Books are delightful society. If you go into a room and find it full of books - even without taking them from the shelves they seem to speak to you, to bid you welcome.

William Ewart Gladstone

 
 
 
 
 
Nguyên tác: Hương Tình Yêu 7 Dặm
Dịch giả: Mai Hương
Biên tập: Ha Ngoc Quyen
Upload bìa: Ha Ngoc Quyen
Số chương: 67 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 16
Cập nhật: 2020-10-27 20:20:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3
âu Chuyện Tình Yêu
Mục Hào
Thứ hai, A Hồng vừa bước vào văn phòng, A Tuệ đã cười: “Mới từ Nam Liên Minh về hả?”. A Hồng cười khổ, xoa xoa khuôn mặt trắng mịn, khập khiễng bước đến bàn ngồi, chẳng nói chẳng rằng. “Cuối cùng là thế nào, nói cho bà chị biết đi?”, A Tuệ xích lại, nhìn chòng chọc. A Tuệ ít hơn A Hồng hai tuổi nhưng rất thích xưng chị. A Hồng đã mắng nhiều lần nhưng không có kết quả đành mặc kệ. “Thôi đừng thẹn thò nữa, có đúng tối qua trèo tường không?”.
A Hồng đỏ mặt. Hai cô là một đôi nổi tiếng ở cơ quan, từ lâu đã được xếp vào hàng lớn tuổi nhưng ngay nửa hình bóng của người khác cũng chưa được nhìn. A Hồng trời sinh lại hay e thẹn,và A Tuệ lại cứ lấy việc đó để trêu cợt.
“Không đáng kể ra”. A Hồng ủ ê đáp.
“Dám nói thế với chị hả? Bà chị này hò hẹn với ai đều kể cho nghe, còn em, một tí xíu cũng không hở miệng. Thật tệ bạc quá thể”. A Tuệ hậm hực giơ tờ báo lên đọc.
A Hồng rõ ràng cũng đang day dứt. A Tuệ trước kia thường xuyên nói với cô. “Dượng vừa giới thiệu với chị một người...” rồi mấy hôm sau lại “bà chị họ mới giới thiệu cho một người khác...”. Kể xong, bao giờ cũng hỏi A Hồng: “Thấy thế nào?”. Còn A Hồng làm nào cũng chỉ đáp. “Đi gặp xem ra cũng tốt”.
Thứ bảy tuần trước A Tuệ bảo: “Ông cậu lại giới thiệu cho chị một người, tối đến Lăng Hồ xem mặt, em thấy sao?”.
A Hồng càng nghĩ càng thấy mình không phải với bạn bè, nhìn trộm A Tuệ, đúng lúc cô ta cũng đang chăm chăm nhìn tới. Rồi A Tuệ quăng tờ báo xuống, đến trước A Hồng: “Có thật không chịu nói với chị không?”.
A Hồng đỏ mặt, nuốt nước miếng: “Bị ngã”.
“Ngã như thế nào?”.
A Hồng định lơ đi, song thấy A Tuệ như sắp cáu, cô vội vã: “Tối thứ bảy, bị ngã ở Lăng Hồ”.
Mắt A Tuệ tròn xoe. A Hồng hạ giọng: “Tối hôm đó tớ thấy một cô gái rất giống với một người tớ quen đang hẹn hò với một người đàn ông, bèn đến gần xem là ai, không ngờ bị ngã. Sự việc chỉ có thế thôi”.
A Tuệ không tin: “Giản đơn thế sao? Người ta hẹn nhau việc gì đến em? Cô ta là ai thế?”.
“Sau đó, tớ biết mình nhầm. Cô ấy không phải là cô ta”.
“Không phải ai?”.
“Cậu không cần hỏi nữa”.
“Nói hết ra đi. Có thể bà chị sẽ giúp được em không biết chừng”.
A Hồng lại trầm ngâm. A Tuệ lại trợn tròn mắt. Rồi như không chịu nổi, A Hồng đứng phắt dậy, thét lên: “Được, tôi nói đây. Thực ra, tôi cho rằng cô gái đó là cô đấy!”.
“Cậu...Cậu...” A Tuệ lặng đi. Rất lâu, cô nói trong hàng nước mắt lã chã: “Chị cho rằng em mãi mãi không thể nói ra. Kỳ thực... Tối hôm đó chị chẳng có hẹn hò gì”.
Lời bàn: Có biết bao nhiêu chuyện tình yêu, và chẳng chuyện nào giống chuyện nào, song mỗi chuyện đều làm rung động con tim ta. Có câu nói cửa miệng rất hay: Trong vòng mười bước tất có cỏ thơm. Chuyện tình yêu không nhất định phải là chuyện làm kinh thiên động địa, người mất kẻ còn mới gây xúc động...
Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay - Dương Hiểu Mẫn – Quách Lâm Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay