đi. Cha hắn bệnh từ lâu vì không chịu nổi các trò ngang trái của đứa con, đã ôm hận mà chết. Cơ quan đã xóa tên hắn. Sáng sớm tỉnh dậy, nửa gối hắn ướt đầm.
Hắn liên hệ với mấy cơ quan, mọi người tỏ ra vẫn tôn trọng hắn, nhưng đều viện lý do này khác để từ chối nhận hắn vào làm. Anh hắn và chị dâu tiếp tục lạnh nhạt, hắn một mình làm cơm, mấy thứ đồ tích cóp cũng sắp hết.
Đang lúc bị cuộc sống bức bách thì mấy đàn em cũ tìm đến, mời hắn tới lầu Túy Tiên trong trấn, lý do là để tẩy trần. Hắn không muốn đi. Chúng đưa hắn tập giấy bạc 100 tệ, hắn mấy lần trả lại khiến cả bọn kính phục thực lòng. Nếu không phải hắn một mình gánh chịu tất cả thì chúng làm gì có ngày hôm nay? Chúng vẫn tôn xưng hắn làm bố già, hắn dứt khoát lắc đầu. Bọn chúng không hiểu, bèn kéo nhau đi, cố nói với lại: “Khó khăn gì cứ báo, chúng em vẫn sẽ tuân lệnh đại ca như xưa”.
Hắn bày đồ lề chữa xe đạp ở góc phố. May sao, bận không ngơi tay. Bọn đàn em đến rủ đi chơi, hắn vẫn lắc đầu. Chúng bảo anh khác quá, gan cũng nhỏ đi rồi. Hắn khuyên chúng hãy sớm “rửa tay”, sống bằng sức lực của chính mình. Bọn đàn em cười hắn, nói hắn không còn chút nào giống bố già trước kia.
Buổi tối, hắn không muốn đến phòng anh chị xem tivi, một mình loanh quanh dạo phố, nhìn từng đôi nam nữ tay trong tay, lòng trào lên nỗi chua xót. Hắn ước ao lại có một gia đình. Được rồi, hắn sẽ chăm chỉ sửa xe, chịu khó dành dụm để có được ít tiền rồi lại lấy vợ, và sẽ rất yêu thương cô ta. Hắn thấm thía hơn bao giờ hết, những gì đã có mà không biết giữ gìn, một sớm mất đi thì không dễ có lại được.
Một buổi tối, hắn từ rạp chiếu phim về nhà, qua con ngõ nhỏ thì thấy mấy thằng quỷ đang lảng vảng bên cái kho, bèn cứ lẳng lặng đi qua, nghe thấy có đứa nói: “Đại ca, anh đến đúng lúc lắm”, mới biết đó là bọn đàn em. Trong cái nhìn của chúng, hắn cảm giác sắp xảy ra tai họa nào đó bèn bảo chúng hãy mau tránh xa nơi này, tránh xa những việc làm thất đức. Chúng cười, bảo hắn ngốc, bảo hắn sửa xe nhiều vậy thì có biết là do chúng cố ý làm thủng săm, hỏng xe của người nhà, rồi lại trả tiền sửa chữa cho họ không, vì chẳng có cách nào để hắn nhận sự giúp đỡ cả. Hắn nghe mà lòng trống rỗng. Trù trừ một lát, bọn đàn em giữ thể diện cho hắn, tản ra bốn phía.
Hắn vẫn chữa xe như cũ, chỉ có điều xe không hỏng nhiều như trước. Dần dần lòng hắn thư thái trở lại, thỉnh thoảng ngâm nga vài khúc hát quen thuộc. Tối đến hắn đã tập thành thói quen, không đi xem phim thì một mình dạo ở góc đầu phố, không mục đích, khuya mới về phòng ngủ. Lại đến cái ngõ nhỏ lần trước, hắn thấy mấy cái bóng đen đang cắp một người run lên cầm cập. Lại chính là bọn đàn em cũ của hắn. Chúng vừa thấy hắn liền nói: “Đại ca, vụ này anh đừng có can thiệp vào.
Nhà này có rất nhiều tiền”. Nghe thổ âm hắn biết đó là một thương nhân, luôn miệng xin tha. “Thả cho người ta đi”, hắn hạ giọng. Chúng nói: “Đại ca, bọn em đã giữ thể diện cho đại ca rồi, không dễ gì bắt được một người, lần này nhất định không tha được”. Hắn vẫn nói, rất khẽ: “Mau thả cho người ta đi”. Chúng tức giận, và cả bọn rút dao ra. Thương nhân kia thừa cơ trốn thoát, còn hắn thì ngã trong vũng máu.
Ngày hôm sau đài phát thanh thị trấn phát đi một mẩu tin: “Tối qua trong trấn có bọn cướp, sau khi hành sự, do phân chia không đều mà dẫn đến việc ẩu đả với nhau. Ba tội phạm đã trốn thoát. Tham gia có Quách Dũng - nhân viên cải tạo lao động đã được thả, bị đâm chết. Vụ án đang chờ thẩm lý”.
Tuần lễ sau, thương nhân nọ rưng rưng nước mắt đến đồn công an kể rõ sự tình.
Hình Khả bàn: Tục ngữ nói, Lãng tử quay đầu vàng không đổi. Quách Dũng ở đây đích thực là vàng khi đã quay đầu.
Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay - Dương Hiểu Mẫn – Quách Lâm Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay