Cầu Chúa ban cho con sự thanh thản để chấp nhận những thứ con không thể thay đổi, sự caN đảm để thay đổi những thứ con có thể, và sự khôn khoan để phân biệt những cái có thể thay đổi và không thể.

Dr. Reinhold Niebuhr

 
 
 
 
 
Tác giả: David Baldacci
Thể loại: Trinh Thám
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 125 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2957 / 61
Cập nhật: 2018-01-16 08:59:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17 : 17
oà nhà cao tầng dọc theo Khu công nghệ cao Dulles gần như tối hết. Chủ sở hữu toà nhà này - một công ty tên Pender và các cộng sự- đã bỏ ra số tiền lên tới tám con số để mua cả một toà nhà văn phòng giữa khu trung tâm có giá đất đắt nhất cả nước. Và dù tên công ty này là Pender và các cộng sự, nhưng chỉ có một người điều hành công ty này, đó là người sáng lập - Richard "Dick" Pender.
Người đàn ông này sở hữu một khuôn mặt như đẽo, cái cười rộng nhe hết cả răng và mái tóc được chải chuốt hoàn hảo như bất kỳ tay truyền giáo nào xuất hiện trên truyền hình. Bên trong lớp vỏ ngoài được đánh bóng cầu kỳ ấy, Pender có kiểu nói lưu loát trơn tru như một luật sư. Ông ta có thể liên tục mỉm cười trong khi con dao trong tay liên tục thọc vào xương sống bạn.
Phương châm của Pender đơn giản: Tại sao lại phí thời gian đi phát hiện sự thật trong khi anh có thể dễ dàng tạo ra nó?
Công việc của Pender được gọi là điều chỉnh nhận thức - PM. Như người ta biết, những công ty PM được trả tiền để tạo ra những thứ đúng hoặc không đúng sự thật trên phạm vi toàn cầu. Một số công ty vận động hành lang kiểu truyền thống tự coi mình là công ty PM song thực sự không phải như vậy. Chỉ có rất ít nhà đạo diễn PM hoàn toàn đúng nghĩa, Pender và các cộng sự là một trong số công ty giỏi nhất thế giới.
Dick Pender có thể chôn vùi bất cứ bí mật nào, bất chấp những nỗ lực của cánh báo chí nhằm phanh phui nó. Có đôi lúc ông ta đã khơi mào cho những cuộc chiến mà nguyên nhân là những sự thật nhất định. Và khi người ta bắt đầu lần mò tìm kiếm, ông ta đã giấu những nguyên nhân ấy dưới những tầng tầng lớp lớp sự thật, con số và những điều dối trá mà chẳng ai có thể với tới được. Nhưng chủ yếu Pender dừng ở việc tạo ra sự thật.
Ông ta được trả những khoản tiền rất lớn để làm việc ấy, cả từ chính phủ và các cá nhân trên khắp thế giới, với những khách hàng của Pender, tạo ra sự thật rất quan trọng bởi chính những sự thật tự nhiên lại rất khó dự đoán, sự thật được tạo ra có thể kiểm soát được, vì thế xét về hiệu quả thì sự khác nhau giữa sự thật tự nhiên và sự thật được tạo ra giống như một trái bom thông thường với một quả bom A.
Đêm nay Pender đón một vị khách đặc biệt. Chiếc thang máy riêng đưa vị khách của ông ta lên tận tầng trên cùng. Một cánh cửa mở ra, Nicolas Creel trong chiếc áo khoác có mũ trùm đen được đưa vào căn phòng bị choán gần hết bởi ô cửa sổ lớn bằng kính chỉ có thể nhìn từ trong ra, cho phép tay trùm công nghiệp quốc phòng thấy được phòng điều hành trung tâm số hoá, công nghệ cao của Pender và các cộng sự.
Pender ngồi xuống cạnh Creel. "Tôi tin là chuyến bay tốt đẹp, ông Creel".
"Chẳng biết nữa, tôi ngủ suốt trên đường tới đây".
"Có người nói với tôi rằng ông đã lọt vào danh sách mười lăm nhân vật giàu nhất của Forbes".
"Đúng thế", Creel công nhận vớỉ giọng rõ ràng là dửng dưng.
"Mười tám tỷ đô-la?" Pender ước lượng.
"Thực tế là hai mươi mốt".
