Trong mỗi khó khăn đều ẩn chứa một cơ hội.

Albert Einstein

 
 
 
 
 
Tác giả: David Baldacci
Thể loại: Trinh Thám
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 125 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2957 / 61
Cập nhật: 2018-01-16 08:59:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 13 : 13
haw nhẹ nhàng bước vào phòng tắm. Hầu hết các phòng tắm kiểu châu u đều nhỏ, rõ ràng người ở châu lục này cần không gian thư giãn và tắm rửa ít nhất thế giới. Shaw vã nước lên mặt, ngẩng lên và thấy mình trong gương.
Xù xì là cách hầu hết mọi người mô tả những đường nét của Shaw. Ngay cả Anna cũng gọi ông là vẻ đẹp xù xì. Xương cốt và cơ bắp thật tuyệt song đôi mắt mới luôn thể hiện nét riêng của Shaw, không chỉ vì chúng xanh một cách tự nhiên mà còn vì chúng không hợp với phần còn lại trên cơ thể. Da Shaw sẫm màu, kiểu da giống người Italia hay Hy Lạp hơn là Ireland hay Scotland; mái tóc đen và lượn sóng, dường như có phong cách riêng. Rối bù một cách quyến rũ, có lần Anna đã mô tả như vậy. Thế nhưng khi tự nhìn mình, tất cả những gì Shaw thấy là một gã đàn ông ma ám có những vết sẹo chạy sâu tới mức không chịu nổi.
Như thể có đã cảm nhận rằng mình đang xuất hiện trong ý nghĩ của Shaw, Anna hiện ra sau lưng ông, vòng đôi tay dài ôm lấy đôi vai trần đầy cơ bắp.
Cô đang mặc trên người chiếc áo phông của Shaw. Khi Shaw mặc, bề rộng cơ thể, vòng ngực và cơ vai khiến chiếc áo bó sát. Thế nhưng ngay cả khi Anna là người cao, trông chiếc áo vẫn giống một cái váy hơn.
"Anh không ngủ được à?" Cô hỏi.
"Mưa. Anh không thích mưa ban đêm".
"Em nghĩ em đã nghe thấy anh nói chuyện với ai đó".
Shaw chăm chăm nhìn Anna qua gương trong lúc những ngón tay của cô lần tới một vết sẹo nhỏ gần yết hầu ông. Đó là món quà lưu niệm nhỏ của chuyến đi tới Ukraine. Shaw bảo Anna rằng đây là vết sẹo do ngã xe đạp nhưng thực tế xuất phát từ con dao do một cựu điệp viên KGB phóng ra; thứ bằng cấp duy nhất để gã này vào nghề là sự thèm khát giết người. Con dao đi cách yết hầu Shaw khoảng hai cen-ti-mét. Thế mà ông đã suýt mất máu đến chết ở một nơi mà nếu so sánh, "lò mổ người" Thổ Nhĩ Kỳ mà ông bỏ Frank lại chẳng khác gì bệnh viện cao cấp Johns Hopkins.
Shaw còn có một vết sẹo nữa ở nửa người bên phải mà chẳng bao giờ ông giải thích với Anna vì một lý do đơn giản: ông muốn quên nó đi bởi lần nào nghĩ tới ông cũng thấy xấu hổ. Bị đóng dấu, như một con ngựa. Không, giống một tên nô lệ mới phải. Thực ra đó là một lý do nữa khiến ông tới Dublin, để làm điều gì đó với món quà nhỏ này.
Anna hỏi lại: "Anh đã nói chuyện với ai phải không?"
Frank, những vết sẹo và tay đồ tể KGB biến mất khỏi đầu óc Shaw. Điều Shaw thực sự băn khoăn là liệu bây giờ Anna có nghĩ lại. Sau lời cầu hôn của Shaw là một tiếng "Có" đẫm nước mắt mà gần như ông chẳng nghe nổi. Rồi khi sự phấn khích của một cô dâu tương lai tăng lên, cô nói lời chấp thuận bằng chín thứ tiếng, những giọt nước mắt nhỏ lên da ông để cuối cùng suýt khiến Shaw phải bật khóc.
Nhưng lúc này có gì đó trong giọng nói của cô báo hiệu thông điệp gì đó không phải niềm hạnh phúc. Thực sự đến lúc rồi, Shaw nghĩ.
Ông vã nước lên mặt, mút mấy ngón tay rồi xoay lại phía Anna.
"Thực sự anh không phải một chuyên gia tư vấn kinh doanh chuyên về các vụ mua bán và sáp nhập quốc tế", ông nói.
