Love is the only way to grasp another human being in the innermost core of his personality.

Viktor E. Frankl

 
 
 
 
 
Tác giả: David Baldacci
Thể loại: Trinh Thám
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 125 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2957 / 61
Cập nhật: 2018-01-16 08:59:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 21 : 21
atie James vừa điều chỉnh chiếc ống nhòm nhỏ vừa đặt một tay lên ngực để ngăn tim đập mạnh. Cô đã bám theo chiếc Mercedes từ khách sạn Balmoral. Vì lúc trên du thuyền Britannia trước đó cô đã nghe lỏm được tên đích tới nên có vài lần Katie chạy vượt lên chiếc Mercedes để tránh bị nghi ngờ, sau đó mới tụt lại sau. Khi chiếc xe ấy rẽ vào con đường rải sỏi, Katie tiếp tục chạy thẳng, sau đó mới vòng lại, tính toán rằng họ chưa thể đi quá xa. Cô đỗ xe khuất sau một khúc cua, leo qua một gò nhỏ, len lỏi qua một vài cây rồi ẩn mình ở một khe nhỏ để quan sát.
Katie tới đủ gần để nghe một số điều cánh đàn ông nói. Người đàn ông cao lớn ở khách sạn Balmoral là kẻ mua ma tuý, cái đó thì rõ rồi. Điều khiến cô ngạc nhiên chính là tay đi cùng với ông ta ở nhà thờ. Tay đó có hình xăm mà Katie chỉ thấy trên da của lính đặc nhiệm Delta. Nhưng dù sao những người như thế vẫn có thể trở thành người xấu, cô nghĩ. Cánh đàn ông còn lại là kẻ bán. Ma tuý giấu trong những quả bóng đá, họ đang bàn đến chuyện tiền nong thì những khẩu tiểu liên xuất hiện.
Katie đã tính chuyện dùng điện thoại di động gọi cảnh sát nhưng rồi cô lại thay đổi chiến thuật. Khi những khẩu súng đột ngột xuất hiện, cô chỉ muốn bỏ chạy. Vừa bắt đầu lùi lại thì một âm thanh làm cô khựng lại.
Tít phía xa bên phải cô như có một làn sóng màu đen đang di chuyển xuyên qua khu rừng. Cô sụp xuống đất và cố tìm cách chui xuống. Khi những khẩu súng bắt đầu nhả đạn, Katie cố chui xuống sâu hơn nữa. Nhưng thứ gì đó - có lẽ là bản năng của một nhà báo - khiến cô nhìn qua ống nhòm đúng lúc để kịp thấy hai tên bán ma tuý trúng đạn súng máy, cơ thể chúng lổ chỗ vết đạn, từ đó máu phọt ra. Hai tên ngã xuống đất chết không kịp kêu một tiếng.
Khi tiếp tục theo dõi, Katie thấy người đàn ông cao lớn giật được khẩu tiểu liên từ tay một trong những tên khổng lồ, rồi với sự nhanh nhẹn trái hẳn với thân hình to lớn, ông tung một cú đá vào bụng, rồi thêm một cú nữa vào đầu kẻ to lớn hơn khiến hắn đổ gục. Ông ta xoay người và giơ khẩu súng lên như thể đầu hàng, song khi những viên đạn súng máy găm xung quanh chỗ mình đứng, dường như ông ta nghĩ lại việc ấy.
Những tên bán ma tuý khác đã kịp nấp sau chiếc xe tải. Chúng bắn vào bất kỳ thứ gì cản đường, trong khi làn sóng đen tràn qua chỗ Katie đang thiết lập lưới hoả lực dày đặc. Thế là người đàn ông cao lớn bị kẹt ở giữa.
"Ông ta chết rồi", Katie sợ hãi thầm thì với chính mình.
