When you look at the sun during your walking meditation, the mindfulness of the body helps you to see that the sun is in you; without the sun there is no life at all and suddenly you get in touch with the sun in a different way.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Quan Kỳ
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1260 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3170 / 24
Cập nhật: 2015-11-09 20:28:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 78: Nuốt Ăn Hoàng Tuyền Lộ
hiên Thần Tử mở to hai mắt nhìn, tiểu thế giới như thế nào có thể có loại quái vật này?
To lớn ngàn dặm, Thiên Thần Tử chỉ nhìn thấy trên thân Côn Bằng. Tuy nhiên, đó là thể chất sẵn có của nó, nó vừa sinh ra đã lớn như vậy, nhưng trước mắt rõ ràng không phải tình huống đó, Khổng Tước, Khổng Tước to lớn ngàn dặm?
Hắn là ai vậy?
Khổng Tước to lớn mang đến rung động cho Thiên Thần Tử quá khủng khiếp: Quá khoa trương mà! Hoàng Tuyền Hải mênh mông mờ mịt lại bị Khổng Tước há mỏ uống hết? Điều này... điều này sao có thể?
Hoàng Tuyền Hải khô cạn, trời sụp đất nứt, Vạn Trượng Địa Ngục đều rung chuyển, những thứ này còn không tính là gì, mà để cho Thiên Thần Tử cảm thấy hỏng mất chính là con Khổng Tước không ngờ còn chưa đủ.
Khổng Tước kêu to một tiếng sau đó liền há mỏ, không ngờ mạnh mẽ nuốt ăn Hoàng Tuyền Lộ.
Toàn bộ Hoàng Tuyền Lộ khổng lồ đều rung chuyển dữ dội. Hoàng Tuyền Lộ nối thông trời đất, Hoàng Tuyền Lộ nối liền hai giới âm dương? Hoàng Tuyền Lộ khổng lồ cứ như vậy ầm ầm rung chuyển.
Bốn phía không gian chấn động mãnh liệt, hắc động, bốn phía Hoàng Tuyền Lộ đều là hắc động, hắc động vây quanh Hoàng Tuyền Lộ, vây quanh thông đạo nối liền trời đất kia, tất cả đều là bị Hoàng Tuyền Lộ rung chuyển tạo thành.
"Ầm... Ầm..."
Toàn bộ Vạn Trượng Địa Ngục đều rơi vào trong hắc động khổng lồ, trời sụp đất nứt. Trong lúc nhất thời, toàn bộ âm phủ đều lắc lư rung chuyển.
Tất cả địa phương dưới âm phủ.
Ở phương bắc âm phủ, quân đội Đại Tranh toàn bộ ngưng tấn công, mặt đất lay động, bốn phía nổi gió lốc vô tận, chấn động khủng bố, khiến đại quân không thể giao chiến, không thể hành quân.
- Xảy ra chuyện gì?
Triệu Sở Hướng kinh ngạc kêu lên.
- Trời rung đất chuyển? Âm phủ phát sinh đại sự rồi! Mau mau truyền tin tức tới Xương Kinh!
Thủy Kính biến sắc kêu lên.
Không cần Thủy Kính tiên sinh truyền tin tới, ảnh thân Chung Sơn ở Xương Kinh đã biết. Bởi vì lay động này kéo dài thẳng đến Xương Kinh, tuy rằng khi lay động đến vị trí Xương Kinh đã giảm đi rất nhiều, nhưng Chung Sơn vẫn có thể cảm nhận được sự đáng sợ của nó.
Chấn động này, phảng phất giống như lúc Cổ Thần Thông khai thiên lập địa, khai thiên lập địa chính là như thế chăng?
Ai có thể tạo thành hủy hoại lớn như thế?
Khổng Tuyên!
Chung Sơn lập tức nghĩ tới Khổng Tuyên! Khổng Tuyên đang làm gì?
Khổng Tuyên đang làm gì, chỉ có Thiên Thần Tử biết! Giờ phút này, da đầu Thiên Thần Tử không ngừng run lên; giờ phút này Thiên Thần Tử vốn đã không dám nhìn lại, bởi vì ngay khoảnh khắc không gian vỡ nát vừa rồi kia, Thiên Thần Tử thấy được một sự thực lại hoàn toàn không thể chấp nhận.
Hoàng Tuyền Lộ vô cùng khổng lồ, Hoàng Tuyền Lộ ẩn chứa đạo sinh tử của tiểu thế giới này, thật sự bị Khổng Tước há mỏ nuốt lấy.
Đây là quái vật gì? Tiểu thế giới có thể dễ dàng cho phép loại quái vật này sinh tồn sao? Thiên gia âm phủ ngày xưa, ở trước mặt nó chính là vật nhỏ, một ngụm là có thể nuốt sạch toàn bộ già trẻ Thiên gia.
Bên trên đã không còn có Hoàng Tuyền Lộ, chỉ còn một chút tồn tại ở phía dưới.
Khổng Tước vẫn còn không buông bỏ, dường như chỗ mặt đất mới là mỹ vị chân chính.
"Ré..."
Một tiếng hót thật lớn khiến Thiên Thần Tử giật nảy mình kinh hãi run sợ.
"Ầm..."
Xé rách, Thiên Thần Tử bỗng nhiên có một loại cảm nhận tiếng xé rách, hình như mặt đất này bị một lực lượng xé rách toạt ra, mặt đất đều đánh xuyên qua.
Thiên Thần Tử không dám lưu lại, chaỵ thẳng một mạch ra phía ngoài, chạy một hơi một canh giờ, rốt cục không còn nghe tiếng động nữa mới ngừng lại.
Hình như hết thảy đều bình tĩnh trở lại, hắc động phạm vi lớn khủng bố, chậm rãi được không gian bốn phía bổ khuyết. Thế nhưng Thiên Thần Tử thật sự không có dũng khí đi trở lại nhìn xem.
Trốn ở ngoài xa Thiên Thần Tử nhìn lại, luôn luôn nhìn, thẳng đến hai ngày sau, Vạn Trượng Địa Ngục mới vừa được không gian bổ khuyết mới lại, Vạn Trượng Địa Ngục ban đầu sớm đã biến dạng, sau khi không gian bổ khuyết, biến thành một thảo nguyên cảnh sắc tuyệt đẹp.
Nuốt nuốt nước miếng, Thiên Thần Tử hướng về bên trong bay đi, tuy rằng lòng còn sợ hãi Khổng Tước, nhưng, giờ phút này Khổng Tước hẳn là đã đi rồi.
Không bao lâu, Thiên Thần Tử bay đến chỗ lúc đầu nhìn thấy Khổng Tước.
Nhìn lại nơi đó, cả người Thiên Thần Tử đều ngây dại.
Hoàng Tuyền Lộ đã không còn, thật sự bị Khổng Tước ăn nuốt mất. Nhưng hiện tại điều đó cũng không tính là gì, bởi vì Thiên Thần Tử đang nhìn thấy thứ gì đó càng rúng động hơn.
Một cái động, chỗ Hoàng Tuyền Hải ban đầu biến thành một cái động lớn, một cái động lớn quỷ dị đến cực điểm.
Trong động không phải một mảng tối đen, mà có thể nhìn thấy một vầng mặt trời.
Trời xanh, mây trắng, mặt trời? Còn có một con Khổng Tước, đang dang rộng hai cánh bay về hướng xa xa.
Thiên Thần Tử không thể không khiếp sợ, giờ phút này phải dùng không thốt ra lời để hình dung: tiểu thế giới này như thế nào có quái vật này? Thật quá đáng sợ!
Hoàng Tuyền Lộ nối liền hai giới âm dương, Khổng Tước đã ăn mất Hoàng Tuyền Lộ, làm cho giữa hai giới âm dương xuất hiện một khe hở, một cái thông đạo?
Một cái thông đạo khổng lồ?
Tiến vào cái động lớn này, là có thể đi lên dương gian ư?
Thiên Thần Tử cảm giác trái tim mình đều như tê dại, cái này so với Doanh gây cho mình còn chấn động gấp trăm lần gấp ngàn lần.
Ngây ngẩn người thời gian một nén nhang, Thiên Thần Tử mới chậm rãi tiếp nhận sự thực khủng bố này.
Từ nay về sau giữa hai giới âm dương không còn ngăn cách!
Thiên Thần Tử rất nhanh nhảy vào trong đó. Mới vừa vào đại động, một áp lực khổng lồ đè ép thêm lên trên thân Thiên Thần Tử.
