Books are embalmed minds.

Bovee

 
 
 
 
 
Tác giả: Quan Kỳ
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1260 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3170 / 24
Cập nhật: 2015-11-09 20:28:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 69: Mục Đích Của Tru Tiên
hật sâu lại nhìn Chung Sơn, trong lòng Thần Nha Đạo Quân vô cùng tức giận, nhưng mà Thần Nha Đạo Quân cũng là một nhân vật có thể duỗi có thể cong. Lần này là tới giết Chung Sơn, không phải đến so đấu, Tru Tiên vừa đi, thắng bại đã biến đổi lớn.
- Nhiều giờ như vậy, ngươi đều không thể giết được Chung Sơn? Đi thôi!
Thần Nha Đạo Quân mang theo một cỗ bất mãn mãnh liệt.
Khổng Liệt Thiên không có giải thích, thật sâu nhìn Chung Sơn, quay đầu theo Thần Nha Đạo Quân bay lên trời.
Thần Nha Đạo Quân đối chiến Đế Huyền Sát, chỉ có Thần Nha Đạo Quân tự mình biết đạo (ý nói là võ đạo) của Đế Huyền Sát cường đại, mà cục diện tốt như vậy nhưng mà Khổng Liệt Thiên cũng chưa có thể giết được Chung Sơn? Giống như Cáp Mô Lại, rất khiến người ta thất vọng.
Thần Nha Đạo Quân không rõ Chung Sơn mạnh như thế nào, bởi vậy đối với chuyện Khổng Liệt Thiên không thể giết được Chung Sơn vô cùng bất mãn, đồng dạng, Khổng Liệt Thiên đối với Thần Nha Đạo Quân cũng cực kỳ bất mãn, ngươi không phải Thiên Cực Cảnh tầng thứ mười hai sao? Ngươi không phải phá giải phong ấn Trảm Tiên Phi Đao sao? Nhiều giờ như vậy, ngươi và Đế Huyền Sát chơi đùa sao?
Trong lòng hai người đều bất mãn bay khỏi hiện trường, tuy rằng hai người không làm gì được Chung Sơn và Đế Huyền Sát, nhưng Chung Sơn và Đế Huyền Sát muốn ngăn bọn họ lại cũng tuyệt đối không thể.
Về phần Cáp Mô Lại ở trên mặt đất, hai người căn bản không để ý tới.
- Quên đi, không cần đuổi theo!
Chung Sơn lắc đầu nói.
Thiên Ma Thối Thể Đại Pháp kiên trì không được bao lâu, tái chiến, thắng bại rất khó liệu.
Đế Huyền Sát gật gật đầu, cùng Chung Sơn nhìn về phía Cáp Mô Lại trước mắt.
Nhìn thấy Cáp Mô Lại, hai người đều không khỏi chán ghét. Ai cũng không thích Cáp Mô Lại, mà Cáp Mô Lại trong mấy năm nay, cũng thuần túy đảm đương hình tượng rác rưởi.
Lần chiến đấu này cũng không có 1 chút tác dụng, không phải bị đánh, thì cũng không chạm được vào đối thủ, lần này càng rác rưởi, không ngờ bị kiếm hồn Tru Tiên Kiếm sống nhờ. Rác rưởi!
Khó trách Thần Nha Đạo Quân và Khổng Liệt Thiên lúc rời đi, cũng không mang theo hắn.
- Ta giết hắn!
Đế Huyền Sát mắt lạnh nhìn Cáp Mô Lại hôn mê nói.
- Chờ một chút! Lưu hắn lại!
Chung Sơn lắc đầu nói.
- Một tên rác rưởi như vậy, lưu lại có tác dụng gì?
Đế Huyền Sát nhíu mày hỏi.
- Sẽ có chỗ dùng, cho dù là một tấm giấy chùi đít, 1 đống phân, đều có tác dụng của nó, làm sao hắn lại vô dụng chứ?
Chung Sơn cười nói.
Lần đầu tiên đối chiến Khổng Liệt Thiên chiếm cứ thượng phong, Chung Sơn tâm tình tốt, sau ngày hôm nay, Khổng Liệt Thiên nhất định sẽ liên tục gặp ác mộng. Trong lòng Chung Sơn muốn chậm rãi tra tấn Khổng Liệt Thiên, 1 đao 2 đoạn (tức là chém 1 đao thành hai nửa), chẳng phải là lợi cho hắn quá rồi sao?
Một tấm giấy chủi đít? 1 đống phân? Đế Huyền Sát nghe so sánh như thế, cổ quái nhìn thoáng qua Cáp Mô Lại.
- Được rồi, mặc kệ là giấy chùi đít hay là đống phân, vẫn là giao cho ngươi xử lý đi!
Đế Huyền Sát lau mồ hôi lạnh nói.
Thu hồi Bát Cực Thiên Vĩ, xách Cáp Mô Lại lên, Chung Sơn và Đế Huyền Sát hướng về Lăng Tiêu Thiên Đình cấp tốc bay trở về.
- Vì sao Tru Tiên Kiếm bỗng nhiên bay đi? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Lăng Tiêu Thiên Đình thế nào rồi?
Đế Huyền Sát nhíu mày hỏi.
- Lăng Tiêu Thiên Đình, ngươi không cần lo lắng, Khổng Tuyên mấy ngày trước đã rút lui rồi!