Shaw nấp vào sau chiếc Mercedes lúc một loạt đạn đi chỉ cách ông vài cen-ti-mét. Bọn Tajikistan đang bắn vào ông từ phía sau còn người của ông cũng đang làm việc ấy từ phía trước. Cái quái gì thế, hay Frank đã không nhắc đội đột kích rằng họ phải để lại ít nhất một người sống sót? Là ông.
Shaw nã một loạt đạn tiểu liên vào đám người Tajikistan rồi chuồi vào ghế trước chiếc Mercedes, ông khởi động máy rồi đẩy mạnh cần số. Một viên đạn khác hốt gọn cửa sổ sau của chiếc xe.
Ông đạp mạnh ga, chiếc S600 nhảy chồm về phía trước, đá sỏi bắn tung dưới bánh xe và đập vào chiếc xe tải. Thò khẩu MP5 ra ngoài cửa sổ xe, Shaw dốc toàn bộ số đạn còn lại vào chiếc xe tải, trúng mặt một tên Tajikistan, đặt dấu chấm hết cho sự nghiệp của hắn trong ngành buôn bán ma tuý quốc tế.
Đạn ghim vào khắp xe như mưa, nước và dầu bắt đầu phun ra từ phía dưới ca-pô. Shaw vào số lùi và nhấn mạnh ga khiến bánh xe hằn một vệt trên nền đường sỏi, rồi bẻ ngoặt tay lái cho chiếc xe ngoắt hình chữ J. Khi đã hoàn thành cú xoay một trăm tám mươi độ, ông nhấn ga và phi thẳng về phía trước, lúc tốc độ lên tới trên một trăm ki-lô-mét một giờ và gần như ra khỏi đám cây thì động cơ xe bắt đầu phun khói đen rồi tắt lịm. Ánh mắt Shaw quét quanh phía trong xe trước khi dừng lại ở khẩu SIG chín mi-li-mét ẩn một phần dưới thảm ở chân ghế cạnh tài xế. Ông túm khẩu súng, đạp tung cửa ra và chạy.
Và Shaw không phải kẻ duy nhất làm việc ấy.
Ông đổi hướng, vòng qua khúc cua, đôi chân dài vọt qua nhiều mô đất và bắt kịp cô khi đang leo vào xe, một chiếc Mini Cooper màu đen.
"Thả tôi ra!" Katie thét lên khi bị Shaw chộp lấy cánh tay.
"Đưa chìa khoá cho tôi!" ông quát lại.
Shaw giật phắt chùm chìa khoá từ tay Katie, mở cửa xe rồi nhanh nhẹn đưa cả cơ thể to lớn vào khoảng không gian hẹp của xe.
"Vào đi" Ông hét lên bởi Katie vẫn còn đứng đó.
"Không!"
"Nếu chúng vớ được cô, chúng sẽ giết cô đấy".
"Ý ông là chúng sẽ giết tôi". Mắt cô dừng lại ở khẩu súng của Shaw.
"Nếu tôi muốn làm chuyện ấy thì bây giờ cô đã chết rồi còn gì. Tôi sẽ chẳng chở cô đi chứ'.
"Chở đi làm con tin, ý ông là thế".
"Bọn kia chẳng quan tâm mẹ gì đến con tin hết. Vào đi".
Rồi cả hai cùng nghe thấy có gì đó đang tiến lại, đã khá gần họ.
"Cơ hội cuối cùng của cô đấy” Shaw nói với giọng thực sự thể hiện đúng những gì ông muốn nói.
Chiếc xe tải phi ra khỏi hàng cây cách chỗ họ đứng chừng mười lăm mét. Đó là loại xe chở hàng, do một trong những tên Tajikistan to sụ cầm lái. Bên cạnh gã là tên gầy nhỏ có nụ cười hiểm độc không chấp nhận thẻ tín dụng hay séc. Đột nhiên ánh mắt hắn quét trúng Shaw và Katie, nụ cười nhếch thêm trong lúc hắn hạ cửa sổ và cẩn thận ngắm mục tiêu.
"Cẩn thận!" Shaw hét.
