Love is the only satisfactory answer to the problem of human existence.

Erich Fromm

 
 
 
 
 
Tác giả: Quan Kỳ
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1260 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3170 / 24
Cập nhật: 2015-11-09 20:28:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 6: Hạo Thiên Thông Minh Cung, Ngọc Hoàng Đại Đế
ử Kim Hồng Hồ Lô?
Đổng Kiếm Phong, đó lại là một gã Đại Tiên à, không ngờ chỉ kêu lên một tiếng thì đã bị thu vào hồ lô? Cái hồ lô kia là cái gì? Đại Tiên khí? Hơn nữa là đỉnh cấp Đại Tiên khí?
- Pháp bảo Chân Danh?
Một gã Đại Tiên trong đó nhíu mày kinh ngạc nói.
Vừa nói đến Pháp bảo Chân Danh, đám Đại Tiên biến sắc. Loại Pháp bảo này, là một loại quỷ dị nhất, nghe đồn trong mỗi một Pháp bảo Chân Danh đều có dung nhập vận số, ít nhất có 1 nguyên vận số! Bên trong lại có một cái thế giới.
Lão nhân mặc bát quái đạo bào kia là ai?
Các Đại Tiên mang theo kinh nghi nhìn phương thế lực thình lình tới này, thế lực này là ai? Một đôi quân thần? Thần tử đã khủng bố như thế?
21 tên Đại Tiên còn lại, hình như có người nhận ra lai lịch Ngọc Đế, sắc mặt khẽ biến!
Chung Sơn nhìn bộ dạng và cách ăn mặc nhóm người người này, trên mặt cũng hơi hơi co giật, một bên Thủy Kính vô cùng kỳ quái, Thánh Vương gặp bất kỳ sự việc đều thấy biến không sợ hãi, đây là chuyện gì vậy? Chẳng lẽ Thánh Vương biết bọn họ?
Không phải Chung Sơn quen biết bọn họ, thậm chí Chung Sơn cho tới bây giờ còn chưa thấy qua bọn họ, nhưng mà từ trang phục của bọn họ, Chung Sơn rất quen thuộc. Nhóm người này, không cần nói cũng biết!
Về phần cái Tử Kim Hồng Hồ Lô kia, Chung Sơn lại như sấm bên tai. Không thể tưởng được ngay cả Đại Tiên cũng có thể thu.
Một đám người trùng trùng điệp điệp bay lại, tổng cộng mười người, số lượng tuy rằng không nhiều lắm, nhưng mà khí tràng khiến cho người ta cảm giác giống như bốn phía đều ảm đạm thất sắc.
Mọi người bay đến trước Trường Sinh Điện.
10 Đại Phật ngưng trọng nhìn về phía nhóm người này. Nhóm người này trừ vài người đề phòng ra, vài người cầm đầu căn bản rất nhẹ nhàng, căn bản không để người khắc vào mắt.
Bên ngoài 21 tên Đại Tiên giờ phút này đều ngừng công kích, vừa rồi cảnh tượng của Đổng Kiếm Phong, bọn họ khắc quá sâu, không biết nhóm người này còn có Đại Tiên khí quỷ dị nào?
Mọi người dừng ở trước mặt Hạo Mỹ Lệ.
- Bái kiến Bát công chúa!
Chín người trong đó quay sang Hạo Mỹ Lệ hơi hơi thi lễ.
Hạo Mỹ Lệ vẻ mặt không ngừng biến hóa, nhìn người cầm đầu này, Hạo Mỹ Lệ hình như cảm giác được điều gì, nhưng luôn không xác định.
- Ngươi là ai?
Hạo Mỹ Lệ rất vô lễ kêu lên.
Lễ? Hạo Mỹ Lệ vô pháp vô thiên, trong tư tưởng chưa từng có khái niệm lễ.
- Ta là tổ tiên ngươi!
Người cầm đầu nói.
Các Đại Tiên mặt bộ co rút, người này là người nào? Hắn đến mức vậy sao? Đến chiếm tiện nghi của một tiểu nha đầu?
- Ngươi chính là Hạo Thiên?
Hạo Mỹ Lệ rất không khách khí.
Tuy rằng đoán được, nhưng mà Hạo Mỹ Lệ vẫn hỏi ra.
Ngươi chính là Hạo Thiên? Lời này của Hạo Mỹ Lệ lọt vào tai chín nam nhân phía sau, chín người đều khẽ nhíu mày.
- Ta chính là Hạo Thiên! Quân chủ Đại Hồng Thiên triều, Hạo Thiên!