Chung Sơn sắc mặt có chút âm trầm.
- Ồ? Khổng Tuyên rút lui, vì sao ngươi còn rầu rĩ không vui!
Đế Huyền Sát mang theo một cỗ nghi hoặc.
- Nhưng, một đứa con ta yêu quý lại vì ta mà chết!
Chung Sơn trong mắt hiện lên một cỗ lệ khí.
- Ồ?
Đế Huyền Sát mày nhướng lên.
- Chung Huyền,..........!
Chung Sơn đem sự việc trải qua nói cho Đế Huyền Sát một lần, không cần phải giấu giếm Đế Huyền Sát.
- Khổng Tuyên?
Đế Huyền Sát nghe xong sự cường đại của Khổng Tuyên, hít vào một hơi thật sâu. Khổng Tuyên quá biến thái.
- Không sao, chúng ta cũng lấy được Khổng Tuyên một cái mệnh mạch!
Chung Sơn bỗng nhiên cười nói.
- Ồ? Vương Khô bọn họ đắc thủ?
Đế Huyền Sát hỏi.
- Không sai, giờ phút này đang ở Lăng Tiêu Thiên Đình bắt đầu dò xét, là một cái quan tài màu tím cực lớn, một cái quan tài tràn ngập 1 cỗ bi thương, vừa rồi bắt đầu khai quan, bây giờ quan tài đã mở ra, Lăng Tiêu Thiên Đình, thiên địa rên rỉ, trời giáng lệ vũ, một cỗ bi thương mênh mông trời đất, cảm giác đau thương bao phủ Lăng Tiêu Thiên Đình, người trong quan tài này không đơn giản!
Chung Sơn nói với Đế Huyền Sát.
- Quan tài? Bên trong là ai?
Đế Huyền Sát nghi hoặc hỏi.
- Thấy không rõ, không, thấy rõ, ta thấy rõ ràng khuôn mặt hắn, nhưng chỉ là không nhớ được, 1 chút cũng không nhớ được, thậm chí, dùng thủy tinh ký ức ghi lại, cũng không ghi lại được. Cổ thi thể kia quá cổ quái!
Chung Sơn hít vào một hơi thật sâu.
- Thi thể cổ quái?
Đế Huyền Sát nhíu mày.
Bỗng nhiên Chung Sơn đồng tử co rụt lại, sắc mặt biến đổi.
- Chuyện gì vậy?
Đế Huyền Sát nghi hoặc hỏi.
- Ta biết rồi, ta biết rồi...!
Chung Sơn nuốt nuốt nước miếng.
- Biết cái gì?
- Ta biết Tru Tiên Kiếm đi đâu, ta biết vì sao nó bỗng nhiên rời đi, vì sao ngay cả Thần Nha Đạo Quân nói nó cũng không quan tâm, hiện tại ta rốt cục hiểu được!
Chung Sơn trong mắt hiện lên vẻ rung động thật sâu.
- Đi đâu?
- Lăng Tiêu Thiên Đình, Tru Tiên Kiếm đi Lăng Tiêu Thiên Đình!
Chung Sơn trong mắt tràn ngập vẻ kiên định.
- - - - -
Trường Sinh Giới, Diệp Khuynh Thành đang ngồi ở một cái ao nhỏ, bình tĩnh ngồi ở trên mặt nước. Hãm Tiên Kiếm đặt trên hai đầu gối.
Diệp Khuynh Thành thể ngộ sự tĩnh lặng này, lĩnh ngộ kiếm đạo của mình, đồng thời, có Hãm Tiên Kiếm ở bên cạnh, lĩnh ngộ lại càng thêm sâu sắc.
Bỗng nhiên, Hãm Tiên Kiếm màu xanh biếc đột nhiên run lên. Lập tức quấy rối Diệp Khuynh Thành lĩnh ngộ.
- Oành, oành!
Nước ao bắn lên trận trời, Hãm Tiên Kiếm cũng đột nhiên vọt lên.
Hãm Tiên Kiếm bỗng nhiên bay lên, khiến cho Diệp Khuynh Thành sắc mặt đại biến.
Không chút do dự, Diệp Khuynh Thành chộp lấy chuôi Hãm Tiên Kiếm.
Hãm Tiên Kiếm bỗng nhiên phóng ra ức vạn ánh sáng xanh, không ngừng rung động, không gian bốn phía đều rung chuyển, Hãm Tiên Kiếm đang bất an? Hãm Tiên Kiếm muốn rời đi?
Vô số kiếm khí bỗng nhiên từ bốn phía thiên địa xuất hiện.
Kiếm khí khổng lồ vừa ra, trực tiếp tấn công về phía Diệp Khuynh Thành, hình như muốn khiến cho Diệp Khuynh Thành buông tay, nhưng Diệp Khuynh Thành lúc này làm sao có thể buông tay?
Diệp Khuynh Thành cảm thấy, chỉ cần buông nhẹ tay, Hãm Tiên Kiếm trong tay sẽ không cánh mà bay, sẽ rời khỏi chính mình.
Cho tới bây giờ chưa xuất hiện tình huống như vậy, rốt cuộc sao lại thế này?
Lực đạo của Hãm Tiên Kiếm rất mạnh, điên cuồng giãy giụa, hình như bất cứ lúc nào cũng thoát khỏi hai tay Diệp Khuynh Thành vậy. Diệp Khuynh Thành cầm chuôi kiếm, ngón tay cảm thấy tê rần, lực đạo của Hãm Tiên Kiếm quá mạnh mẽ. Hình như chỉ cần tiết 1 chút lực, Hãm Tiên Kiếm sẽ hoàn toàn bay đi.
Trường Sinh Bất Tử Trường Sinh Bất Tử - Quan Kỳ Trường Sinh Bất Tử