Love is one long sweet dream, and marriage is the alarm clock.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: David Baldacci
Thể loại: Trinh Thám
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 125 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2957 / 61
Cập nhật: 2018-01-16 08:59:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2 : 2
icolas Creel thong thả uống nốt chỗ Bombay Sapphire (Một loại rượu có tiếng, không màu, cất từ ngũ cốc, có hương của quả bách xù) và tonic (Một loại nước uống có ga và hương vị) rồi mặc áo khoác và chuẩn bị dạo một vòng. Thực ra những người bình thường mới hay đi dạo. Các tỷ phú đứng đầu các tập đoàn thì đi dạo tận trên không trung. Lúc nhìn ra ngoài cửa sổ chiếc trực thăng đưa ông ta đi một chuyến ngắn từ Hudson tới Jersey, những toà nhà chọc trời phía dưới nhắc Creel rằng mình đã tiến xa tới mức nào. Creel sinh ở miền tây Texas, một vùng đồng bằng rộng lớn và trơ trụi trải dài đến mức gần như vô tận, đến mức người ta nói rằng những người gọi vùng này là quê hương chẳng biết có nơi nào khác để sống không, hoặc có cách nào tới được nơi ấy không.
Creel đã sống đúng một năm ở bang Ngôi sao cô đơn (Lone Star State: biệt hiệu của bang Texas) trước khi chuyển tới Philippines cùng người cha mang quân hàm thượng sĩ quân đội. Sau đó họ từng sống ở nhiều nơi có xung đột, đi qua bảy quốc gia cho tới khi cha Creel được điều tới Hàn Quốc và chẳng mấy chốc biến thành tro trong một sự kiện được phía quân đội mô tả là "sự lộn xộn không may của lực lượng hậu cần". Bà mẹ goá đi bước nữa, vài năm sau Creel vào đại học và kiếm được mảnh bằng kỹ sư. Sau khi tốt nghiệp, cậu cũng huy động được đủ tiền để học thạc sỹ quản trị kinh doanh nhưng chỉ sáu tháng là bỏ cuộc vì muốn chọn cách học khác: qua trường đời.
Bài học quý giá mà người cha trong quân ngũ đã dạy cho Creel là Lầu Năm góc mua nhiều vũ khí hơn bất kỳ ai, với mỗi món vũ khí họ lại trả cao hơn giá trị thật của nó. Xa hơn nữa, khi ta cần thêm lợi nhuận, chỉ cần yêu cầu là họ sẽ mang đến cho ta. Rốt cuộc đó đâu phải tiền của họ, vả lại chẳng có gì dễ hơn việc tiêu tiền của người khác, đặc biệt khi nước Mỹ có hầu bao lớn nhất thế giới. Đó có vẻ là công việc rất béo bở bởi như Creel đã phát hiện ra, người ta có thể bán được cho quân đội Mỹ những toilet giá mười hai ngàn đô-la và những chiếc búa có giá chín ngàn đô-la rồi có thể hợp lý hoá việc ấy với một loạt trò bịp bợm cũng như trò lố điều trần trước Quốc hội.
Creel đã dành vài thập kỷ tiếp theo để gây dựng sự nghiệp mà hiện nay là tập đoàn quốc phòng lớn nhất thế giới - tập đoàn Ares. Theo xếp hạng của Forbes, ông ta là người giàu thứ mười bốn thế giới với số tài sản trị giá hơn hai mươi tỷ đô-la.
Bà mẹ quá cố của Creel là người gốc Hy Lạp với tính cách nóng như lửa và tham vọng ghê gớm - thứ ông ta được thừa kế cùng ngoại hình đẹp và nước da sẫm màu. Sau khi bố Creel gặp nạn ở Hàn Quốc, bà mẹ tái giá với một tay có địa vị trong xã hội, ông ta đã tống Creel vào các trường nội trú và những trường kém đẳng cấp hơn. Trong khi con trai của những người đàn ông giàu có khác được cho đủ mọi thứ, Creel phải chịu sự chế gìễu của bè bạn, đồng thời phải đổ mồ hôi sôi nước mắt nhặt nhạnh từng xu. Những kinh nghiệm ấy đã tạo cho ông ta lớp vỏ bảo vệ bền vững.
Lấy tên vị thần chiến tranh của Hy Lạp để đặt tên cho công ty là việc làm thể hiện sự tôn kính của Creel dành cho người mẹ mà ông ta yêu hơn tất cả, ông ta cũng tự hào về những thứ công ty mình sản xuất ra. Cái tên sơn trên chiếc du thuyền dài tới bốn trăm fút là Shiloh - một trong những trận đánh đẫm máu nhất thời nội chiến Mỹ.
Dù chào đời trên đất Mỹ, Creel chưa bao giờ tự coi mình là người nước này. Ares đặt trụ sở tại Mỹ nhưng Creel lại là công dân toàn cầu, từ lâu ông ta đã từ bỏ tư cách công dân của siêu cường. Điều đó rất hợp với Creel bởi chẳng nước nào nắm độc quyền chiến tranh cả. Thế nhưng vị tỷ phú này dành nhiều thời gian ở Mỹ theo ý muốn của mình bởi ông ta có một đội ngũ hùng hậu các luật sư và chuyên gia kế toán mò ra được mọi lỗ hổng trong ma trận được gọi là mã thuế của Mỹ.
Từ rất lâu Creel đã rút ra rằng để bảo vệ sự nghiệp kinh doanh, ông ta phải rải tiền rộng. Mọi hợp đồng bán các hệ thống vũ khí của Ares đều thực hiện trên cả năm mươi bang. Những chiến dịch quảng cáo tốn kém, bóng bẩy nêu bật điểm đó hơn hết.
"Một ngàn điểm cung cấp trải dài trên toàn lãnh thổ Mỹ giúp đảm bảo an toàn cho bạn", một diễn viên Hollywood tuyên bố với giọng sang sảng khiến người nghe phấn chấn, tim đập rộn lên. Câu nói ấy nghe đậm chất ái quốc nhưng thực ra nó xuất hiện cũng chỉ vì một lý do. Bây giờ nếu quan chức nào thử phá ngang, cả năm trăm ba mươi lăm nghị sĩ sẽ đồng loạt đứng dậy và đập tay đó nát bét vì cả gan tước bỏ việc làm từ người dân của họ. Creel cũng đã áp dụng thành công chiến lược trên ở vài chục quốc gia khác. Cũng như chiến tranh, người Mỹ không độc quyền về các chính trị gia chỉ biết đặt mình lên trên hết.
Các máy bay quân sự do Ares sản xuất đều quần đảo trên trời bất kỳ nơi nào diễn ra các sự kiện thể thao lớn trên thế giới, kể cả World Series, Super Bowl và World Cup. Có thể nào bạn không phấn khích khi đội hình máy bay chiến đấu bám sát nhau, mỗi chiếc trị giá tới một trăm năm mươi triệu đô-la gầm rú trên đầu, với hoả lực dễ dàng xoá sổ toàn bộ đàn ông, đàn bà, trẻ em ở nơi đó chỉ bằng một loạt phóng? Sức mạnh đáng sợ ấy lại có nét gần như lãng mạn, oai hùng.
Ngân sách dành cho marketing và vận động hành lang của Ares hàng năm là ba tỷ đô-la. Với hầu bao thuộc dạng "khủng" ấy, không một nước lớn nào có tiền chi cho quốc phòng lại không nghe thấy thông điệp này lặp đi lặp lại: Chúng tôi đầy sức mạnh. Chúng tôi sát cánh bên bạn. Chúng tôi đảm bảo an toàn cho bạn. Chúng tôi đảm bảo cho các bạn tự do. Chúng tôi là chốt chặn duy nhất giữa bạn và bọn chúng. Và các hình ảnh thì đặc biệt lôi cuốn: những bữa tiệc và các buổi duyệt binh, những lá cờ phất cao, trẻ em vẫy chào khi xe tăng lướt qua và phi cơ gầm rú trên đầu, các chiến binh hừng hực quyết tâm với khuôn mặt được sơn ngụy trang tiến thẳng vào lãnh thổ quân thù.
Không một nước nào trên trái đất cưỡng lại được thông điệp lôi cuốn ấy, Creel đã thấy như vậy. Hừm, có lẽ chỉ người Đức làm được thế, nhưng đâu thành vấn đề.
Ngườỉ ta viết những đoạn quảng cáo kia như thể tập đoàn Ares hùng mạnh phân phối các loại vũ khí vì lòng yêu nước nồng nàn chứ không phải vì tiền bạc hay chương trình đã đề ra; cũng không nhằm thuyết phục các cơ quan quốc phòng mua những đồ chơi chiến tranh đắt tiền nhưng chẳng bao giờ được sử dụng trong khi không đoái hoài gì tới những món đồ rẻ hơn như áo giáp chống đạn hay thiết bị nhìn đêm - những thứ thực sự người ta cần đến để có thể tồn tại. Chiến lược ấy đạt hiệu quả tuyệt vời trong suốt vài thập kỷ.
