Trên mỗi ngọn núi đều có những lối đi mà khi đứng dưới thung lũng, bạn không thể nhìn thấy được.

James Rogers

 
 
 
 
 
Tác giả: David Baldacci
Thể loại: Trinh Thám
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 125 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2957 / 61
Cập nhật: 2018-01-16 08:59:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 20 : 20
ội này khiến gã người Iran và đám lao nhao khát máu của hắn chẳng khác nào nhóm trẻ bốn tuổi còn mút tay, Shaw nghĩ, ông đang ngồi trong một chiếc xe hơi, một khối đá granite mang quốc tịch Tajikistan ngồi một bên, một ngọn núi nhỏ cũng từ quốc gia châu Á đó ngồi phía bên kia. Cũng thật ngạc nhiên khi bánh trước của chiếc Mercedes đồ sộ lại không nhấc nổi khỏi mặt đường khi nửa tấn thịt đè xuống phần đuôi nó. Nhưng có lẽ nguyên nhân là một đôi ở ghế trước, cũng quốc tịch Tajikistan, tạo thành một khối đối trọng bết ra cũng phải ba trăm cân mà Shaw thấy rằng chứa rất ít mỡ. Thêm một tên nữa, chúng có thể tạo thành một hàng tuyệt vời cho bất kỳ đội bóng bầu dục nào.
Shaw chưa từng gặp tay Tajikistan nào không lộ vẻ giận dữ. Có lẽ sống ở một đất nước bị núi đá điên cuồng vây bủa, từng bị Liên Xô dùng làm nơi đổ các chất thải độc hại và tỷ lệ nghèo đói lên tới tám mươi phần trăm là những lý do hợp lý khiến họ dễ bị kích động.
Shaw nói gì đó bằng tiếng Nga và điều ông nhận lại được chỉ có thể miêu tả là một tiếng gầm gừ. Người Tajikistan không tự coi mình thuộc chủng tộc Nga; về mặt văn hoá, họ và dân vùng vịnh Péc-xích thuộc nhóm Ấn-u. Shaw chưa bao giờ để tâm học tiếng Tajikistan, ông hy vọng mình sẽ không bao giờ phải ân hận về việc này trong đời.
Shaw dựa hẳn người vào ghế. Đám người Tajikistan đang bán ma tuý, cụ thể là heroin tinh chế từ thuốc phiện trồng ở nước láng giềng Afghanistan - nơi anh túc là loại cây mang lại lợi nhuận cao nhất. Có lẽ nguyên nhân vì phần lớn lực lượng liên minh đã bỏ Afghanistan để tới xây dựng nền dân chủ cho Iraq. Hàng đêm các trùm ma tuý đều thầm cảm ơn sự biết điều ấy bởi nếu không có thuốc phiện, sẽ chẳng thể có được heroin - một trong những loại ma tuý đường phố thịnh hành nhất. Không thể tính nổi những đau khổ mà trái bom hẹn giờ khốn kiếp làm từ hoá chất này đã gây ra với thế giới.
Shaw tới đây để mua một mét khối đau khổ, một nghìn ki-lô-gam có giá bán lẻ mỗi ki-lô-gam là mười lăm triệu đô-la. Số ma tuý này sẽ được giấu trong hàng vạn quả bóng đá rồi chuyển từ Scotland sang New York. Cảnh Tajikistan đã phát hiện thấy rằng nếu so sánh, đồ nhập khẩu từ Scotland bị hải quan Mỹ (vốn đang thiếu hụt lực lượng) soi xét ít hơn nhiều so với đồ từ Iran hay Bắc Triều Tiên, chẳng hạn như một kiện to bên ngoài ghi "Cái chết dành cho nước Mỹ".