Hạo Thiên khẳng định cười nói.
- Ngươi tới làm gì?
Hạo Mỹ Lệ nhướng mày lên.
Đối với Hạo Thiên, Hạo Mỹ Lệ không có một chút tôn trọng, thậm chí, ở sâu trong nội tâm Hạo Mỹ Lệ còn có oán hận vậy.
Hình như cảm giác Hạo Mỹ Lệ không kiên nhẫn, bỗng nhiên một bên có một vật bay đến, Tiểu Kim Long đáp ở trên đầu vai Hạo Mỹ Lệ, trợn trừng mắt nhìn người phía trước.
Nhìn thấy Tiểu Kim Long này, Hạo Thiên đồng tử co rụt lại, nhìn lại các thần tử bên cạnh, giờ phút này, lão nhân mặc bát quái đạo bào kia, lão nhân tay cầm phất trần đều dán nhìn chằm chằm vào Tiểu Kim Long. Mà ngay cả lão nhân khóa trong áo bào đen kia, cũng nhìn chằm chằm Tiểu Kim Long.
Chung Sơn giờ phút này cũng híp mắt lại, Chung Sơn nhìn ra thân phận của mọi người, đồng dạng, cũng nhìn ra khiếp sợ trong mắt Hạo Thiên, có thể khiến Hạo Thiên khiếp sợ thì đó là cái gì?
Tiểu Kim Long? Chẳng lẽ Tiểu Kim Long này còn có đặc thù gì?
- Ta đến? Ta đến đưa ngươi về nhà!
Hạo Thiên trong mắt mang theo một cỗ vừa lòng nói.
- Nơi này chính là nhà của ta!
Hạo Mỹ Lệ trợn trừng mắt nói.
Nơi này chính là nhà của ta? Mọi người không khỏi nhíu mày. Hạo Thiên nhìn về phía Chung Sơn!
- Ngươi tên là gì?
Hạo Thiên trầm giọng hỏi.
- Đại Tranh Thánh đình, Chung Sơn!
Chung Sơn lần thứ ba báo danh!
- Ta bây giờ muốn dẫn Hạo Mỹ Lệ đi, ngươi có ý kiến?
Hạo Thiên hỏi.
Hạo Thiên hỏi Chung Sơn, không có khinh thường, cũng không có coi trọng, chỉ là một câu hỏi nhàn nhạt, hình như hỏi cho Hạo Mỹ Lệ nghe vậy.
- Hạo Mỹ Lệ là bằng hữu ta, không phải là thuộc hạ của ta, bất kỳ quyết định của nàng đều do nàng tự quyết định, nàng muốn đi, ta sẽ không ngăn, nàng muốn ở lại, ta cũng hoan nghênh. Tuy nhiên, nếu như mạnh mẽ khiến nàng đi làm việc không muốn, ta sẽ không cho phép!
Chung Sơn lắc đầu nói.
Mặc dù biết mười người trước mắt cường đại, mặc dù biết bọn họ cường hãn, Chung Sơn vẫn kiên trì nguyên tắc của mình, hơn nữa, hết thảy còn chưa vượt qua Chung Sơn dự tính!
- Lớn mật, ngươi có biết ngươi đang nói chuyện với ai không?
Nam nhân ba mắt phía sau Hạo Thiên gầm lên một tiếng.
Chung Sơn nhìn về phía nam nhân ba mắt, lạnh lùng nói:
- Nơi này còn không tới phiên ngươi xen mồm!
Chung Sơn dùng lạnh như băng ánh mắt nhìn tới, nam nhân ba mắt ánh mắt giận dữ, đang muốn phát tác thì Hạo Thiên lấy tay ngăn cản lại.
- Hừ!
Nam nhân ba mắt hừ lạnh một cái.
Hạo Thiên nhìn thoáng qua Chung Sơn, tiếp đó quay đầu nhìn về phía Hạo Mỹ Lệ.
- Ngươi vì sao không muốn theo ta về nhà?
Hạo Thiên thân thiết hỏi.
- Nơi này chính là nhà của ta, thân nhân của ta đều đã chết sạch, ta vì sao phải đi theo ngươi?
Hạo Mỹ Lệ rất thẳng thắn nói.
Đúng vậy, cuộc sống từ nhỏ đến lớn, khiến cho Hạo Mỹ Lệ hình thành một cái tính cách vô cùng quật cường và tùy tiện, người trong nhà chết sạch, còn muốn tìm cái gì? Hạo Thiên này là tổ tiên? Vậy thì cùng mình có quan hệ gì? Không nguyền rủa ngươi đã là tốt rồi đó!
