The art of reading is in great part that of acquiring a better understanding of life from one's encounter with it in a book.

André Maurois

 
 
 
 
 
Tác giả: Quan Kỳ
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1260 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3170 / 24
Cập nhật: 2015-11-09 20:28:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 83: Phổ Lộ Cam Lai
Đại đội nhân mã Chung Sơn lại lần nữa đi tới bên ngoài Chuyển Luân Điện.
Vẫn là vô tận sương mù đen bao phủ Chuyển Luân Điện, tuy nhiên, lần này so với lần trước còn nhiều hơn.
Từ khoảng cách rất xa, Chung Sơn đã ra giá Long Phượng Thiên Tử.
Nhìn sương mù đen cuồn cuộn, Chung Sơn nhíu mày, những thứ này làm kinh động Nê Bồ Tát? Hay là như lời Nê Bồ Tát lần trước, phong thuỷ bị mình tác động?
Đội ngũ chậm rãi dừng ở một chỗ quảng trường to lớn!
Trên quảng trường có rất nhiều tướng sĩ đang đứng, Diêm Trùng Chi và Nê Bồ Tát đang lẳng lặng chờ.
Xa giá Long Phượng Thiên Tử dừng lại, Chung Sơn bước xuống Thiên Tử Xa, mọi người cung bái.
- Thánh Vương tiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng trời đất...............!
Vô số tướng sĩ hô lên.
- Bái kiến Thánh Vương!
Nê Bồ Tát và Diêm Trùng Chi lập tức nói.
- Ừ!
Chung Sơn gật gật đầu.
- Nê Bồ Tát, gọi ta tới đây, có phải là ngươi đã nắm giữ Chuyển Luân Điện?
Chung Sơn hỏi.
- Không phải, là thần gặp một nan đề, nên muốn xin Thánh Vương quyết định!
Nê Bồ Tát cung kính nói.
- Ồ?
- Thánh Vương xem bốn phía Chuyển Luân Điện này, có phải lệ khí đã tăng thêm hay không?
Nê Bồ Tát lộ ra nụ cười khổ nói.
- Không sai!
Chung Sơn gật gật đầu.
- Chuyển Luân Điện có thể có đại sự sắp xảy ra!
Nê Bồ Tát khe khẽ thở dài nói.
- Đại sự?
Chung Sơn nhíu mày.
- Bên kia có đại điện, chúng ta hay là tới đó nói chuyện đi!
Nê Bồ Tát không đáp mà đề nghị.
Chung Sơn có thể ý thức được chuyện này rất nghiêm trọng, gật gật đầu, cho mọi người bình thân.
- Diêm Trùng Chi, thủ hộ!
Chung Sơn nói.
- Vâng!
Diêm Trùng Chi lập tức đáp.
Chung Sơn và Nê Bồ Tát đi vào trong đại điện.
- Tốt lắm, nói đi!
Chung Sơn mở miệng nói.
- Vâng, Thánh Vương, kỳ thật, Nê Bồ Tát nhất mạch nhà thần từ thời cực kỳ xa xưa là chủ của Chuyển Luân Điện!
Nê Bồ Tát ngưng trọng nói.
- Ừ!
Chung Sơn gật gật đầu.
Chung Sơn đã sớm đoán được điểm này, ngày trước, vì sao Nê Bồ Tát có thể bày ra diễn sinh giới U Phủ Chuyển Luân Điện, lại vì sao khi ở tiểu thế giới có thể dùng bí pháp để thần niệm xuất hiện ở cạnh Chuyển Luân Điện.
Từ mấy điểm này Chung Sơn đã đoán ra quan hệ giữa Nê Bồ Tát và Chuyển Luân Điện, chỉ là không nghĩ tới, Nê Bồ Tát nhất mạch trước kia lại làm chủ Chuyển Luân Điện.
- Thần biết Thánh Vương có thể đoán được, hôm nay, thần muốn nói cũng không phải điểm ấy!
Nê Bồ Tát trịnh trọng nói.
- Ồ?
- Chuyển Luân Điện đã không phải là Chuyển Luân Điện trước kia, căn cứ tin tức tổ sư lưu lại, ta thành công tiến vào bên trong, nhưng đến bên trong rồi, lại phát hiện, từ sau Nê Bồ Tát nhất mạch ta tiến vào tiểu thế giới, sau này Chuyển Luân Điện lại phát sanh biến hóa!
Nê Bồ Tát cau mày nói.
- Lại có biến hóa? Biến hóa gì?
Chung Sơn cau mày nói.
- Chuyển Luân Điện bị động tới, giờ phút này phía dưới không biết bị ai phong ấn đồ vật gì đó, không biết là cái gì, xem ra chắc là một tuyệt thế hung ma!
Nê Bồ Tát cau mày nói.
- Sau khi Nê Bồ Tát nhất mạch tiến vào tiểu thế giới thì phát sinh?
Chung Sơn nghi ngờ nói.
- Vâng, Nê Bồ Tát nhất mạch ta là 80 vạn năm trước tiến vào tiểu thế giới, cũng chính là hung ma bị phong ấn ở trong này, người phong ấn cường thế vô cùng, bên trong có Công Đức Trận, Công Danh Trận, Phong Thủy Trận, thậm chí còn có Mệnh Trận!
Nê Bồ Tát mí mắt giựt một cái.
- Ý của ngươi là?
Chung Sơn ngưng thần nhìn về phía Nê Bồ Tát.
- Cường giả phong ấn hung ma kia, nếu không phải Thánh nhân, thì cảnh giới cách Thánh nhân không xa! Nhưng lại không phải là một người ra tay!
Nê Bồ Tát cau mày nói.
Chung Sơn ngưng trọng, lại là phong ấn? Dương gian Quỷ Đảo, dùng Ngũ Sắc Thần Thạch phong ấn tuyệt thế hung ma, Quỷ Xa!
Mà âm phủ Chuyển Luân Điện, làm sao lại cũng phong ấn cường giả tuyệt thế?
- Phong ấn phải mở sao?
Chung Sơn cau mày nói.
- Vâng, có lẽ là cường giả bên trong quá mạnh mẻ, cũng có lẽ là lần trước Thánh Vương và Lạc Tinh Trần chiến đấu phá hủy phong thuỷ! Ta nghĩ, tuyệt thế hung ma bên trong phá phong không còn xa!
Nê Bồ Tát cau mày nói.
Chung Sơn đi lại tiêu sái trong điện. Nê Bồ Tát cung kính mà đứng.
- Chuyển Luân Cương Vực, khó trách thế lực lớn ở Chuyển Luân Cương Vực ít như vậy, Thánh đình, Đạo tràng, dường như cũng không muốn tới đây đóng quân, xem ra có rất nhiều người biết bí mật của Chuyển Luân Cương Vực, mà bí mật lại ở dưới Chuyển Luân Điện này! Vì thế cho nên vô số cường giả cách xa nơi này.
Chung Sơn trầm tư nói.
- Đúng là như thế!
Nê Bồ Tát gật gật đầu.
- Ai có thể khiến vô số cường giả cách xa chứ? Phía dưới này vây dạng cường giả gì? Mấy chục vạn năm trước, đây vừa lúc là thời kì dương gian Hồng Quân Đạo hợp tác đàn thánh nghịch cải thiên số, dương gian làm ra động tác khổng lồ như vậy, âm phủ cố chuyện gì xảy ra?
Chung Sơn hít sâu một cái nói.
- Thánh Vương, hiện tại chủ điện Chuyển Luân Điện, ta vẫn chưa có năng lực mở ra, nhưng mà cái phong ấn điện kia, ra lại có thể mở ra, U Minh hoa hồng càng ngày càng thành thục, đợi U Minh hoa hồng nở rộ thì chính là lúc tuyệt thế hung ma phá phong mà ra!
Nê Bồ Tát nói.
- Ta theo ngươi vào xem!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Vâng!
Ra đại điện, Nê Bồ Tát và Chung Sơn đi đến trước mặt hắc khí vô tận kia.
Nê Bồ Tát vung tay một cái, một cái cột sáng màu trắng xuất hiện, cột sáng uẩn từng vòng vầng sáng, chặn vô số hắc khí lại bên ngoài, mà chỗ Chung Sơn và Nê Bồ Tát, lại không có hắc khí nào ăn mòn.