Mắt Shaw đã thấy thứ Katie không nhận thấy, ông tóm lấy cánh tay cô, đẩy qua cửa sổ xe đang mở vào trong rồi gần như đồng thời dận ga. Vài giây sau khoảng đất Katie vừa đứng bay sạch vì một phát bắn từ súng phóng lựu.
Shaw ấn Katie rạp sát sàn xe rồi tăng ga, rồi ông chuyển số và cho động cơ chạy quá cả mức nhà sản xuất cho phép. Nhưng có vẻ như thế vẫn chưa đủ.
Đạn súng máy quất vào phía sau họ như một đàn ong không đốt bằng ngòi thường mà bằng đạn. Khi Katie cố ngồi dậy, ông lại ấn xướng lần nữa. "Cúi xuống!"
Shaw nhìn gương, ông nghĩ đến việc vọt khỏi con đường và tìm cơ hội thoát bằng cách chạy xuyên qua những mảng đồng xanh, vấn đề duy nhất là vệ đường có những rãnh sâu mà chiếc Cooper chẳng bao giờ vượt qua nổi. Và dù nó có vượt qua đi nữa thì đất ở đây cũng gồ ghề, chỉ một chiếc xe địa hình mới có thể chạy nổi.
Chiếc Cooper đã chạy nhanh hơn chiếc xe tải nhưng trên đường thẳng Shaw không thể thoát khỏi tầm bắn của một loạt lựu pháo khác, ông nghĩ bất kỳ lúc nào mình cũng có thể dính một trái vào mông. Ông nghĩ mình có thể trông thấy hàm răng của tên Tajikistan nhỏ thó khi hắn cười, chắc chắn hắn đang ngồi sau tay lái. Thực tế là như thế, nhưng điều đó sắp thay đổi.
"Bám chặt lấy nhé!" Shaw hét với Katie. Ông bẻ ngoặt tay lái, thêm một cú ngoặt một trăm tám mươi độ rồi đạp lút ga. Bây giờ thì cả hai đang phi thẳng về phía chiếc xe tải.
Katie kịp ngồi dậy để thấy việc ấy. "Ông đang làm quái gì thế?" Cô hét lên.
Trò chọi gà chỉ còn khoảng năm giây nữa là kết thúc, khi chiếc xe tải lớn và xe con đâm bổ vào nhau. Katie nhắm nghiền mắt và bám chặt lấy thanh ngang trong xe.
Khi đầu hai chiếc xe lại gần nhau hơn, hai tên Tajikistan liếc nhau, rõ ràng chúng không thể tin nổi những gì đang diễn ra. Nếu chúng xô vào chiếc xe con, chiếc xe tải có thể hỏng, trong khi những người đàn ông nấp trong rừng đang tới gần thì chúng vẫn cần dùng chiếc xe này.
Đó chính xác là lý do Shaw phi thẳng xe vào chúng.
Tên Tajikistan khổng lổ bẻ lái sang trái. Đó sẽ là động tác bẻ lái tránh chướng ngại vật cuối cùng của hắn.
Khẩu súng của Shaw nhả đạn, ba lỗ đạn xuất hiện trên kính chắn gió phía trước tay lái chiếc xe tải. Nụ cười của gã nhỏ thó vụt tắt cùng cuộc sống của tên tài xế. Shaw ngoắt chiếc Cooper sang phải, vòng qua chiếc xe tải, bánh xe khoét một vệt rộng gần ba mươi cen-ti-mét trên mép đường trước khi bám chắc đường lần nữa rồi vọt đi.
Chiếc xe tải không người lái tiếp tục chạy thêm chừng hơn trăm mét, trượt ra khỏi đường, đâm vào bờ gồ ghề, hất tung một đám đất và cỏ rồi lật nghiêng xe.
Chỉ đến lúc ấy Katie James mới mở mắt ra.
Truy Tìm Sự Thật Truy Tìm Sự Thật - David Baldacci Truy Tìm Sự Thật