Books are a uniquely portable magic.

Stephen King

 
 
 
 
 
Tác giả: David Baldacci
Thể loại: Trinh Thám
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 125 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2957 / 61
Cập nhật: 2018-01-16 08:59:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 98
ột chiếc trực thăng lớn bay vòng phía trên Shiloh. Qua hệ thống loa, một giọng đàn ông vang lên: "FBI đây, chúng tôi chuẩn bị hạ cánh xuống tàu này. FBI đây, chúng tôi chuẩn bị hạ cánh xuống tàu này".
Cách đó khoảng trăm mét, một chiếc tàu của cảnh sát Italia đang chạy lại phía du thuyền. Khi chiếc trực thăng hạ xuống sân đỗ và tàu cảnh sát buộc dây vào Shiloh, Nicolas Creel điềm tĩnh đứng giữa tất cả.
FBI và Frank muốn bắt Creel tại chỗ. Phía cảnh sát Italia lại khăng khăng rằng không thể làm việc ấy. Họ mất hai mươi phút tranh cãi, chẳng bên nào chịu nhượng bộ.
"Ông Creel đang ở trong hải phận của Italia".
"Mà FBI muốn bắt tôi vì tội gì nhỉ?" Creel hỏi đầy ngây thơ. "Không thể là trốn thuế được. Tôi đâu phải công dân Hoa Kỳ".
Frank rít lên: "Trốn thuế! Vậy còn gây ra hỗn loạn trên toàn cầu thì sao? Tội đó bắt ông được không, đồ khốn kiếp?"
Creel quay sang đại uý cảnh sát Italia. "Tôi không biết ông đây đang nói gì. Họ đã đột nhập du thuyền của tôi. Súng đã nổ. Một số người của tôi đã bị thương, thậm chí tôi còn tin là đã bị giết. Tôi mới là người có quyền buộc tội. Ông vừa mới ra đây, thưa sĩ quan, ông có thấy gì sai trái không?"
Viên sĩ quan gườm gườm nhìn Frank. "Không có gì cả, ông Creel. Bây giờ tôi sẽ hộ tống các ông đây vào bờ".
"Tôi sẽ chuẩn bị đưa ra những cáo buộc với họ".
"Chúng tôi sẽ không đi đâu hết", một nhân viên FBI nói. "Chúng tôi có toàn bộ sức mạnh của nước Mỹ phía sau".
"Này, giờ các ông không ở nước Mỹ đâu," tay sĩ quan đốp lại. "Ở đây các ông không có thẩm quyền gì cả".
"Thực sự là họ có đấy".
Tất cả quay đầu khi Shaw từ bậc cầu tàu bước xuống.
Creel trừng trừng nhìn ông. "Tôi nghe đây".
"Vì việc bắt cóc một công dân Mỹ", Shaw nói.
"Ai?" Viên cảnh sát Italia bật ngay.
"Katie James!" Frank nói to. "Tôi nghĩ là ông từng nghe tên cô ấy, Katie James rồi chứ?"
"Cô ấy đang ở đây, ông nói thế phải không?" Tay sĩ quan thốt lên.
"Cô ta không ở đây", Creel trâng tráo.
"Thật sao?"
Tất cả lại quay đầu lần nữa khi Katie bước lên boong. Giờ thì mặt Creel tái nhợt đi và hắn bối rối quay ra nhìn mặt nước biển.
"Sau khi Shaw đánh tráo, người của ông đã mang người đàn bà bị giết trong túi đựng xác đi - tôi đoán đó là vợ ông", Katie nói. Chúng còn chẳng để tâm kiểm tra liệu trong túi có phải tôi không, chiều cao và cân nặng của tôi và cô ấy cũng ngang nhau".
Tay cảnh sát Italia nhìn Creel. "Vợ ông chết rồi sao?"
"Tất nhiên là không phải thế. Cô ấy không ở đây. Tôi đã đưa cô ấy trở lại thành phố. Hẳn là ông đã trông thấy chiếc canô cao tốc chạy qua rồi".
"Vậy làm thế nào Katie đến được đây?" Frank bẻ.
"Cũng giống như ông ta thôi", Creel nói và chỉ thẳng vào Shaw. "Rõ ràng là họ đã đột nhập".
Katie nâng cánh tay gãy lên. "Thiết bị định vị không nằm ở miếng thạch cao. Nó nằm trong người tôi đây."Rồi cô chỉ vết thương trên cánh tay. "Họ mổ đúng chỗ xương bị gãy và đưa thiết bị phát tín hiệu vào người tôi". Cô nhìn sang phía Shaw. "Đó là kỹ thuật tôi mới được làm quen".
"Đó là cách chúng tôi bám theo cô ấy tới đây", nhân viên FBI nói. "Rồi chúng tôi nhận được tín hiệu cấp cứu từ Shaw và đột kích".