Nghe Hạo Mỹ Lệ nói vậy, Hạo Thiên nhíu mày, nhìn lại người áo bào đen.
- Ngươi tới đi!
Hạo Thiên lắc đầu cười nói.
- Ngươi là ai?
Hạo Mỹ Lệ kỳ quái nhìn về phía người áo bào đen.
- Còn nhớ Tây Độc Hoàng không?
Người áo bào đen hỏi.
- Ngươi là ai? Ngươi rốt cuộc là ai?
Hạo Mỹ Lệ hình như bị đụng vào cái đuôi mèo vậy, trong mắt hiện lên vẻ giận dữ nói.
- Ôn Tông là ta khai sáng, ngươi nói ta là người thế nào?
Người áo bào đen nói.
- Ngươi muốn làm gì?
- Ta muốn nói, Tây Độc Hoàng, ta có thể làm hắn sống lại!
Người áo bào đen thản nhiên nói.
- Không có khả năng, hồn phách và thọ nguyên lão già đều đã hao hết, chết không thể chết lại!
Hạo Mỹ Lệ một ngụm phủ quyết nói, nhưng mà trong ánh mắt lại vẫn có chút chờ mong.
- Đem Ôn Tông tông chủ lệnh cho ta!
Người áo bào đen nói.
Hạo Mỹ Lệ lập tức lấy ra một khối lệnh bài, đúng là Tây Độc Hoàng trước khi chết lưu cho Hạo Mỹ Lệ.
Cầm lấy lệnh bài, người áo bào đen hơi hơi thúc dục. Một cỗ khí tức mờ nhạt tràn ra.
- Khí tức lão già, là khí tức lão già!
Hạo Mỹ Lệ bỗng nhiên hưng phấn kêu lên, trong mắt lại tràn ra nước mắt kích động.
Người áo bào đen hơi hơi thu tay lại, khí tức biến mất.
- Lão già đâu?
Hạo Mỹ Lệ vội vàng hỏi.
- Hồn phách Tây Độc Hoàng là gần như hao hết, nhưng cũng may Ôn Tông ta có bí pháp, chân linh của hắn đã được ta thu vào, nên muốn hắn sống lại, phải phải bồi bổ hồn phách, đây là một công trình phức tạp, không phải trong lúc nhất thời có thể làm xong, ngươi theo chúng ta trở về, ta giúp ngươi đem Tây Độc Hoàng sống lại!
Người áo bào đen hình như đắn đo mệnh mạch của Hạo Mỹ Lệ.
Hạo Mỹ Lệ biến sắc, không khỏi lưỡng lự. Mang theo một tia không muốn, Hạo Mỹ Lệ nhìn về phía Chung Sơn.
Nhìn lại Hạo Mỹ Lệ, Chung Sơn gật gật đầu nói:
- Hạo Mỹ Lệ, tuy rằng ta không thể quyết định cho ngươi cái gì, nhưng mà ta có thể cho ngươi một chút đề nghị!
- Hả?
Mọi người cùng nhau nhìn về phía Chung Sơn.
- Hạo Thiên là tổ tiên ngươi, hiển nhiên sẽ không ác ý với ngươi, ta nghĩ thể chất của ngươi, hẳn là có rất nhiều người nhớ thương, thời điểm này ta còn không có năng lực bảo hộ ngươi, nhưng mà Hạo Thiên hắn là có thể, ta đề nghị, ngươi tạm thời theo bọn họ đi đi!
Chung Sơn đề nghị nói.
Chung Sơn đề nghị như vậy, mọi người không khỏi ngoài ý muốn.
- Ngươi bảo ta đi theo bọn họ? Nhưng mà...!
Hạo Mỹ Lệ trong mắt hiện lên vẻ không nỡ.
Nhìn Hạo Mỹ Lệ, Chung Sơn trịnh trọng nói:
- Đại thế giới, cường giả như rừng, thể chất của ngươi nhất định sẽ khiến vô số người đỏ mắt, ta xác thực còn không thể bảo hộ được ngươi, ngươi là bằng hữu của ta, Chung Sơn ta sẽ không quên, ngày hôm nay không thể bảo hộ được ngươi, không có nghĩa là về sau không thể, sự bất đắc dĩ ngày hôm nay, ngày sau ta sẽ đền bù, khi một ngày ta đủ cường đại, ta sẽ đến tìm ngươi, hỏi ngươi nguyện ý trở lại Đại Tranh hay không, khi đó, nếu ngươi nguyện ý, ta nhất định sẽ mang ngươi trở về!