Hai người đạp bước đi vào bên trong.
Mà đang lúc hai người chậm rãi đi vào trong hoàn cảnh hắc khí của Chuyển Luân Điện.
Bên ngoài, trên một đỉnh núi xa xa, giờ phút này bỗng nhiên xuất hiện một thân ảnh áo bào tím.
Thân ảnh áo bào tím dừng ở trên ngọn núi, lại một nam nhân cung kính đứng sau, dường như giống như là thuộc hạ vậy, tiếp đó, từng đợt từng đợt đại lượng cường giả đến đây, từng người hạ xuống bên cạnh nam nhân áo bào tím.
- Thanh Minh Thánh thượng, Chung Sơn đến rồi?
Một người trong đó hỏi.
- Đến rồi, hắn hạ trại chỗ kia!
Thanh Minh Thánh thượng áo bào tím trầm giọng nói.
- Vậy hắn ở đâu?
- Chung Sơn, hắn tiến vào trong phạm vi hắc khí của Chuyển Luân Điện rồi.
Thanh Minh Thánh thượng trầm giọng nói.
- Hắn đi vào? Hắn có thể vào?
Một người kinh ngạc nói.
- Đúng vậy, hắn đi vào, nhưng cũng không phải dùng thực lực bản thân, mà là thông qua 1 bảo, một cái bảo vật mở ra lệ khí bước vào!
Thanh Minh Thánh thượng vô cùng ghen tỵ nói.
- Chuyển Luân Điện? Chuyển Luân Điện rốt cuộc có bí mật gì? Chung Sơn đi vào có thể muốn tăng cường thực lực hay không?
Lại một người hỏi.
- Không rõ ràng lắm, Chuyển Luân Điện, mấy chục vạn năm trước, mọi người đều tránh xa, cho dù là Thánh nhân âm phủ, cũng hình như không muốn tới lãnh thổ quốc gia nơi này, dường như sợ lây dính nhân quả gì vậy. Chung Sơn hắn không chiếm được thứ tốt đâu.
Thanh Minh Thánh thượng lắc đầu.
- Vậy làm sao bây giờ?
Lại một người hỏi.
- Chờ, chờ Đại Tiên chúng ta tập hợp đầy đủ, chờ Chung Sơn đi ra!
Thanh Minh Thánh thượng nói.
- Chúng ta, lần này chúng ta xem như dốc hết cường giả từng Thiên triều, còn có cường giả từng Thánh địa, ước chừng khoảng năm mươi Đại Tiên!
1 người nói.
- Vậy thì càng tốt, chúng ta bày một cái Diệt Cổ Tiên Thiên Diễn Trận. Chư vị nghĩ sao?
Thanh Minh Thánh thượng tự tin nói.
- Diệt Cổ Tiên Thiên Diễn Trận? Này còn nói gì, trận này vừa ra, Chung Sơn hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Một người hưng phấn nói.
- Được rồi, như vậy chư vị chuẩn bị đi!
Thanh Minh Thánh thượng nói.
- Ừ!
Mọi người gật gật đầu.
- - -
Chung Sơn theo Nê Bồ Tát đi 1 canh giờ, chậm rãi đi tới một cái cung điện to lớn.
Nhìn cung điện nơi này, Chung Sơn không khỏi cảm thán, Chuyển Luân Điện này thật khổng lồ, không ngờ đã đạt phạm vi tương đường Xương Kinh.
Chuyển Luân Điện trong Thập Điện, một trong Thập Điện gi to lớnống như thế này, vậy lúc trước rốt cuộc là ai quản lý Thập Điện chứ? Cửu Điện khác ở đâu? Chiều ngang lớn như lãnh thổ quốc gia thế này, chẳng lẽ đều là bản đồ thế lực ngày trước sao?
Ôm ngưng trọng, Chung Sơn rất nhanh theo Nê Bồ Tát dẫn tới một cái cửa đại điện.
Cửa Đại điện chưa mở, bên trong lại tuôn ra hắc khí nồng nặc.