Thiên Thần Tử đầu tiên là cả kinh, sau đó thở phào một hơi thật dài, may mà, lực đè ép này chỉ cần Thiên Cực Cảnh đều có thể chịu đựng, dưới Thiên Cực Cảnh thì chỉ có bị nghiền nát thành mảnh vụn.
Mặt đất dày có bao nhiêu, không ai biết, nhưng đại động này nối liền thông nhau hai giới âm dương cách xa nhau lại gần một cách quỷ dị, vừa mới tiến vào đại động đảo mắt cái Thiên Thần Tử đã đi ra bên kia.
Thiên Thần Tử đứng chổng ngược lại thân mình, lại lần nữa thích ứng với dương gian.
Bay đến một đỉnh núi gần đó, Thiên Thần Tử nhìn xem đại động khổng lồ trước mắt, hít vào một hơi thật sâu: về sau nếu gặp phải Khổng Tước kia, tuyệt đối không nên là địch, phải chạy trốn, nó quá khủng bố!
Mà chỉ trong chốc lát này, một ít cường giả dương gian ở phụ cận cũng rất nhanh bay lại đây, từng người vô cùng kinh hãi nhìn xem đại động trước mắt, đại động nối liền với âm phủ.
Thiên Thần Tử lấy tay chụp một trảo, một nam nhân bị nắm lại đây.
- Làm gì vậy... làm gì vậy! Cứu mạng a!
Người kia hoảng sợ hét lớn.
Chờ bị nắm đến gần, nam nhân lại trên mặt cả kinh. Trước mắt là một người lớp da đều chảy ra máu thịt bầy nhầy, hắn là ai vậy? Hắn muốn làm gì? Hắn không phải muốn ăn thịt ta chứ?
- Tiền bối... tiền bối đừng ăn thịt ta!
Nam nhân hoảng sợ kêu lên.
Nhìn nam nhân trước mắt quỳ xuống đất xin tha mạng, Thiên Thần Tử càng thêm chán ghét.
- Nơi này là địa phương nào?
Thiên Thần Tử trầm giọng hỏi.
- Nơi này? Nơi này trước đây là Hàm Dương thánh đô của Đại Tần, nhưng Hàm Dương thánh đô trước đây không lâu bỗng nhiên biến mất rồi!
Nam nhân lập tức nói.
Hàm Dương thánh đô? Thiên Thần Tử nhướng mày.
- Đại Tần? Doanh? Hàm Dương thánh đô đối xứng với Hoàng Tuyền Lộ? Trấn ở trung tâm của long mạch thiên hạ đất Thần Châu? Giỏi cho Doanh!
Thiên Thần Tử lẩm bẩm.
- Tiền bối! Ta có thể đi được chưa?
Nam nhân thấy không phải ăn thịt mình, tâm tình cũng bình tĩnh lại rất nhiều.
- Đại Tranh Thiên triều, Lăng Tiêu Thiên Đình ở đâu?
Thiên Thần Tử trầm giọng hỏi.
- Lăng Tiêu Thiên Đình?
Trên mặt nam nhân lộ ra một tia kinh ngạc.
- Nói mau!
Thiên Thần Tử lạnh lùng nói.
- Hướng nam! Thẳng xuống hướng nam có thể nhìn thấy!
Nam nhân vội vàng nói.
- Hướng nam là được rồi?
- Đúng vậy tiền bối, hướng nam! Sẽ không chênh lệch quá lớn! Tiền bối đến đó có thể tìm người hỏi kỹ một chút! Tiền bối có thể thả ta chưa?
- Vì sao phải thả ngươi? Hừ!
Thiên Thần Tử điểm đầu ngón tay một cái. Đầu ngón tay điểm ngay mi tâm nam nhân, điểm thành một cái lỗ thủng, nam nhân chết ngay đương trường. Thiên Thần Tử bắn vọt đi hướng về phương nam.
"Phải mau một chút lấy Thiên Lệnh vào tay! Thiên Lệnh? Chỉ cần thu được Thiên Lệnh, ta sẽ lập tức rời khỏi giới này!" Thiên Thần Tử hạ quyết tâm trong lòng...
Âm phủ một tiếng nổ thật lớn chấn động, dương gian cũng như thế.
Lăng Tiêu Thiên Đình bay lên phía bắc.
