An ordinary man can... surround himself with two thousand books... and thenceforward have at least one place in the world in which it is possible to be happy.

Augustine Birrell

 
 
 
 
 
Tác giả: Quan Kỳ
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1260 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3170 / 24
Cập nhật: 2015-11-09 20:28:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 5: Bắc Thượng Băng Thần Cung
ai năm? Hiến tế đại điển? Băng Thần Cung?
Chung Sơn hít một ngụm lãnh khí.
- Vì sao hiến tế, chọn người nào hiến tế, đám Tinh tộc này cũng không biết sao?
Chung Sơn lại lần nữa hỏi.
- Tinh Võ kia vừa mới trở thành trưởng lão không lâu, còn chưa trải qua, về phần mười mấy Tinh khác tộc càng không có tư cách biết!
Dịch Diễn lắc lắc đầu nói.
- Vạn năm một lần? Băng Thần Cung hiến tế đại điện, không ngờ sẽ mời Tinh tộc. Xem ra không tầm thường a!
Chung Sơn trầm tư nói.
- Vâng, không chỉ Tinh tộc, Huyền Vũ bộ tộc Bắc Châu mỗi lần cũng có một thành viên tham gia, đồng thời, còn có thể mời một ít cường giả thiên hạ tới.
Dịch Diễn nói.
- Ừ, Bắc Châu Huyền Vũ bộ tộc, trẫm đã sớm nghe nói, Huyền Vũ bộ tộc nằm ở Bắc Châu, lại cực kỳ hạ thấp. Co đầu rút cổ tại nơi Cực Bắc, hơn nữa giống với Tinh tộc, rất có tính bài ngoại, ngươi từ chỗ Tinh Võ tìm hiểu thế cục phương bắc không?
Chung Sơn dò hỏi.
- Có một chút, nơi Cực Bắc, thế lực lớn nhất chỉ có ba, Tinh tộc, Huyền Vũ tộc và Băng Thần Cung!
Dịch Diễn nói.
- Ừ!
Chung Sơn ý bảo Dịch Diễn nói tiếp.
- Nơi đó còn có 4 cây trụ trời! Đỉnh thiên lập địa. Nói vậy Thánh Vương cũng nghe qua chứ?
Dịch Diễn nói.
- Nghe nói qua, 4 cây trụ trời nằm ở chân trời, nhưng ngươi biết lai lịch sao?
Chung Sơn hỏi.
- Không biết, thần phái trinh sát đi tới Cực Bắc, căn bản không tìm hiểu được. Chỉ biết hơn trăm vạn năm trước nó bỗng nhiên xuất hiện, về phần lai lịch, giống như có người cố ý hủy diệt vậy, mỗi một môn phái cũng không có người biết.
Dịch Diễn lắc đầu.
- Hơn trăm vạn năm trước?
Chung Sơn không khỏi trầm tư.
Hơn trăm vạn năm trước xuất hiện 4 cây trụ trời? Ai muốn cố ý giấu giếm?
- Tuy nhiên, tại chỗ phàm nhân, thần nghe được một truyền thuyết, hơn nữa còn là truyền thuyết Phong Trủng Cương Vực chúng ta, chỉ là độ tin cậy không lớn!
Dịch Diễn nói.
- Ồ? Phương bắc không có truyền thuyết, ngược lại chỗ chúng ta có truyền thuyết?
- Vâng, bởi vì trong truyền thuyết, 4 cây trụ trời kia là do Nữ Oa nương nương năm đó tạo nên.
- Ngươi nói tiếp.
- Nghe đồn, Bắc Châu vốn có ngọn núi cao nhất thiên hạ, Bất Chu Sơn, sau bị Cộng Công cùng Chúc Dung đánh nhau mà sập, Bất Chu Sơn thông với thiên địa, sau khi sập, trời sụp đất nứt, núi sông câu toái, sinh linh đồ thán, Nữ Oa nương nương vì thiên hạ thương sinh cho nên đúc Càn Khôn Đỉnh, luyện Ngũ Sắc Thần Thạch vá trời. Cuối cùng, lại chém bốn chân một con Thần Quy làm cột vá trời. Mà bốn cây trự trời kia đúng là bốn cái chân rùa kia.
Dịch Diễn giải thích.
- Bốn chân Thần Quy?
Chung Sơn hai mắt híp lại.
- Nào có Thần Quy mạnh như vậy? Hơn nữa thiên địa vỡ nát đều có thiên đạo bù lại, nào cần phải vá trời? Có lẽ chỉ vẻn vẹn là một truyền thuyết mà thôi!
Dịch Diễn cười nói.
Mà Chung Sơn lại lắc đầu, vì chuyện xưa này giống như hắn cũng từng biết. Đúng rồi, Địa Cầu. Chung Sơn ở địa cầu cũng nghe qua chuyện này, hơn nữa giống nhau như đúc, Nữ Oa vá trời? Chặt bốn chân con ba ba làm Tứ Cực? Chặn lại nước lũ, giết mãnh thú, tạo phúc cho Nhân tộc?
Nếu chỉ có Phong Trủng Cương Vực truyền, có lẽ là nguyện vọng tốt đẹp của mọi người mà thôi, nhưng mà, Địa Cầu vì sao cũng nghe đồn?
- Thánh Vương, ngươi chẳng lẽ cảm thấy đây là thật?
Dịch Diễn hơi hơi ngoài ý muốn. Đây rõ ràng không thực tế a.
- Chưa hẳn không phải thật sự, vì sao nhiều thế hệ Huyền Vũ tộc phải thủ hộ ở nơi đó? 4 cây trụ trời chắc chắn liên quan tới Huyền Vũ tộc, Tinh tộc vì sao không xuất thế, có lẽ cũng có liên hệ. Xem ra, trẫm còn phải bắc thượng một lần!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Thánh Vương, Băng Thần Cung hiến tế, chưa chắc là hoàng hậu, Thánh Vương có thể phái những người khác đi tới, không cần phải dấn thân mạo hiểm.
Dịch Diễn nói.
Lắc đầu, Chung Sơn nói:
- Băng Thần Cung ở Bắc Châu trẫm nên sớm đi mới phải, chỉ là quá bận rộn chính vụ, năm đó trẫm đem Thanh Ti giao vào trong tay Băng Thần Cung, tự nhiên ta phải đi nhận trở về, ngươi không cần khuyên, Băng Thần Cung nếu ở Bắc Châu, vậy cũng không phải quá xa, một năm là có thể đuổi tới.
- Vâng!
Dịch Diễn gật gật đầu.
Nếu Thánh Vương tâm ý đã quyết, vậy khuyên nữa cũng là vô dụng.
- Thi tiên sinh còn đang bế quan?
Chung Sơn hỏi.
- Thi tiên sinh còn đang bế quan, có thể không thể theo Thánh Vương đi tới, mà giờ phút này Vương Khô cũng trở về Khô Lâu Đại Cương.
Dịch Diễn lập tức nói.
Chung Sơn ý tứ rất rõ ràng, nếu chuẩn bị đi tới phương bắc, trước khi lên đường là phải điểm tướng.
Gần như mỗi lần Chung Sơn xuất hành, Thi tiên sinh đều đi theo, lần này, đáng tiếc.
- Ừ, không cần e ngại.
Chung Sơn gật gật đầu.
- Tinh tộc trong tù làm sao bây giờ?
Dịch Diễn hỏi.
- Tạm thời vẫn cứ giam giữ đi! Ngươi hẳn biết phải làm sao.
Chung Sơn nói.
- Vâng!
Sau khi Dịch Diễn rời đi, Chung Sơn lại tiếp một người.
Một thiếu niên áo trắng, vẻ mặt có một cỗ ngạo khí, nhưng sau khi thấy Chung Sơn lại cực kỳ cung kính.
- Thần Quy Xà, bái kiến Thánh Vương!
Thiếu niên cực kỳ cung kính nói.
Thiếu niên đúng là Quy Xà, năm đó khi ở tiểu thế giới là thiếu chủ Huyền Vũ tộc, thời điểm Trường Sinh Giới và Đại Tranh quyết chiến, suất lĩnh rất nhiều Huyền Vũ tộc phản lại Chí Tôn, buông bỏ Trường Sinh Giới mà lựa chọn theo Đại Tranh.
Quả nhiên, tất cả không khiến Quy Xà thất vọng, Đại Tranh phát triển rất hung mãnh, Trường Sinh Giới, Thái Tuế Thiên triều, thậm chí rất nhiều Thánh đình đại thế giới, căn bản ngăn không được bước chân của Đại Tranh, mà âm phủ lại phát triển rất mạnh.
Trước đây không lâu, Quy Xà càng nhìn thấy Đại Tranh dẫn vào rất nhiều thần tử, Quy Xà đều có loại cảm giác nằm mộng.
Lúc Khai thiên, một Đại Tiên không có, Đại Tranh trở thành Thánh đình yếu nhất lịch sử, mà bây giờ, Tổ Tiên đã có mười mấy, mà Chung Sơn cũng cực kỳ coi trọng một ít nhân vật cấp nguyên lão, giống như Quy Xà hắn, quyền thế tại Đại Tranh luôn không biến mất, cho dù hắn không làm ra bao nhiêu công tích, nhưng tay vẫn nắm đại quyền, về phần Huyền Vũ tộc, Chung Sơn lại vô cùng tin cậy giao cho một mình mình chăm sóc, không có vẻ nhúng tay.
Thánh Vương như vậy, làm sao không khiến Quy Xà nguyện trung thành?
- Ừ, Quy Xà, mấy năm nay tu vi tăng trưởng không ít!
Chung Sơn cười nói.
- Thần tuy rằng cố gắng, nhưng so với Thánh Vương và danh tướng Đại Tranh còn kém xa lắm, thần chỉ vẻn vẹn vừa mới đạt tới cảnh giới Cổ Tiên!
Quy Xà có chút xấu hổ nói.
Tiểu thế giới, thế lực Huyền Vũ tộc to như vậy, trợ giúp Đại Tranh cũng rất lớn, nhưng mà đến đại thế giới rồi, trợ giúp không còn lớn, Cổ Tiên Huyền Vũ tộc cũng chỉ có một người mình. Nếu không phải Thánh Vương nhớ tình xưa, quyền thế của mình đã sớm bị vô số nhân tài mới xuất hiện chiếm giữ rồi.
- Có khi một mặt khổ tu cũng không phải phương pháp tốt nhất, hợp thời xuất hành, có lẽ sẽ gặp được cơ duyên không tưởng được!
Chung Sơn nói.
- Vâng, thần nhớ kỹ, Tạ Thánh Vương chỉ điểm!
Quy Xà lập tức nói.
- Yêu tộc Thần thú Đại Tranh, Lang, Long, Phượng, Hổ, Quy. Bộ tộc của ngươi và Hổ tộc phát triển không nhanh a!
Chung Sơn thản nhiên nói.
Lang có Đế Tiên Tiên, thu phục vô số Lang tộc.
Long có Tiểu Kim, hội tụ vô số Long tộc.
Phượng có Tiểu Hồng, chỗ tiểu Chu Tước, Phượng Hoàng tộc nhao nhao tiến đến bảo hộ, tự nhiên cũng cực kỳ cường đại.
Chỉ có Huyền Vũ và Hổ tộc luôn phát triển không lớn.
- Thần sẽ cố gắng!
Quy Xà đang nghĩ Chung Sơn trách cứ hắn, lập tức tỏ thái độ nói.
- A, ngươi không cần khẩn trương, trẫm không trách ngươi, chỉ là giúp ngươi phân tích một chút, vì sao tộc ngươi phát triển không đủ nhanh?
Chung Sơn hỏi.
- Bởi vì trong Bắc Châu còn có một thế lực Huyền Vũ lớn hơn nơi Cực Bắc, Chí Tôn Huyền Vũ! Huyền Vũ Bắc Châu hoặc kiệt ngạo không thiện ý, không muốn gia nhập bất kỳ thế lực nào, nếu có nguyện ý gia nhập, cũng chọn đầu nhập thế lực Huyền Vũ tộc nơi Cực Bắc!
Quy Xà thở dài nói.
- Không cam lòng sao?
Chung Sơn cười hỏi.
- Không cam lòng cũng không có biện pháp, chỉ có thể cố gắng tăng cường bản thân, chờ thực lực ta vượt qua Chí Tôn Huyền Vũ kia Huyền Thiên Tông kia, ta mới có tư cách chống lại!
Quy Xà nói.
- Ta nhớ rõ huyết mạch của ngươi giống với Tiên Tiên, cũng là loại vô cùng cao cấp à?
Chung Sơn hỏi.
- Vâng, tuy rằng thần không phải Huyền Vũ huyết mạch cấp cao nhất, nhưng huyết mạch của thần cực kỳ tinh thuần, thuộc loại huyết mạch đời hai.
Quy Xà khẳng định nói.
- Huyết mạch đời hai?
- Vâng, trừ Huyền Vũ tổ ra, huyết mạch của thần cao cấp nhất.
Quy Xà khẳng định nói.
- Tốt, ngươi đi chuẩn bị một phen, ba ngày sau, theo trẫm bắc thượng.
Chung Sơn gật gật đầu nói.
- Bắc thượng?
Quy Xà nhãn tình sáng lên.