"Xin chúc mừng".
"Vì cái gì thế? Khi tôi vượt qua ngưỡng một tỷ, thực sự có vấn đề gì nào? Không phải thêm hai mươi tỷ đô-la là đã thay đổi lớn lối sống của tôi đâu nhé. Chúng ta nghe báo cáo thôi".
Pender chỉ về phía tấm kính lớn, nơi vài chục con người đang miệt mài làm việc. "Chúng tôi đã dành toàn bộ phòng điều hành trung tâm cho nỗ lực ấy. Ba mươi người, vài trăm máy tính, những cơ sở dữ liệu khổng lồ, kênh thông tin Internet dám thách thức bất kỳ thứ gì Google đang có".
"Và anh tuyệt đối chắc chắn rằng không thể lần ra được nơi này?”
"Chúng tôi đã áp dụng những biện pháp an ninh đặc biệt nhất, trong đó có việc đánh cắp căn cước điện tử của vài trăm trang web và cổng thông tin Internet. Vì thế nếu có ai đó thử lần ngược lại nguồn gốc thông tin, mạng điện tử sẽ dẫn thẳng họ tới nhiều trang web chính thức, chẳng hạn của Toà thánh Vatican hay Hội Chữ thập đỏ quốc tế. Chúng tôi cũng đã đưa trang web của chính mình vào mớ lẫn lộn ấy, cùng cả nhiều trang của các đối thủ cạnh tranh."
"Thế nên nếu kẻ nào đó lần ngược lại các anh, anh chỉ cần tuyên bố đã bị đánh cắp căn cước điện tử?"
"Sao lại phải cố giấu cái kim trong đống cỏ khô trong khi ta có thể làm ra rất nhiều kim chứ?" Pender đáp đầy tự mãn.
"Người của anh thì sao?"
"Được trả lương cực kỳ cao và rất tận tụy với tôi. Ừm, họ chẳng biết cóc gì vẻ mối quan tâm của ông đối với vấn đề này. Thực ra họ sẽ chẳng quan tâm tới chuyện ấy. Ở đây chúng tôi không tuyển dụng lương tâm, chúng tôi không lo lắng về những hậu quả mà công việc của mình gây ra. Chuyện ấy để khách hàng lo".
"Quan điểm mới đấy. Và hiệu quả ban đầu đã đúng như hy vọng của chúng ta".
"Tinh vi hơn một chút so với những câu chuyện về bọn ngoại xâm tàn ác xé xác những đứa trẻ ở đất nước sa mạc còn nằm trong lồng ấp nhằm đẩy một số nước tham gia cuộc chiến", Pender nói nhỏ nhẹ nhưng với nụ cười trịch thượng. "Nhưng ông đã nói đúng, ông Creel. Tất cả những gì chúng tôi phải làm là làm cho bóng lăn và mọi người nhảy lên".
"Gấu là mục tiêu dễ dàng. Anh moi đâu ra vài ngàn người Nga đã chết thế?"
"Cơ bản là sản phẩm Photoshop nâng lên nhiều cấp khác nhau. Nhưng chúng tôi cũng áp dụng với một số nạn nhân thực sự lấy từ hồ sơ cũ của KGB mà chúng tôi mua cách đây nhiều năm. Khi ông có năm xác chết được xác thực, mọi người sẽ cho rằng ba mươi hai ngàn người khác cũng có thật như vậy".
"Anh đúng là tiên tri”.
"Đó là nghề của tôi mà. Tôi có thể hình dung những cục máu đông đang từ từ hình thành trong não Tổng thống Gorshkov. Để tôi xem nào, chúng ta đã có chiến lược ‘nắm chắc', rồi tới chiến thuật ‘Versuvius.’" Pender ra hiệu với Creel. "Ông đang sắp xếp cho thông tin rò rỉ. Đúng không?"
"Đúng. Nhưng hãy chuyển tiếp cho tôi bất cứ thứ gì xuất hiện trên bàn anh có vẻ hứa hẹn nhé. Từ đó tôi sẽ theo dõi".
"Tôi chẳng quan tâm chút nào tới động cơ của ông, nhưng tôi có đọc và được biết là đã lần thứ tư liên tiếp Ares không đạt được kết quả kinh doanh dự kiến trong quý".
