Sometimes your joy is the source of your smile, but sometimes your smile can be the source of your joy.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Nguyên tác: Hương Tình Yêu 7 Dặm
Dịch giả: Mai Hương
Biên tập: Ha Ngoc Quyen
Upload bìa: Ha Ngoc Quyen
Số chương: 67 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 16
Cập nhật: 2020-10-27 20:20:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 24
anh Giữ
Lô Phu Hồng
Chàng thợ sơn trẻ chết giữa mùa xuân, lúc đất trời đang non xanh nước biếc, hoa đào từng chùm từng chùm tưng bừng khoe sắc. Phường sơn của anh ở bên rừng đào phía tây của thôn. Mọi người đến xem. Anh ta không giống như chết, nằm trên giường gần cửa sổ, phảng phất như đang ngủ, cái chống cửa sổ chữ tỉnh mở ra, từng làn hương thơm của hoa đào theo gió thấm vào tận tâm can, mấy cánh đào đỏ thắm đáp nhẹ nhàng trên người, gương mặt trẻ trung vẫn tràn trề nụ cười mãn nguyện, y hệt chàng tân lang trong giấc mộng.
Anh ta chết không bệnh tật, không đau đớn, đến mức thản nhiên, khiến ai nấy đều thấy kỳ quặc. Rồi bỗng trong thôn truyền tai nhau rằng, kỳ thực anh ta bị một con hồ ly tinh trong rừng đào bóp chết. Con này đã tu luyện nghìn năm, hấp thu đủ tinh hoa của nhật nguyệt, khi đêm tối trăng sáng sao thưa thường hóa thành cô gái xinh đẹp và lả lơi... Chuyện này hay có hay, nhưng nghe mà sởn gai ốc. Từ đó không ai dám nửa bước tới gần rừng đào, song đám trai sinh sau đẻ muộn thì lại tỏ ý hâm mộ, bảo: “Cái tay vớ vẩn ấy thật không uổng phí đời nam nhi...”.
Cha mẹ mất sớm, anh sống cô độc. Thời ấy thôn nghèo, không chỉ mình anh mà bao gã trai xấp xỉ tuổi anh ta không tìm được vợ. Ban ngày làm cỏ, đêm tối trăn trở trên giường, đêm nào trăng sáng lại uống rượu, ca hát. Đầu tiên thì Con gái xinh xắn eo nhỏ tay tròn, cả người đều xinh, bốn mươi hai cái bấc đèn cầm không nổi, đêm cõng tình lang còn chê nhẹ... Sau đó lại hát Tay hòm chìa khóa, nhà mày có mấy con gái, mày không cho tao không đi, tao trêu chết chó nhà mày... Họ cứ hát mãi, cứ nhìn vào rừng hoa đào mà tưởng nhớ đến anh ta. “Thằg vớ vẩn ấy thật không uổng là đấng nam nhi!”. Một đêm trăng, cũng đang tụ tập uống và hát như vậy thì họ đột nhiên không thấy Trường Vũ đâu cả. Lại có người bảo mấy đêm rồi cũng không thấy Vũ đến, thế là bèn về nhà anh ta gọi. Cha Trường Vũ hỏi: “Thế nó không đi với các cháu à?”. Nghe đáp đã mấy hôm Vũ không đến, ông thốt lên: “Thôi chết, hỏng rồi”.
Thế là mọi người chia nhau đi tìm, tất nhiên chẳng thấy đâu cả. Có người tự nhiên nhớ đến rừng đào, nghĩ đến hồ ly tinh và cái chết của anh thợ trẻ, buột miệng: “Trường Vũ chẳng biết có bị hồ ly tinh mê hoặc hay không?”. Nghe vậy, ai nấy lặng đi.
Thế là mấy đầy tớ to gan lớn mật bèn ùa chạy vào rừng đào. Quả nhiên, họ thấy trong lều anh thợ sơn trẻ năm xưa có ánh đèn le lói, và qua cửa sổ, họ thấy Trường Vũ mặc bộ quần áo sạch sẽ nhất mà bình thường rất ít mặc, ngồi trên giường của người thợ sơn xưa, đang mê mẩn ngắm rừng đào bên cửa sổ.
Đại Phàm bàn luận: Rừng đào mùa xuân nở rộ, đêm trăng sáng bí mật hò hẹn với mỹ nữ yêu kiều thì đáng coi là ở chốn thần tiên. Song đây có thể cũng chính là cái bẫy tử vong, có điều nó tuyệt đẹp, nên đám trai sinh sau để muộn tuy biết mà vẫn một hai nhảy vào, còn ôm ấp mong mỏi là khác, vì tình chỉ tiến không lùi. Anh thợ sơn xưa vô tình mà chết, Trường Vũ nay cố tình vẫn sống, hay là hồ ly tinh đã bị dũng khí và sự thành kính của chàng trai hậu sinh làm cảm động?
Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay - Dương Hiểu Mẫn – Quách Lâm Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay