Sometimes your joy is the source of your smile, but sometimes your smile can be the source of your joy.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Tác giả: Quan Kỳ
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1260 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3170 / 24
Cập nhật: 2015-11-09 20:28:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 91: Quỷ Thần Xui Khiến
hô Hải Minh Trạch!
Đế Tiên Tiên mang theo trăm tên Lang tộc đối chiến vô tận roi mây. Khô Mộc Lang tộc lần này dường như đều tụ tập với nhau vậy, tất cả cao thủ toàn bộ tiến tới, cộng thêm động dục kỳ thực lực tăng vọt, các Lang tộc đột nhiên rơi vào tình thế bất lợi, tình hình chiến đấu rơi vào tình thế nguy ngập.
Hơn nữa, loại Khô Mộc Lang cường đại này còn không ngừng tụ tập tới, càng ngày càng nhiều.
Đầy trời đều là roi mây, từng cái lóe lên ánh sáng xanh kinh khủng, kiếm quang xông lên tận trời, ngẫu nhiên có thể chặt đứt một vài sợi roi mây, nhưng nơi này roi mây quá nhiều. Chặt đứt một cây, còn lại vạn cây.
Nếu như đối mặt với một, hai Khô Mộc Lang, thậm chí đối mặt với năm, thì những Lang tộc tinh nhuệ này đều không e ngại, nhưng mà ở trong này không phải một, hai tên. Roi mây che phủ bầu trời, này là bao nhiêu?
- Hưu!
Cánh tay của 1 Lang tộc rồi đột nhiên bị roi mây quấn quanh. Trong lúc bị kìm hãm, vô số roi mây vô cùng phối hợp cuốn tay chân hắn kéo lên.
Roi mây khủng bố, mặc dù tên Lang tộc này có tu vi Thiên Tiên cũng không thể động được vậy.
- Vút!
- A.................!
Tên Lang tộc kia kêu thảm một tiếng, thanh âm tràn đầy thê liệt. Lại một roi mây xuyên qua bụng hắn.
Chiến đấu tàn khốc, dưới tình huống không thể phòng bị, trong nháy mắt là bị xuyên thủng thân thể, nhưng mà vẫn còn chưa chết, nếu như lại xuyên thủng vài lần, thì không có khả năng cứu.
- Oanh.................!
Một tiếng nổ lớn vang lên, kèm theo một vòng ánh sáng trắng hiện lên, Lang tộc bị roi mây trói chặt kia ầm ầm nổ tung.
Lang tộc kia được cứu.
- Đa tạ Chí Tôn! Tên Lang tộc kia thống khổ nói.
Hiển nhiên, vừa rồi đạo bạch quang kia là Tiên Tiên phát ra. Tiên Tiên trong lúc nguy cơ ra tay cứu tên Lang tộc kia.
- A.................!
Xa xa lại truyền tới một tiếng hét thảm, Tiên Tiên chân mày cau lại, một chưởng đánh tới Lang tộc trước mặt, ầm ầm đánh hắn ra ngoài.
Lực lượng cường đại nhưng không phải đả thương hắn, mà chỉ tiễn hắn ra ngoài biển Khô Mộc Lang.
- Vù! Trong nháy mắt, tên Lang tộc kia bay lên trời cao, chạy ra khỏi biển Khô Mộc Lang. - Chí Tôn! Tên Lang tộc bị thương kia cảm kích kêu lên.
Đồng thời trong lòng không khỏi kiên định, ba năm trước hắn bị Đế Tiên Tiên thu phục, bắt phát thề thừa nhận nàng là Chí Tôn, nhưng giờ khắc này, Lang tộc bị thương hoàn toàn nhận định Đế Tiên Tiên rồi, tại trước tình cảnh sống chết, mang hy vọng chạy trốn cho nàng, Chí Tôn như vậy còn không đáng cho mình thừa nhận sao?
Trong lúc cảm động, Lang tộc bị thương mắt lạnh chờ vô số Khô Mộc Lang.
- Khô Mộc Lang tộc, tốt nhất đừng khiến cho Chí Tôn có việc, nếu không, sau này ta sẽ diệt tộc ngươi! Lang tộc bị thương ác độc nói.
- Vù!
Xa xa, lại là 1 thân ảnh bay ra, lại là Lang tộc được Đế Tiên Tiên cứu ra ngoài.
Tên Lang tộc kia cũng bị thương, hiển nhiên cũng gặp tình huống tương tự bên trong.
Sau khi đi ra, đều cảm động vì Đế Tiên Tiên, hơn nữa càng thêm kiên định, chỉ có những người đi qua làn ranh sinh tử, mới hiểu được ái là người quan tâm mình nhất.
Từng thân ảnh Lang tộc được cứu ra, chỉ là Đế Tiên Tiên vẫn không đi ra.
Lão già nát rượu ở bên vô cùng sốt ruột.
- Đế Tiên Tiên đâu, Đế Tiên Tiên sao còn chưa đi ra. Lão già nát rượu quay sang một Lang tộc hỏi.
- Nhanh, Chí Tôn nhất định đi ra! Các Lang tộc cũng tràn đầy sốt ruột, từng người đều yên lặng cầu nguyện cho Tiên Tiên.
Không bao lâu, gần như tất cả Lang tộc đều đi ra, nhưng chỉ có Đế Tiên Tiên còn ở bên trong.
Vô số roi mây phô thiên cái địa, căn bản không thấy rõ bên trong, chỉ có thể ngẫu nhiên từ một chút khe hở nhìn được bên trong. Loáng thoáng có thể nhìn thấy một thân ảnh màu trắng không ngừng cùng Khô Mộc Lang tộc chém giết.
Đó chính là Đế Tiên Tiên!
Chém giết cường thế, vô số roi mây bùng nổ, nhưng như vẫn nhiều như trước. Rất nhiều rất nhiều!
Đế Tiên Tiên bị vây khốn?
Lang tộc đi ra ngoài đều tràn đầy lo lắng, muốn xông vào, nhưng lại biết căn bản không có tác dụng, căn bản không vào được, hơn nữa phần lớn mọi người đều bị thương. Đi vào chỉ trở thành trói buộc cho Chí Tôn.
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
- Lão già nát rượu, ngươi nói đúng, quả nhiên gặp nguy hiểm! Một tên Lang tộc vô cùng thống khổ nói.
- Ta đã thông tri Thánh Vương, hy vọng Thánh Vương đuổi tới đúng lúc. Lão già nát rượu nói.
- Xa như vậy, làm sao có thể? Tên Lang tộc kia vô cùng chán nản.
- Hy vọng Đế Tiên Tiên có thể kiên trì được một thời gian! Lão già nát rượu lắc đầu.
- Chí Tôn nhất định có thể, nhất định sẽ không có chuyện gì! Các Lang tộc vô cùng kiên định chờ đợi. - - - - - - -
Trên một đỉnh núi khác.
Trong đám người Vô Tướng Thánh đình, Tam thái tử tay cầm phù lục tình chủng, nhìn chiến trường khổng lồ phía xa.
Từ một ít khe hở có thể nhìn thấy tình cảnh bên trong.
- Tam thái tử, Đế Tiên Tiên sẽ không sao chứ? Một gã quan viên lo lắng nói.
- Lang tổ huyết mạch, không có khả năng chết, Khô Mộc Lang tộc này, mạnh nhất là Khô Mộc Lang vương cũng chỉ đạt tới Đại Tiên đỉnh phong, chỉ cần không phải Cổ Tiên, Đế Tiên Tiên sẽ không sao, chỉ là phải nếm chút khổ sở! Tam thái tử nói.
- Nhưng, lúc này vây chính là Khô Mộc Lang tộc trong thời kỳ động dục a! Thực lực đều tăng vọt. Một gã quan viên nói.
Tam thái tử nhíu mày, ngẫm nghĩ một lát rồi nói: - Ừ! Không cần lo lắng, có ta nhìn, hơn nữa bây giờ cũng không thể đem phù lục tình chủng đánh vào trong cơ thể Đế Tiên Tiên.
- Vì sao?
- Đế Tiên Tiên còn dư lực, nàng có thể né tránh, chờ nàng bị quản chế, lúc không có biện pháp né tránh, khi đó dùng phù lục tình chủng thì sẽ không tránh được, đến lúc đó đánh vào trong cơ thể Đế Tiên Tiên, sau đó ta sẽ đi cứu! Tam thái tử trầm giọng nói.
- Anh hùng cứu mỹ nhân, cộng thêm phù lục tình chủng, Đế Tiên Tiên là trốn không thoát lòng bàn tay Tam thái tử! Một gã quan viên nịnh nọt nói.
Tam thái tử hài lòng cười ta. - - - - - -
Trên hồ nước đen trung tâm, Đế Tiên Tiên đại chiến vô tận roi mây. Thuộc hạ tinh nhuệ đều bị tống ra ngoài, trong lòng Đế Tiên Tiên cũng thư thái hơn nhiều, nhưng khi này, Đế Tiên Tiên lại bị tất cả Khô Mộc Lang công kích, càng ngày càng nhiều roi mây, tràn đầy lực lượng bá đạo.
Loại roi mây này còn không làm khó được Đế Tiên Tiên, dù sao không phải cùng 1 cấp bậc, cho dù dày đặc như thế, Đế Tiên Tiên cũng hoàn toàn nắm chắc liều chết xung phong ra ngoài.
Nhưng, đúng lúc này, một đạo đỏ roi mây màu máu bỗng nhiên quất tới.
Roi mây đỏ như máu tốc độ quá nhanh, như một tia chớp, chợt lóe lên, đảo mắt đã đến trước mặt Đế Tiên Tiên, Đế Tiên Tiên đồng tử co rụt lại, thanh kiếm màu vàng trong tay ầm ầm chém tới.
- Ầm! Một tiếng nổ lớn vang lên, Đế Tiên Tiên không chút e ngại roi mây màu máu.
Mà roi mây màu máu trong nháy mắt lại có thêm mười mấy cái.
Là Khô Mộc Lang vương, Khô Mộc Lang vương xấu xí kia xuất thủ.
- Khô Mộc Lang vương, ngươi muốn chết! Đế Tiên Tiên cả giận nói. Trường kiếm màu vàng trong tay nhanh chóng vũ động, phát ra kiếm quang kinh khủng chém tới.
- Ầm! - Ầm! - Ầm!
Tiểng nổ khủng bố vang lên. Tốc độ ra kiếm của Đế Tiên Tiên quá nhanh, nhưng tốc độ roi mây màu máu cũng vô cùng nhanh chóng, 1 roi nhanh hơn 1 roi. Hơn nữa trên roi mây tràn đầy huyết sát lực, mỗi một lần cùng với Đế Tiên Tiên va chạm, đều giống như bắn ra một mảng máu tươi.
Trong nháy mắt, trên người Đế Tiên Tiên dính rất nhiều máu tươi. Khiến Đế Tiên Tiên nhìn qua càng thêm yêu mị.
Vạn đằng vung lên trời, vô tận roi mây như lưới phủ tới, Đế Tiên Tiên có thể phá huỷ Khô Mộc Lang bình thường, nhưng đối mặt với Khô Mộc Lang vương này lại có vẻ có chút cố sức, nếu không có những Khô Mộc Lang khác quấy nhiễu, Đế Tiên Tiên hoàn toàn có thể mài chết Khô Mộc Lang vương, nhưng bây giờ, tình huống đối với Đế Tiên Tiên cũng không có lợi.
Chiến đấu một canh giờ.
- Bặc!
Trong lúc không phòng bị, cổ tay phải Đế Tiên Tiên bị một cái roi dài màu máu quấn quanh.
Trong hắc hồ, trên mặt Khô Mộc Lang vương vô cùng xấu xí trên lộ ra nụ cười đắc ý. Cho dù là trường kiếm Đế Tiên Tiên cũng không thể chém đứt roi mây màu máu, ta xem ngươi làm sao trốn?
Vô số roi mây màu máu, từ bốn phía đánh về phía Đế Tiên Tiên.
Trong mành chỉ treo chuông, Đế Tiên Tiên nếu như bị đám roi mây màu máu này đâm tới nhất đinh sẽ bị thương. Có muốn trốn cũng trốn không thoát.
Bên ngoài, vô số roi mây vũ động, bỗng nhiên lộ ra một cái khe hở.
- Đế Tiên Tiên bị chế trụ! Một tên quan viên vui vẻ nói.
Tam thái tử tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, tay búng ra một cái, phù lục trong tay hóa thành một đạo ánh sáng, từ chỗ khe hở roi mây kia bắn vào, trong giây lát bắn vào, khe hở kia lại lầ nữa bị che phủ.
- Tốt, mọi người theo ta giết vào! Tam thái tử hưng phấn nói.
- Vâng!
Mà bên kia, vô số Lang tộc nhìn thấy cổ tay phải Đế Tiên Tiên bị cuốn lấy, từng người đều kinh hãi, nhưng vẻn vẹn chỉ trong nháy mắt, khe hở kia lại bị che khuất, nhìn không thấy bên trong.
- Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, ta làm sao giao phó cho Thánh Vương đây? Lão già nát rượu sốt ruột nói.
Bên trong, mười mấy roi mây màu máu lấy tốc độ khủng khiếp đâm về phía Đế Tiên Tiên, xa xa Khô Mộc Lang vương cũng lộ ra vẻ hưng phấn.
Đế Tiên Tiên bị vây khốn, nhìn Khô Mộc Lang vương không khỏi thấy chán ghét, quá xấu xí, quái vật này thật ghê tởm, so với tất cả cây ở đây còn xấu xí hơn, vỏ cây xấu xí, thân cây dị dạng, nhìn vô cùng ghê tởm.
Đế Tiên Tiên nhìn Khô Mộc Lang vương lộ ra vẻ ghê tởm, cũng bởi vì nàng không chút nóng nảy.
Giờ khắc này, Đế Tiên Tiên lại thu hồi trường kiếm màu vàng.
- Vù! Phía sau Đế Tiên Tiên bỗng nhiên xuất hiện một tấm đồ đen.
Tấm đồ đen trong nháy mắt bắn vào, một đạo ánh sáng đỏ quỷ dị bắn vào trong đó, tấm đồ đen nhoáng lên một cái, xuất hiện ở trước mặt Đế Tiên Tiên, tiếp đó đạo hồng quang bắn tới Khô Mộc Lang vương.
- Vút!
Roi mây màu máu cột lấy cổ tay Đế Tiên Tiên không ngờ bị chặt đứt. Mà Đế Tiên Tiên cũng biến mất tại chỗ.
Ánh sáng đỏ đảo mắt bắn vào trong người Khô Mộc Lang Vương, thân thể Khô Mộc Lang vương cứng đờ. Có chút cổ quái, nhưng trước tiên vẫn tìm Đế Tiên Tiên.
Ngay sau đó, Đế Tiên Tiên hiện ra, giờ phút này được một gã nam nhân mặc long bào Đế Vương ôm vào ngực, Đế Tiên Tiên vẻ mặt vô cùng hạnh phúc hai tay ôm chặt cổ nam nhân.
Tiếp đó, hai người nhoáng lên một cái, dùng một tốc độ quỷ dị, trong giây lát từ trong khe hở biển roi mây vọt ra ngoài, quá nhanh, nhanh đến mức Khô Mộc Lang cảm thấy không tin.
- Ầm! Một hướng khác, lại một tổ người vọt vào, Tam thái tử mang theo hưng phấn, cùng một đám cường giả thuộc hạ đánh vào.
Trường Sinh Bất Tử Trường Sinh Bất Tử - Quan Kỳ Trường Sinh Bất Tử