- Huyền Thiên Tông rốt cuộc là nhân vật dạng gì, cuối cùng chúng ta cũng phải đi đánh với hắn. Đi ra đi!
Chung Sơn nói.
- Vâng!
Quy Xà hơi hưng phấn nói.
Trong lòng Quy Xà mơ hồ đoán được điều gì, bởi vậy kích động hơi hơi run lên. Nhưng vẫn biết lễ lui ra ngoài.
Quy Xà rời đi, Chung Sơn nắm bút lông viết lên một tấm thánh chỉ.
- Quy Xà, Kim Bằng, Đao Nhân Đồ, Lạc Tinh Trần, U Sơn, U Thủy, U Tuyền, Tử Dương Kinh Hồng, U Lam, Nam Cung Thắng
Liên tiếp viết mười tên.
- Đây là danh sách ngươi muốn đi nơi Cực Bắc sao?
Một giọng nữ bỗng nhiên truyền đến.
- Huyễn Cơ? Ngươi không phải cùng Quỳ Nhi, Linh Nhi, Du Du, Hạo Mỹ Lệ bọn họ đi thu phục Long tộc sao? Tại sao trở lại?
Chung Sơn bỗng nhiên ngoài ý muốn nói.
Từ lúc bảo Hạo Mỹ Lệ thu phục Long tộc âm phủ, một đám hoàng hậu ngại không có việc gì làm, liền ước hẹn cùng đi hỗ trợ, một đám nương tử nhưng mà uy lực cực kỳ lớn, nơi đi qua, không còn một ngọn cỏ, dù sao, hoàng hậu Chung Sơn không một người là nhân vật đơn giản, hơn nữa Chung Sơn còn an bài rất nhiều Tổ Tiên đi theo, lại ở vùng gần Đại Tranh, hoàn toàn không thành vấn đề.
Thậm chí Đế Tiên Tiên cũng vì lúc trước có kinh nghiệm thu phục Lang tộc, ngược lại còn đi dẫn đường. Lại chơi không biết mệt mỏi.
- Là Quỳ Nhi tỷ tỷ bảo ta trở về.
Huyễn Cơ nói, đồng thời vẻ mặt hơi đỏ lên.
- Quỳ Nhi?
Chung Sơn hơi hơi ngoài ý muốn.
Tiếp đó, Chung Sơn lộ ra cười khổ, hiểu ý tứ của Quỳ Nhi.
- Trong lúc mơ hồ, ta nhớ rõ, dường như ta tới từ nơi Cực Bắc, lúc trước ở nơi Cực Bắc bị gọi là Vạn Ác Chi Nguyên, có lẽ tới đó, ta cũng có thể giúp được ngươi, ta theo ngươi đi!
Huyễn Cơ nói.
- Ừ, được, vậy ba ngày sau xuất phát!
Chung Sơn lập tức đồng ý.
Nơi Cực Bắc? Chung Sơn càng ngày càng tò mò, Tinh tộc, Huyền Vũ tộc, Băng Thần Cung? Còn có Huyễn Cơ trước kia cũng đến từ nơi Cực Bắc? Nơi đó rốt cuộc có bí mật gì?
Chung Sơn có loại dự cảm, hành trình nơi Cực Bắc lần này có lẽ là mấu chốt Đại Tranh xưng bá Bắc Châu. Bởi vậy lần này Chung Sơn cực kỳ thận trọng lựa chọn một đám cao thủ bắc thượng.
Chạng vạng ba ngày sau.
Trước Thiên Duyến Các, Quy Xà, Kim Bằng, Đao Nhân Đồ, Lạc Tinh Trần, U Sơn, U Thủy, U Tuyền, Tử Dương Kinh Hồng, U Lam, Nam Cung Thắng và Huyễn Cơ đã vào chỗ.
- Huyền nhi, lúc Tử Dương Kinh Hồng không ở đây, dương gian, ngươi nhiều chú ý một chút, đặc biệt cái Thiên Hạ Phong kia!
Chung Sơn trịnh trọng nói với Chung Huyền.
- Vâng, con nhất định không phụ phụ thân cẩn thận chú ý!
Chung Huyền lập tức nói.
- Ừ!
Chung Sơn gật gật đầu.
Quay đầu nhìn về phía mọi người, Chung Sơn nói:
- Tốt, khởi hành!
- Vâng!
Quần thần tuân mệnh.
Tiếp đó, một đám 12 người bay lên trời, rất nhanh bay về phương bắc.
Trường Sinh Bất Tử Trường Sinh Bất Tử - Quan Kỳ Trường Sinh Bất Tử