Tất nhiên nếu mọi thứ diễn ra đúng kế hoạch, hàng mà Shaw sắp mua sẽ bị tịch thu ở cảng New York. Vụ thu giữ sẽ được cánh báo chí ca ngợi hết lời như một đòn trí mạng đánh vào các tay buôn bán ma tuý quốc tế, đồng thời là một minh chứng cho năng lực của các lực lượng thực thi pháp luật trên toàn cầu. Sẽ là thế nếu Shaw có thể ra khỏi được đây với cơ thể còn lành lặn. Thế nhưng ông rất hoài nghi liệu Frank có coi việc ông sống sót như một yếu tố cần thiết tạo nên chiến thắng.
Tuy nhiên các nhân viên hải quan Hoa Kỳ có vẻ giỏi giang không phải lý do Shaw có mặt tại nơi này. Mục đích là ngăn chặn nguồn tiền từ vụ giao dịch ma tuý chảy vào tay một tổ chức tội phạm quốc tế lớn mà một phần nằm dưới sự kiểm soát của những tên Hồi giáo cực đoan hiện diện khắp Tajikistan. Phần của chúng trong hợp đồng đêm nay có thể mua được vài quả bom bẩn hay hàng vạn thiết bị gây nổ tự chế, cả hai thứ đó chẳng tốt gì cho thế giới văn minh.
Họ chưa cách Edinburgh xa lắm nhưng khu này đã nhanh chóng trở nên tách biệt hẳn và thoáng hơn. Chạy tít về phía bắc là con sông
Firth of Forth. Khi một tên Tajikistan hạ kính cửa sổ để phả khói thuốc ra ngoài, Shaw nghĩ ông đã ngửi thấy mùi biển mặn nồng. Sau ba mươi phút, chiếc xe ngoặt vào một con đường đá rồi nhanh chóng khuất sau những đám cây mọc dày hai bên đường.
Tên lái chiếc xe tải đậu ở cuối con đường gật đầu với đồng bọn khi chiếc Mercedes giảm tốc độ rồi dừng lại cạnh xe tải.
Shaw và bốn gã đàn ông ra khỏi xe.
"Bóng đá hả?" Ông hỏi và chỉ chỗ hàng trong chiếc xe tải.
Gã bên trái lầm bầm, Shaw nghĩ trong tiếng Tajikistan như thế nghĩa là "Phải".
Lý do duy nhất Shaw còn sống là những gã đàn ông này nghĩ rằng tương lai ông sẽ là một khách hàng ngon lành. Các băng đảng Nam Mỹ kiểm soát thị trường ma tuý Mỹ - thị trường lớn nhất thế giới, song từ lâu bọn trùm Tajikistan đã để mắt tới thị trường này. Nếu phải bay tới Colombia rạch họng vài ngàn tay nói tiếng Tây Ban Nha, chúng sẽ sẵn lòng lắm.
Dùng con dao do một trong những tên Tajikistan đưa cho, Shaw rạch một quả bóng đá. Bên trong là các túi nylon chứa đầy bột trắng. Ông không rạch một túi và nếm thứ bột đó như cảnh vẫn thấy trên tivi bởi Shaw không muốn thứ khốn nạn ấy dính vào cơ thể mình. Thứ duy nhất tồi tệ hơn heroin là methamphetamine. Có vẻ như thậm chí ngửi thấy mùi của nó từ cách xa cả trăm bước, bạn cũng đã trở thành khách mời của trại cai nghiện.
"Gì ấy nhỉ, tôi chỉ được nghe các ông nói đây là heroin và toàn bộ các quả bóng khác được đổ đầy cho đủ một ngàn cân?"
Bốn gã đàn ông trừng trừng nhìn lại Shaw, chẳng tên nào tỏ vẻ muốn đáp lời. Cửa bên kia ghế tài xế xe tải bật mở, một tay mảnh khảnh bật ra và nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất. Gã có mái tóc vàng lưa thưa, mặc bộ complê đắt tiền, nụ cười như lúc nào cũng thường trực để lộ bộ răng mới trồng bằng công nghệ implant"
"Chúng tôi đã làm việc này từ lâu", hắn nói, mỗi âm phát ra đều chẳng rõ ràng. Tên này chìa một tay cho Shaw.
