Thất bại lớn nhất của một người là anh ta không bao giờ chịu thừa nhận mình có thể bị thất bại.

Gerald N. Weiskott

 
 
 
 
 
Tác giả: Quan Kỳ
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1260 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3170 / 24
Cập nhật: 2015-11-09 20:28:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 48: Đại Tranh Cường Giả Như Rừng
rong hắc động, Đế Huyền Sát đối chiến Vạn Yêu lão ma!
Hai cái Quả Thế Kim Luân của Đế Huyền Sát quay quanh người hắn, nhường Đế Huyền Sát không hề sơ hở, khả, đối diện một động tác một đao Vạn Yêu lão ma, cũng cực kỳ bá đạo, cực kỳ cường thế.
* Chú thích: Quả Thế KL có dạng hình trăng tròn khoét rỗng ở giữa, lớn bằng 3 chiều cao người, cho nên Đế HS đứng ở bên trong, Quả Thế KL quay quanh).
Hai người giao chiến với nhau, thân hình đều đột ngột mà đến, người thường căn bản không nhìn thấy thân ảnh hai người, va chạm mạnh mẽ, khiến cho hắc động chỗ hai người, trong một canh giờ cũng chưa khôi phục lại như cũ.
Hai thanh đại đao ở trong tay Vạn Yêu lão ma phảng phất một đôi để róc thịt vậy, tràn ngập khí phách và cuồng bạo. Lần này với Quả Thế Kim Luân chạm vào nhau, lại có lực lượng ngang nhau, hung tính hiên ngang.
Hai tuyệt thế hung nhân, chém giết cực kỳ oanh liệt.
Chiến đấu một canh giờ, đã khiến cho quần áo Đế Huyền Sát xuất hiện từng vết rách, mà Vạn Yêu lão ma đối diện, trên áo bào đen cũng như vậy. Có nhiều vết rách lộ ra, mà ngay cả mũ trong lúc chiến đấu cũng bị xốc lên.
Vạn Yêu lão ma, là một nam nhân cực độ hung tà, một đôi mắt sâu cực kỳ yêu dị, khuôn mặt anh tuấn trắng vô cùng. Vẻn vẹn chỉ nhìn hai mắt hắn đều có thể cảm nhận được cỗ hung ý kia.
1 cỗ hung ý ngang ngược.
Đế Huyền Sát hai mắt híp lại, Đế Huyền Sát cũng là một hung nhân, một hung nhân vô cùng ẩn nhẫn. Gặp một hung nhân khác sẽ không khiếp sợ, lại càng hung hãn hơn, cũng chính từ lần chiến đấu vừa rồi có thể thấy được.
Đối với bên ngoài, Đế Huyền Sát căn bản không cần đi quản, quần thần của Chung Sơn, có một số ngay cả mình cũng nhìn không thấu, bốn người còn lại, còn cần mình quan tâm sao? Hơn nữa Chung Sơn che giấu thủ đoạn nhiều biết bao, căn bản không cần lo lắng.
Hiện tại, điều duy nhất mà hắn phải làm, chính là chiến thắng Vạn Yêu lão ma trước mặt này.
- Đã bao nhiêu năm, đã lâu không ai khiến ta thật sự nghiêm túc như thế, tuy nhiên, sau khi ta thật sự nghiêm túc, là chỉ còn người chết!
Đế Huyền Sát cười lạnh nói.
Đột nhiên, quanh người Đế Huyền Sát bắn ra một cỗ khí thế hung lệ vô cùng, hai mắt Đế Huyền Sát đột nhiên biến thành màu xanh biếc, mắt lang, một cố khí tức lạnh như băng từ hai mắt Đế Huyền Sát bắn ra.
Đế Huyền Sát muốn thật sự nghiêm túc!
- Phải không?
Vạn Yêu lão ma cũng lộ ra vẻ hưng phấn.
Cỗ hưng phấn này vô cùng cổ quái, không phải sự tình thành công, mà là bởi vì Đế Huyền Sát, là vì nhìn thấy Đế Huyền Sát hung hãn cho nên mới trở nên cực kỳ hưng phấn.