Đi đến cửa đại điện, nhìn vào bên trong.
Trong đại điện, trên mặt đất là một mảnh đen nhánh, giống như một cái ao vậy, tuy nhiên, bên trong ao này lại tối đen như mực.
Rất nhiều hắc khí là từ trong cái ao này tuôn ra.
Mà ở trên mặt nước đen, có một đóa hoa hồng chậm rãi trưởng thành, hoa hồng đen tỏa sáng, xinh đẹp mê hoặc.
- Đây là?
Chung Sơn ngưng mi nói.
- Tuyệt thế hung ma kia bị phong ấn ở phía dưới này. Nước đen này là lệ khí ngưng mà không tán. Đó kia chính là U Minh hoa hồng. Đây là điềm báo phá phong, hoa hồng nở, chính là lúc phong ấn bị phá, hung ma đi ra, thế không thể đỡ, Thánh Vương ngươi xem phải làm sao?
Nê Bồ Tát cau mày nói.
Nhìn này nước đen trong đại điện, còn có U Minh hoa hồng phía trên, Chung Sơn nhíu chặt mày.
Nê Bồ Tát ở một bên không có quấy rầy.
Nghĩ nghĩ, Chung Sơn nhàn nhạt nói:
- Hung ma? Ai nói bên trong nhất định là hung ma?
- Ách?
- Chờ hắn chậm rãi phá phong, không bằng chúng ta trợ giúp hắn phá mở phong ấn!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
Nê Bồ Tát hơi hơi kinh ngạc, tiếp đó lại hơi suy tư, trong lòng đột nhiên hiểu rõ. Trịnh trọng gật gật đầu.
Nê Bồ Tát không cần khám phá, cũng không cần vạch trần. Hung ma? Hung ma nhất định sẽ đi ra, mà Đại Tranh Thánh đình tuyệt đối không có khả năng di chuyển, so với đến lúc đó chờ hung ma đi ra, đợi tới lúc hắn quyết định vận mệnh Đại Tranh, không bằng giúp hắn đi ra, ít nhất tranh thủ được một chút lợi thế. Một chút xíu ân huệ.
- Vậy thần lập tức phá mở!
Nê Bồ Tát nói.
- Không vội, đóa U Minh hoa hồng này có hái rồi có thể bảo tồn không?
Chung Sơn nghi ngờ nói.
- Hái thì có thể, bảo tồn không dễ!
Nê Bồ Tát nói.
- Ồ?
- Nó hoàn toàn là do lệ khí sinh ra, một khi hai đi thì lập tức tan đi, nó chỉ có thể tồn tại ở trong loại nước đen này. Hoặc là...!
Nê Bồ Tát nhíu mày nói.
- Hoặc là cái gì?
- Hoặc là dùng Phổ Lộ Cam Lai tẩm bổ!
Nê Bồ Tát nói.
- Phổ Lộ Cam Lai?
Chung Sơn lộ ra một tia cổ quái.
- Vâng, Phổ Lộ Cam Lai, đáng tiếc khu vực chúng ta cũng không sinh ra Phổ Lộ Cam Lai, hơn nữa chỉ có một số chỗ dương gian mới có!
Nê Bồ Tát lắc đầu, tỏ vẻ bất lực.
- Phổ Lộ Cam Lai như ngươi nói, ta có!
Chung Sơn bỗng nhiên nói.
- Ách?
Nê Bồ Tát vô cùng cổ quái nhìn về phía Chung Sơn, thiệt hay giả?
Thánh Vương tại sao có thể có Phổ Lộ Cam Lai? Trước kia tiểu thế giới là không có khả năng có à.
Chung Sơn đúng là có Phổ Lộ Cam Lai, Ngọc Tịnh Bình ngày trước Thái Thượng Lão Quân cho Chung Sơn, bên trong có 36 loại nước, có một loại chính là Phổ Lộ Cam Lai. Về phần vật dương gian làm sao lại tới được ảnh thân Chung Sơn ở âm phủ, này có lẽ là bí mật của riêng Chung Sơn.
Trường Sinh Bất Tử Trường Sinh Bất Tử - Quan Kỳ Trường Sinh Bất Tử