"Tất cả những khách hàng mới của chúng tôi đều đặt câu hỏi đó, nhưng họ không bao giờ phải thất vọng”. Hắn chỉ trái bóng đã bị rạch. "Đó là loại heroin tốt nhất thế giới. Đảm bảo bảy mươi phần trăm tinh khiết dù các ông cố cho vào đó những thứ vớ vẩn trước khi tung ra đường phố Mỹ. Với hầu hết các loại heroin, ông cần kiếm khoảng mười cân để lấy được hơn hai cân có thể bán được. Như thế tỷ lệ tinh khiết là bốn mươi phần trăm. Thế là tốn tiền của ông, bạn của tôi ạ. Với hàng của bọn tôi, ông có thể kiếm gấp đôi số đó".
Shaw hình dung chính mình đang đứng trước một hàng sản phẩm mẫu và nghe giới thiệu về chúng.
Gã đàn ông tiếp lời. "Và tôi đã cho thêm mười cân không tính tiền. Tính theo giá bán lẻ là hai triệu đô đấy. Cái đó chỉ dành cho khách hàng mới, để thể hiện thiện chí của bọn tôi. Chỉ một lần thôi", hắn nói với vẻ cứng rắn nhưng miệng vẫn mỉm cười. "Chúng tôi bán cho ông với giá năm triệu euro rồi ông sẽ thu về từ mười hai tới mười lăm triệu ở New York, Los Angeles và Miami. Như thế đâu phải tệ. Và cứ cách một tuần chúng ta có thể làm việc này một lần. Kiếm tiền quá dễ dàng".
"Bán ma tuý ở Mỹ rủi ro lớn lắm", Shaw nói.
Gã đàn ông khẽ cười. "Đó không phải những gì tôi đã nghe. Dễ như lấy kẹo trong túi vì người Mỹ nghiện hết cả. Béo ị, tham lam, điên vì sex. Và vì ông đã thấy hàng của chúng tôi, tôi muốn được thấy tiền của ông".
"Tôi đưa những quả bóng tới cảng thế nào?" Shaw hỏi để câu giờ. Nếu Frank chơi mình thì sao? Bọn Tajikistan sẽ dùng mình làm món ăn cho lũ sóc, lần cho xơi ngón tay, lần thì ngón chân, mỗi lần một bộ phận quan trọng.
"Chúng tôi đưa thẳng lên tàu cho ông. Không ai khôn hơn ai. Bây giờ thì tiền đâu?" Gã đàn ông nhìn vào chiếc Mercedes. "Tôi chẳng thấy chiếc vali nào. Dù có là tiền mệnh giá lớn thì năm triệu euro cũng tốn nhiều chỗ lắm”. Hắn nhìn Shaw vẻ dò xét. "Chúng tôi không chấp nhận séc hay thẻ tín dụng", tên này nói thêm với nụ cười phớt qua miệng trước khi nó mím chặt lại. "Tiền ở chỗ quái nào thế?"
"Người của tôi đang mang tới", Shaw đáp một cách thản nhiên.
"Người của ông? Người nào?" Gã đàn ông ngó quanh.
"Ông có người của ông, tôi có người của tôi".
"Chúng tôi đã không được thông báo về điều này".
"Thôi nào. Ông nghĩ tôi chịu một mình ngồi vào xe với bốn tay khủng long mà Chúa cũng chẳng biết là ai với năm triệu euro để trong túi thủng à? Nếu ngu tới mức ấy, tôi đã chẳng sống nổi một tuần trong cái nghề này".
Gã đàn ông ra hiệu cho quân của mình, bốn khẩu tiểu liên MP5 xuất hiện từ thùng xe Mercedes. Shaw nghe thấy một âm thanh của kim loại phát ra từ chiếc xe tải cho thấy tên lái xe cũng có vũ khí.
Ông ở chỗ chết tiệt nào thế, Frank?
Truy Tìm Sự Thật Truy Tìm Sự Thật - David Baldacci Truy Tìm Sự Thật