Chung Sơn cảm nhận được phương bắc chấn động mạnh, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, hai giới âm dương đồng thời chấn động mạnh?
- Liễu Vô Song! Mau phái người tuần tra!
Chung Sơn hạ lệnh.
- Dạ!
Thái Tuế Thiên triều.
Khổng Liệt Thiên cũng nhìn về hướng đông, một tiếng nổ vừa rồi quá lớn.
- Hoả tốc phái người điều tra!
Khổng Liệt Thiên hạ lệnh.
- Dạ!
Một tên thuộc hạ lập tức đáp, tiếp đó lui xuống.
Bên cạnh chỉ có một mình Vong Trần.
- Thế nào? Trong khoảng thời gian này cho ngươi theo dõi Nhân Tôn, có phát hiện gì hay không? Huyết Thần Kinh, chỉ có thể chất của ngươi mới có thể luyện tập, bên trong có một phương pháp ẩn nấp, ở giới này hẳn là không có người nào có thể nhìn thấy ngươi. Ngươi dò tra được gì rồi?
Khổng Liệt Thiên nhìn về phía Vong Trần hỏi.
Vong Trần ngẫm nghĩ một lúc, lắc đầu nói:
- Không có, đều là một ít chuyện nhỏ vụn vặt, cũng không có gì quan trọng!
Nhân Tôn, có được Hỗn Độn Chung, chặn cướp Thần Nha Đạo Quân, chuyện lớn như thế, không ngờ Vong Trần che giấu không nói.
- Không có thì quên đi, tiếp tục dò tra, không cần để lộ ra dấu vết!
Khổng Liệt Thiên trầm giọng nói.
- Dạ!
Vong Trần lập tức đáp.
Nửa năm sau.
Hạo Mỹ Lệ về tới Lăng Tiêu Thiên Đình.
- Chung Sơn! Ta đã trở về, chuyện nhỏ ở Đông Hải ta đã làm xong, thế nào?
Hạo Mỹ Lệ ở trước mặt Chung Sơn nói tranh công.
- Vậy à? Làm chuyện gì tốt vậy, nói ta nghe thử xem?
Chung Sơn hứng thú, nói.
Nói tới trải qua thành công lần này, Hạo Mỹ Lệ lập tức liền hưng phấn, mặt mày hớn hở, nói một lần thêm mắm thêm muối công tích của mình.
- Không tệ!
Chung Sơn dựng lên ngón tay cái nói.
Nhìn thấy Chung Sơn tán thưởng, tâm tình Hạo Mỹ Lệ rất vui vẻ.
- Đúng rồi, Ngao Tứ Hải độ kiếp thành công, lúc phi thăng có phát sinh gì không?
Chung Sơn hỏi.
- Thời điểm hắn phi thăng à! Lúc ấy bầu trời phá một cái lỗ thủng, 34 tên xông ra, định không để cho Ngao Tứ Hải đi ra ngoài... lúc ấy ta liền nổi giận, vẽ vòng vòng nguyền rủa, kết quả chết bảy tám người, những người khác mang theo một thân nung mủ lở loét chạy trốn trở về... Sau đó Ngao Tứ Hải liền đi ra ngoài!
Hạo Mỹ Lệ nói như điều đó là lẽ đương nhiên.
Chung Sơn tuôn ra mồ hôi!
Vẽ vòng vòng nguyền rủa? Sau đó người của đại thế giới liền bị dọa bỏ chạy? 30, 40 người? Xem ra vị trí Ngao Tứ Hải phi thăng còn hẻo lánh hơn so với vị trí của Kiếm Ngạo phi thăng lúc trước.
Chỉ là nguyền rủa của Hạo Mỹ Lệ cũng quá khoa trương đi? Người còn lại mang theo một thân nung mủ lở loét chạy trốn trở về?
Loại tình huống này, còn không có hạ xuống đất đã thiếu chút nữa bị nguyền rũa chết, ai còn dám tiến vào? Những người chạy ra ngoài kia, khẳng định đã lưu lại bóng ma trong lòng cực kỳ sâu sắc.
Đồng dạng, những người ở giới này cũng tăng thêm một phần hoảng sợ trong lòng...
Trường Sinh Bất Tử Trường Sinh Bất Tử - Quan Kỳ Trường Sinh Bất Tử