"Đấy chỉ là phần nổi của tảng băng thôi. Thực ra chúng tôi đang mất quá nhiều tiền. Trước đây tôi tin rằng Iraq là khởi đầu của một Armageddon (theo Kinh Thánh, đây là trận chiến giữa cái xấu và cái tốt, đánh dấu ngày tận thế, diễn ra trước ngày Phán xét) ở Trung Đông, chúng tôi đã đẩy mạnh sản xuất để đón đầu. Nhưng sau vài tháng sốc và sợ hãi là những cuộc đấu súng dài đến vài năm chủ yếu dùng súng đồ chơi. Tôi đâu có lập ra công ty một trăm năm mươi tỷ đô-la để người của mình phục vụ món salad khoai tây cho các chàng lính ở Anbar (một tỉnh của Iraq). Đó là một sai lầm ghê gớm, trách nhiệm thuộc về tôi. Nhưng tôi sẽ đưa tất cả thoát khỏi khó khăn. Đó là lý do tôi thuê anh, tôi có những người mà tôi có trách nhiệm quan tâm".
"Tất nhiên thế rồi", Pender đáp với vẻ khiêm tốn. "Và chúng ta quan tâm tới những nhân vật nổi tiếng. Họ sẽ mặc những chiếc áo phông ‘Hãy nhớ tới Konstantin' mà chúng ta cung cấp, thực hiện bộ phim mới của mình, giơ nắm tay lên kêu gọi cho ‘Nước Nga tự do’. Thậm chí có thể họ còn tới Washington rồi bị lắm tay chính trị gia lừa nữa ấy”.
"Có mấy mảng gặp trục trặc?"
"Ba" Pender kiểm tra trong máy tính của mình. "Khoảng một tuần tới trên toàn cầu sẽ có một trăm bốn tám bài viết chuyên đề về Hiểm họa đỏ. Tất cả đều theo đúng những gì ta đạo diễn ngoài hai nhà báo, một ở Tây Ban Nha và một ả New York. Anh bạn ở Tây Ban Nha rất cứng đầu, nhưng anh ta đã mất hai năm theo đuổi một vụ bê bối liên quan đến hoàng gia. Ngày mai tay này sẽ nhận được những tài liệu khơi lại mối quan tâm của anh ta đối với câu chuyện ấy".
"Còn tay ở New York?"
"Bây giờ đã có lúc vợ anh ta nghi ngờ chồng mình không chung thủy. Mai cô ta cũng sẽ nhận được một món quà chứng tỏ rằng bản năng của cô ta đã đúng. Việc ấy sẽ loại hoàn toàn gã chồng khốn khổ của cô ta khỏi cuộc chơi. Những vụ ly hôn có thể rối rắm và mất thời gian lắm. Thật không may là tôi nói ra được điều này nhờ kinh nghiệm bản thân".
"Anh dàn xếp toàn bộ những việc này à?"
"Tôi có hồ sơ về hầu hết các nhà báo dù chỉ có chút ít tiếng tăm. Chúng tôi thu thập các bí mật, tạo nên những lời nói dối nửa vời, rồi bí mật để lộ chúng ta khi có lợi nhất cho các khách hàng của mình".
"Anh đã nói là có ba mảng gặp trục trặc?"
"Có một tay thượng nghị sĩ ở ngay nước Mỹ này tự coi mình là một chuyên gia về Nga. Có thông tin rằng ông ta dự định kêu gọi một buổi điều trần về vấn đề này, với quan điểm hết sức hoài nghi".
"Anh sẽ làm gì với ông ấy?"
"Lần tới ông ta bước vào nhà vệ sinh công cộng, chúng tôi sẽ cho ông ta thành Larry Craig" (Năm 2007, nghị sĩ Larry Craig của đảng Cộng hoà bị bắt vì có những cử chỉ gợi ý tình dục đồng tính đối với một sĩ quan cảnh sát mặc thường phục trong một nhà vệ sinh nam tại sân bay quốc tế Minneapolis. Ông này thừa nhận hành động nhưng phủ nhận mình bị đồng tính. Sau đó Larry mất toàn bộ chức vụ trong đảng).
"Vậy là thượng nghị sĩ Craig đã bị cài?"
"Ai biết được? Ai quan tâm nào? Nhưng việc ấy sẽ hất tay nghị sĩ này khỏi gánh lo của chúng ta".
"Và anh gọi chiến thuật đỏ là gì?"