"Tôi chẳng hiểu gì", tay cảnh sát Italia nói. "Tất cả chuyện này liên quan tới điều gì?"
"Người này..." Katie vừa bắt đầu nói thì Creel chen ngang.
"Cô ta đã đưa những cáo buộc ghê gớm này lên mạng Internet. Tôi nghĩ bây giờ cô ta sắp nói rằng tôi là kẻ chủ mưu tội ác nào đó, ngài sĩ quan. Đó là điều cực kỳ phi lý".
"Ông ta đã bắt cóc tôi", Katie nói.
"Và tôi lại nói rằng tôi đã không làm thế. Đó là lời cô chọi với lời tôi. Chẳng thể coi đó là xét xử thành công đâu".
"Ông Creel đang xây dựng một trại trẻ mồ côi trong thành phố của chúng tôi", viên sĩ quan Italia nói.
"Tôi chẳng quan tâm mẹ gì ngay cả khi hắn dát vàng mọỉ con đường của các ông", Frank lên tiếng. "Chúng tôi sẽ tóm và đưa hắn theo".
"Tôi không nghĩ thế đâu".
Creel nói: "Ngài sĩ quan, tôi sẽ ở đây, trên du thuyền của mình. Tôi sẽ gọi cho luật sư của mình và mọi chuyện ở đây sẽ được giải quyết theo đúng trình tự và đúng luật".
"Ở đây hắn cũng có một chiếc tàu ngầm", Shaw nói.
Creel nhướng mày. "Ồ, đúng rồi, để tôi tẩu thoát bằng tàu ngầm. Rất giống kiểu James Bond". Hắn nhìn Shaw thật kỹ. "Nhưng tôi tin rằng những gì có ở đây cho thấy hiện có một tội ác nghiêm trọng xảy ra trên du thuyền. Người này đã giết vệ sĩ riêng của tôi. Nhìn máu trên hai tay và sơmi của ông ta xem".
Đúng là người Shaw vấy đầy máu của Caesar.
Creel nói thêm. "Hãy lên cầu tàu và tự quan sát".
Một trong số cảnh sát chạy lên rồi ngay lập tức trở xuống mặt tái xanh và làm dấu thánh. "Chúa ơi, ông ta đã bị mổ bụng".
Viên sĩ quan nhìn Shaw. "Ông đã giết ông ta?"
"Đúng".
Creel nói đắc thắng: "Cuối cùng thì cũng thú nhận".
"Tôi giết hắn vì tự vệ. Chính xác thì tôi có mặt ở đây với cơ thể không hoàn toàn lành lặn", ông trỏ gương mặt bầm tím và chiếc áo rách bươm.
"Đó là điều tòa án Italia sẽ quyết định. Ngài sĩ quan, xin hãy đưa ngay tên sát nhân này khỏi du thuyền của tôi".
Viên sĩ quan rút vũ khí, người của ông ta làm theo. Frank và các nhân viên FBI cũng làm thế.
"Không", Shaw nói. "Tôi sẽ đi cùng họ".
Ông nhìn Creel. "Chuyện này chưa xong đâu".
"Tất nhiên là chưa xong, ông sẽ đưa ra những cáo buộc lố bịch và đội luật sư của tôi sẽ phủ nhận, đến khi chuyện qua thì tôi vẫn là một người tự do được cả thế giới yêu mến còn ông thì rũ xương trong tù. Đó là điều tôi gọi là công lý".
Shaw lao bổ cả người vào Creel trước khi ông bị giật lại. Không ai trông thấy một tay của Shaw đã luồn vào túi áo Creel.
Hổn hển, Creel lên tiếng: "Và giờ thì các vị có thể bổ sung tội danh tấn công vào danh sách nữa".
"Thôi nào Shaw", Frank nói. "Chúng ta sẽ làm rõ toàn bộ chuyện này. Còn ông..", ông nói và chỉ Creel. "Nếu ông tìm cách thoát khỏi chiếc tàu này bằng tàu ngầm, trực thăng hay tàu vũ trụ đi nữa thì ông sẽ thành quá khứ ngay".
"Tạm biệt các quý ông. Tôi đang mong được giải quyết toàn bộ chuyện này trước tòa cũng như được nhìn thấy từng vị bị trừng phạt thích đáng", Creel điềm nhiên. Hắn đối mặt với Shaw và ngoác miệng cười. "Và lần nào ở trên du thuyền tôi cũng sẽ nghĩ tới ông".