Cắn cắn môi, Hạo Mỹ Lệ gật gật đầu. Tuy rằng Hạo Mỹ Lệ tính tình tùy tiện một chút, nhưng mà lại rất rõ ràng thời thế, vẫn có thể nhìn ra được, hơn nữa, Hạo Mỹ Lệ tin tưởng Chung Sơn, loại tin tưởng này giống như tin tưởng Tây Độc Hoàng vậy.
- Ừ! Ta nghe lời ngươi, chờ sự tình nơi này t chấm dứt, ta sẽ đi theo bọn họ! Ngươi nhớ rõ lời đáp ứng với ta, chớ quên!
Hạo Mỹ Lệ nhắc nhở nói.
- Yên tâm, hứa hẹn của ta, vĩnh viễn sẽ không thay đổi!
Chung Sơn gật gật đầu.
Hạo Thiên lại lần nữa ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Chung Sơn. Tiếp đó nhìn về phía Hạo Mỹ Lệ, lại nhìn Tiểu Kim Long trên đầu vai Hạo Mỹ Lệ, mày hơi hơi cau, mới vừa muốn nói gì nhưng lại bị Chung Sơn cắt đứt.
- Hạo Mỹ Lệ, mang theo Tiểu Kim làm bạn, dọc đường bảo vệ tốt Tiểu Kim!
Chung Sơn lập tức nói.
Hạo Thiên và vài tên chúng thần cầm đầu càng thêm vừa lòng nhìn Chung Sơn, tiểu tử này coi như thức thời.
Chung Sơn há có thể nhìn không ra điểm quái dị trong đó? Từ trong ánh mắt đám người Hạo Thiên, Chung Sơn khẳng định thể chất của Tiểu Kim ở Long tộc cũng không phải tầm thường, để lại, mình tạm thời không bảo hộ được, sớm muộn gì sẽ gặp tai ương, đi theo Hạo Mỹ Lệ, Hạo Mỹ Lệ tuyệt đối sẽ không để nàng chịu thiệt!
- Ừ!
Hạo Mỹ Lệ gật gật đầu.
Tiếp đó, Hạo Mỹ Lệ nhìn về phía Hạo Thiên.
- Cái kia, Hạo Thiên!
Hạo Mỹ Lệ không lớn không nhỏ kêu lên.
- Gọi ta Ngọc Đế!
Hạo Thiên vẫn chưa nổi giận.
- Ngọc Đế? Quản mẹ cái tên gì...!
Hạo Mỹ Lệ vừa muốn khinh bỉ.
- Hạo Mỹ Lệ, về sau gọi hắn là Ngọc Đế!
Chung Sơn ở một bên nói.
Nhìn lại Chung Sơn, Hạo Mỹ Lệ gật gật đầu.
- Được rồi, Ngọc Đế? Ngọc Đế, chờ nguy cơ nơi này hết, ta sẽ theo các ngươi đi!
Hạo Mỹ Lệ nói.
- Có thể!
Ngọc Đế gật gật đầu.
9 tên thuộc hạ khác khẽ nhíu mày.
Mà giờ phút này, bên ngoài 21 tên Đại Tiên tự mình chứng kiến một màn nhận người quen này, từng người tức giận không biết nói gì.
Một phương thế lực này, lại là thế lực đứng về phía Chung Sơn?
Ngọc Đế? Phần lớn Đại Tiên không biết, nhưng mà, vẫn có Đại Tiên nghe nói qua, Ngọc Đế? Hạo Thiên? Hạo Thiên Thông Minh Cung, Ngọc Hoàng đại đế? Tên Thánh Vương biến thái kia? Một cường giả Thống lĩnh bốn đại bộ châu? Đây cũng không phải là tiểu thế lực, đây chính là thế lực làm người ta cực kỳ đau đầu.
Chung Sơn này quá khoa trương đi! Vừa mới khai thiên, mới vừa mới xuất hiện ở đại thế giới, lúc này không đến một ngày, đã cùng một cái Đạo tràng lôi kéo quan hệ? Còn Phật tổ? Phật tổ là con của hắn? Một cái Đạo tràng còn không đủ, lại thêm một cái Thánh đình? Cái gì Ngọc Đế? Chung Sơn hắn thật sự là lần đầu tiên tiến vào đại thế giới sao?
Trường Sinh Bất Tử Trường Sinh Bất Tử - Quan Kỳ Trường Sinh Bất Tử