"Chiến thuật ‘Tôi bị chơi'" Pender nói và mỉm cười.
"Một cái tên quá thích hợp".
"Thực ra tôi vẫn thích phương thức tinh tế mà mục tiêu còn không nhận ra điều gì đã diễn ra hơn. Ông nhớ các phóng viên được phái đi cùng các binh sĩ ở Iraq chứ?”
"Để họ có thể chứng kiến cuộc chiến ngay từ đầu chứ gì?"
"Không, để họ có thể tiếp nhận thông tin chỉ theo quan điểm của Lầu Nầm góc. Đó là ý của tôi, mọi vị tướng, quan chức chính phủ đã tự mình tới đây và hôn đít tôi vì đã có ý tưởng ấy đấy".
"Anh hiểu lĩnh vực của mình sâu thật, Dick".
"Tôi học được từ những tay giỏi nhất".
"Ở đâu thế?"
"Tôi khởi nghiệp từ Văn phòng báo chí Nhà trắng mà".
Creel trỏ một bàn làm việc lớn trong phòng điều hành trung tâm, nơi có hai người đang đánh vật với các tài liệu in.
"Giải thích đi”.
"Đó là ‘Viên bi kịch’. Gần đây chúng tôi phát hiện thấy rằng trong Chiến tranh vùng Vịnh lần thứ nhất, một trong những đối thủ của chúng tôi đã được thuê làm những thứ như vậy nhằm thuyết phục phương Tây bảo vệ Kuwait. Hồi đó chiến thuật này thành công mỹ mãn, vì vậy chúng tôi nghĩ mình cũng sẽ áp dụng khái niệm đó tại đây. Nhưng thay vì in vài trăm ngàn bản in bóng bẩy, chúng tôi chọn những thứ thô sơ làm bằng tay. Chúng sẽ tạo cảm giác tự nhiên, rất thật để cân bằng với cuộc tấn công bằng công nghệ cao từ trước tới nay. Chúng tôi sẽ chỉ tạo ra mươi thứ nhưng sẽ gửi tới các mục tiêu tối ưu nhằm đạt hiệu quả cao nhất.
"Cần đặt chân xuống đất", Creel trầm ngâm lẩm bẩm.
"Việc ấy thuộc về phía ông”. Rồi Pender trỏ ra ngoài. "Tôi có thể khiến bất kỳ ai tin vào lời nói dối. Tuy nhiên chẳng có gì thay thế nổi máu đổ".
"Tôi đã tính toán rất kỹ. Thực tế là anh sẽ thấy bằng chứng của việc đó rất sớm".
"Thế vé còn lại của phương trình thì sao?"
"Cái gì về nó?" Creel nói giọng sắc lạnh.
"Chỉ là ông đã nói rằng sẽ bảo chúng tôi về thời gian tiến hành mà.
"Tôi chưa bảo anh à?"
"Chưa".
"Thế thì đó không phải vấn đề thời gian".
Một lát sau Creel biến mất. Trong Chiến tranh lạnh, Pender đã giúp ông ta kiếm bộn, rồi khi số tiền đó vơi đi, họ lại thiết kế vô số cuộc xung đột nhỏ trên toàn cầu, cho tới khi Chiến tranh Iraq lần thứ nhất nằm trong tay hai kẻ này, sau đó là Chiến tranh Iraq lần hai đầy béo bở. Nhưng như gần đây Creel nói với Pender: "Người Mỹ đã bị vắt sạch hoàn toàn. Châu u thì đang hoà bình, đổ tiền vào giáo dục, y tế và hạ tầng chứ không phải quốc phòng. Bọn đần độn chưa bao giờ dừng lại để nghĩ rằng sẽ cực kỳ khó cho bọn trẻ đến trường, cho các bà già đi khám bệnh nếu họ không thể bảo vệ đất nước mình tránh khỏi kết cục cam kết làm đồng minh của các con chiên thánh Allah. Nhưng bất chấp việc tất cả những thứ ấy diễn ra theo hướng chẳng tốt đẹp gì cho tôi, tôi sẽ chiến thắng trong cuộc chiến này".
Và Dick Pender chẳng bao giờ dám cá rằng Creel không đúng.
Truy Tìm Sự Thật Truy Tìm Sự Thật - David Baldacci Truy Tìm Sự Thật