Sau khi chiếc trực thăng và tàu cảnh sát rời du thuyền, Creel lui lại phòng nguyên thủ của hắn. Hắn gọi một loạt cú điện thoại để giải quyết mớ rắc rối này, trước tiên là cho những gã mà chắc chắn giờ này đang đưa cô vợ thứ tư của hắn xuống lòng đất Italia. Hắn sẽ giải quyết được hết. Hắn đã luôn thế. Chỉ mất chút thời gian, một chút tiền, một chút giả dối cùng bản lĩnh. Đó là tất cả những gì cần tới.
Rút một điếu xì gà trong hộp ra, Creel lần túi lấy bật lửa. Tay hắn nắm lấy vật gì đó bằng kim loại, song đó không phải bật lửa. Hắn lôi nó ra. Nó mảnh và dẹt. Làm thế nào mà thứ chết tiệt này lọt vào túi hắn được nhỉ? Creel săm soi vật ấy. Có vết máu à? Hắn cũng có thể ngửi thấy mùi gì đó, mùi gì đó quen thuộc nhưng mơ hồ.
Creel chẳng thể nào biết được rằng vào thời điểm ấy Shaw đang nắm chặt một thiết bị điều khiển từ xa nho nhỏ. Hai tay ông nắm vào nhau khi bước sang tàu cảnh sát, mắt nhìn Katie lúc này đang đứng cạnh mình. Cô nhìn ông, đúng hơn là nhìn chiếc áo rách tơi tả. Dường như chỉ Katie đã nhận thấy rằng những đường chỉ mà hướng dẫn viên du lịch/bác sĩ phẫu thuật tài năng đã nghỉ hưu Leona Bartaroma khâu ở cánh tay Shaw không còn nữa. Rồi Katie chăm chú nhìn thiết bị nhỏ trong tay Shaw trước khi liếc lên nhìn ông.
Khi hai mắt nhìn nhau, Shaw định nói điều gì đó song Katie đã lắc đầu.
"Ổn thôi, Shaw. Hãy làm điều ông phải làm".
Cô nắm chặt tay ông và nhìn đi nơi khác.
Trong lúc chiếc trực thăng của FBI bay trên đầu, Shaw nhìn ra phía biển, nơi cái bóng nổi trên mặt nước của Shiloh trông như một con cá voi nằm ngửa bị nhồi quá nhiều. Nhưng không phải Shaw đang nghĩ đến những thứ đồ chơi trên biển mà tay tỷ phú mua bằng tiền có được nhờ gieo rắc cái chết, ông cũng chẳng nghĩ tới những tay PM lão luyện như Pender đã lìa đời. Ông cũng chẳng nghĩ đến chuyện sắp phải ngồi tù Italia vì đã giết Caesar. Ngay lúc này đây, thậm chí sự thật cũng chẳng làm ông mảy may quan tâm.
Shaw nghĩ trên nền trời đen thẫm kia, ông có thể trông thấy gương mặt Anna đang đăm đăm nhìn mình, có lẽ là đang ra hiệu, ông cũng không dám chắc. Họ chỉ là hai con người gắng yêu nhau trong một thế giới luôn không cho phép việc ấy diễn ra. Họ đã rơi vào một cơn ác mộng không phải do mình gây ra. Và Shaw phát điên bởi tất cả chuyện ấy, tê liệt bởi sự mất mát mà ông sẽ không bao giờ có thể hiểu hoặc vượt qua được hoàn toàn, đến mức tất cả những gì ông có thể làm là bấm một nút trên thiết bị điều khiển bé xíu đang cầm trong tay. Nhưng nhìn vào gương mặt của Anna trên trời, Shaw lấy lại được sức mạnh. Khi xong, ông quăng vật nhỏ kia sang phía bên và nó biến vào làn nước, chỉ để lại một gợn rất nhỏ. Nhưng những tác động ở nơi khác thì sẽ lâu hơn rất nhiều.
Trong phòng nguyên thủ, Creel cảm thấy vật kim loại ấm dần lên. Đó là điều cuối cùng hắn nhận thức được.
Khi nghe thấy tiếng thét và ngửi thấy mùi khói, viên thuyền trưởng vội vã chạy xuống cầu thang và lao vào phòng nguyên thủ. Nhưng tới khi ông ta tới được nơi ấy, chỗ Creel vừa mới ngồi giờ chỉ còn là một đống tro đen và bộ xương nằm trên sàn. Kết quả điều tra sau đó cho biết đó là di cốt của một người đàn ông dù chẳng còn giống của người nữa. Sau đó viên thuyền trưởng làm chứng rằng khi chết, Creel hoàn toàn chỉ có một mình. Và vì thế chẳng ai có thể giải thích chính xác điều gì đã xảy ra, hoặc vì sao Nicolas Creel lại tự sát bằng thứ thiết bị sử dụng phốt-pho cháy thuộc dạng cực kỳ nguy hiểm.
Truy Tìm Sự Thật Truy Tìm Sự Thật - David Baldacci Truy Tìm Sự Thật