"Em biết điều ấy".
"Gì cơ?" Shaw bật lên.
"Em biết nhiều chuyên gia tư vấn kinh doanh. Hiếm khi họ đánh gục được hai gã đàn ông có vũ trang. Hiếm khi trên người họ có những vết sẹo do dao gây ra. Và hầu như lúc nào họ cũng muốn khoe khoang sự giàu có của mình, chúng ta lại luôn luôn ở căn hộ của em tại London".
"Và bây giờ em mới nói cho anh điều này?"
"Bây giờ thì khác. Em vừa mới bảo anh rằng em sẽ lấy anh".
"Còn nếu anh vẫn không nói gì về những việc anh đã làm thì sao?”
"Em đã từng hỏi, như lúc này".
"Nhưng em đã nói có rồi".
"Thì em cũng có thể nói không".
"Anh không phải tội phạm".
"Em biết điều ấy, em có thể nói như vậy. Nếu không em đã không ở đây. Bây giờ hãy cho em biết sự thật".
Shaw ngả người dựa vào chiếc bồn rửa mặt phía sau và sắp xếp suy nghĩ. "Anh làm cho một tổ chức quốc tế thực thi pháp luật, hưởng ngân sách từ nhiều nước thuộc khối G8 (Nhóm tám nước công nghiệp phát triển gồm Canada, Pháp, Đức, Italia, Nhật Bàn, Nga, Anh, Mỹ). Bọn anh xử lý những vấn đề hoặc quá nguy hiểm hoặc quá khả năng xử lý của một nước. Kiểu như Interpol chống steroid ấy (Một loại thuốc kích thích, từ năm 1974 bị Ủy ban Olympic quốc tế cấm sử dụng trong thể thao).
Bây giờ anh không còn đi địa bàn nữa mà làm việc bàn giấy", Shaw nói dối và nghĩ mình đã làm tốt.
"Vậy các anh thực thi những luật nào?" Anna hỏi vẻ cương quyết.
"Bọn anh ngăn chặn những kẻ xấu làm những điều tồi tệ. Làm bất kỳ cách nào có thể", ông nói thêm.
"Và việc anh làm bây giờ không nguy hiểm mặc dù vẫn có những cuộc gọi lúc nửa đêm?"
"Sống vẫn nguy hiểm mà Anna, có thể em vừa bước qua góc phố là bị một chiếc xe buýt nghiến nát bét ngay".
"Shaw, đừng có lên mặt thế".
"Không nguy hiểm, không". Shaw thấy da mình nóng bừng lên. Ông có thể thoải mái nói dối một gã điên vùng Vịnh nhưng không thể với Anna.
"Anh vẫn tiếp tục đi đi về về như trước à?"
"Thực ra anh đang lên kế hoạch nghỉ, bắt đầu làm việc gì đó khác".
Gương mặt Anna sáng bừng lên. "Đây... đây quả là điều bất ngờ".
Anh hy vọng sẽ sống để thực hiện điều ấy. "Hôn nhân nghĩa là hai người bên nhau, không phải xa nhau".
"Anh sẽ làm điều này vì em chứ?”
"Anh sẽ làm bất cứ điều gì vì em".
Cô bẹo má Shaw.
"Tại sao?" ông đột ngột hỏi.
"Sao cái gì?”
"Em có thể có bất kỳ người đàn ông nào mình muốn. Sao lại là anh?"
"Vì anh là người tốt. Một người đáng trân trọng, lại dũng cảm. Nhưng dù tài giỏi thế nào, anh vẫn cần được chăm sóc, Shaw. Anh cần em, và em cần anh".
Ông hôn Anna, áp những ngón tay mình vào má cô.
"Bây giờ anh có phải đi không?"
Shaw lắc đầu. "Anh có hai ngày".
"Bây giờ đi đâu?"
"Scotland".
Ông ôm lấy Anna, cho mái tóc vàng rực của cô chạm vào mặt mình, cho hương thơm của cô quyện lấy mùi người ông, cả mùi của con kênh Amsterdam, tất cả.
"Nhưng trước tiên đi vào giường đã".
Họ làm tình một lần nữa. Sau khi cô đã ngủ say, Shaw dùng một tay làm gối, tay kia bảo vệ lấy tay Anna.
Ông nằm lắng nghe tiếng mưa và hình dung cảnh Frank đang cười thầm vì đã lừa ông thêm một cú. Ông khẽ vuốt mặt Anna. Đúng bây giờ thì đã khác.
Cơn mưa Dublin vẫn tiếp tục, mỗi giọt nước là một viên đạn bắn thẳng vào óc Shaw. Ông đã xin cô lấy mình nhưng sau cuộc nói chuyện với Frank, Shaw sợ rằng đó có thể là sai lầm lớn nhất trong đời mình.
Truy Tìm Sự Thật Truy Tìm Sự Thật - David Baldacci Truy Tìm Sự Thật