Nhưng mọi thứ đang thay đổi. Có vẻ con người đang ngày càng trở nên mệt mỏi với chiến tranh, số lượng người tham gia các cuộc hội nghị bán hàng khổng lồ mà Ares tổ chức hàng năm sụt giảm năm năm liên tiếp. Bây giờ ngân sách marketing của Ares đã lớn hơn thu nhập ròng. Điều đó cho thấy một sự thật: hiện tại người ta không mua những thứ Creel bán.
Thế nên lúc này ông ta ngồi trong một căn phòng xa hoa ở một toà nhà thuộc sở hữu của công ty mình. Người đàn ông ngồi đối diện mặc quần jeans và đi giày lính chiến, trông như một con gấu không lông. Gương mặt người này rám nắng và cũ kỹ, trên má có chỗ trông như lỗ đạn hay vết phát bệnh sởi. Hắn có đôi vai dày, đôi bàn tay to sụ và có nét gì đó như hăm doạ.
Creel không bắt tay.
"Chuyện đã bắt đầu", ông ta nói.
"Tôi đã trông thấy đồng chí Konstantin". Người đàn ông không giấu được vẻ tự mãn khi nói câu ấy. "Bây giờ người ta nên tặng cho hắn giải Oscar".
"Cuối tuần này Sáu mươi phút sẽ viết về chuyện ấy, các tạp chí khác cũng thế. Gã đần Gorshkov đang khiến mọi việc của ta dễ dàng hơn".
"Thế còn điều bất ngờ xảy ra?"
"Anh là điều bất ngờ”, Creel nói rõ.
"Trước đây không cần chạm chân xuống đất vẫn thành công mà".
"Tôi không quan tâm đến những cuộc chiến chỉ dài vài trăm ngày hay co lại thành những cuộc bắn giết tranh giành lãnh địa làm ăn. Thế chẳng đủ thanh toán cho cái hoá đơn nho nhỏ đâu, Caesar”.
"Hãy cho kế hoạch và tôi sẽ thi hành, ông Creel, như mọi lần".
"Chỉ cần sẵn sàng thôi".
"Theo đúng ý của ông", Caesar nói.
“Anh nói thế đấy nhé".
Lúc ngồi trên trực thăng trở lại toà nhà của Ares, Creel nhìn những toà tháp làm từ bê tông, kính và sắt thép phía dưới. Cậu không còn ở tây Texas nữa, Nick.
Chuyện này tất nhiên không chỉ là tiền, cũng không phải nhằm cứu lấy công ty. Ông ta đã có đủ tiền và bất kể ông ta đã làm hoặc không làm gì, Ares vẫn sẽ tồn tại. Không, đây thực sự là việc đưa thế giới trở lại đúng cơ cấu phù hợp của nó. Mọi thứ đã lệch lạc đủ lâu rồi. Creel đã trở nên mệt mỏi khi phải chứng kiến kẻ yếu và hung bạo ra mệnh lệnh cho kẻ mạnh và văn minh, ông ta sẽ sắp đặt lại. Một số người nói rằng ông ta đang đóng vai trò của Chúa. Đúng, xét theo khía cạnh nào đó thì đúng thế. Ngay cả một vị thần hiền từ cũng phải dùng đến bạo lực và sự huỷ diệt để đạt được mục đích của mình kia mà. Creel có ý định sẽ thực hiện thật sát mô hình ấy.
Ban đầu sẽ có đau đớn,
Sẽ có mất mát.
Từ trước tới nay luôn vậy. Thực ra chính cha của ông ta là một nạn nhân của việc duy trì cơ cấu quyền lực thế giới vận hành ổn định nên Creel hiểu rất rõ mức hy sinh cần phải có. Nhưng cuối cùng sự hy sinh ấy cũng xứng đáng.
Ông ta ngả người vào ghế.
Người tạo ra Konstantin biết một chút.
Caesar biết một chút.
Chỉ có Nicolas Creel biết tất cả.
Các vị thần luôn như vậy.
Truy Tìm Sự Thật Truy Tìm Sự Thật - David Baldacci Truy Tìm Sự Thật