Đột nhiên, hai mắt Vạn Yêu lão ma cũng tỏa ra hàn quang nhiếp hồn, vốn hai mắt đã yêu dị, lại đột nhiên biến thành màu xanh biếc, sát khí nhiếp hồn màu xanh biếc.
- Ngươi cũng là Lang tộc?
Đế Huyền Sát đồng tử co rụt lại.
- Nếu ngươi thắng ta, ta sẽ nói cho ngươi!
Vạn Yêu lão ma lộ ra nụ cười tà.
Đế Huyền Sát ánh mắt híp lại, thân hình bật lên bắn về phía Vạn Yêu lão ma.
Bên ngoài, ba đại cường giả vọt thẳng tới bốn phía.
Vương Khô đối mặt với một tên, kẻ trước mặt Vương Khô cực kỳ quỷ dị, một gã Đế Cực Cảnh Phượng Hoàng vọt tới trước mặt hắn, thân thể người áo bào đen kia bỗng nhiên biến lớn, biến lớn thành trăm trượng, nhưng thân thể hình như hư ảo, biến thành một loại hư ảnh nghênh đón Phượng Hoàng.
Cùng Phượng Hoàng ầm ầm va chạm, nhưng, Phượng Hoàng lại quỷ dị xuyên qua thân thể hắn, hình như thân thể hắn biến thành một làn khói đen vậy.
Sau khi bị Phượng Hoàng xuyên qua, thân thể cường giả kia đột nhiên thu nhỏ lại. Lại lần nữa hóa thành bộ dạng ban đầu, cấp tốc vọt tới Lăng Tiêu Thiên Đình, trên đường, cũng gặp vài cường giả chặn hắn, nhưng, mỗi một người đều quỷ dị không tiếp xúc được với hắn.
Cho tới tận khi Vương Khô bỗng nhiên chắn trước mặt hắn.
- Oanh.................!
Ngai vàng đồng thau của Vương Khô ầm ầm nện lên người áo bào đen, lập tức, ép người kia ở trên hư không.
Thân thể áo bào đen rất nhanh hư hóa, nhưng mà bất kể hắn biến hóa thế nào, ngai vàng đồng thau đều có thể trấn áp được hắn.
- Âm khí tinh chất, biến ảo hình người? Khó được, ở đại thế giới đều là vật khan hiếm, không ngờ để bản tôn gặp được, thiên ý a!
Vương Khô nhìn người áo bào đen bị trấn áp cảm thán nói.
- Ngươi làm sao lại biết? Ngươi là ai?
Người áo bào đen hoảng sợ nói.
- Bởi vì bản tôn từng hút qua âm khí tinh chất, lọt vào tay ta chưa từng có kẻ nào thoát được, chỉ cần hấp thu ngươi, thương thế của ta sẽ tốt hơn rất nhiều.
Vương Khô mờ nhạt cười nói.
- Khịt!
Vương Khô hình thái bộ xương khô, không ngờ phát ra thanh âm khịt mũi, tiếp đó, dưới ngai vàng đồng thau, người áo bào đen kia quỷ dị toát ra hai đạo hắc khí, tiến vào trong mũ Vương Khô.
- Không, không, không..........!
Người áo bào đen kia điên cuồng giãy dụa, không ngừng vặn vẹo biến ảo thân thể nhưng mà làm thế nào cũng không trốn thoát ngai vàng đồng thau này. Làm thế nào cũng không trốn thoát được, bị Vương Khô tàn nhẫn hút hết.
Hai người áo bào đen khác, một người trong đó bị Hạo Mỹ Lệ ngăn cản.
Người kia nhìn Hạo Mỹ Lệ, bộ dáng có chút kinh sợ, hình như trong một canh giờ vừa rồi, nếm rất nhiều thiệt thòi dưới tay Hạo Mỹ Lệ vậy.
- Ngươi không ngờ dám mắng ta? Còn có sư tôn ta?
Hạo Mỹ Lệ bị chọc giận.
- Ta không có!
Người áo bào đen kia hơi hơi lui về phía sau.
- Ta rõ ràng nghe được, ngươi mắng sư tôn ta, ngươi mắng lão gia, ngươi mắng, ngươi mắng ta thì không sao, ngươi mắng lão gia, ta muốn ngươi chết không được tử tế!
Hạo Mỹ Lệ kêu lên.
Theo Hạo Mỹ Lệ quát to lên, bốn phía âm phong mãnh liệt, vô số ôn dịch tràn ngập khắp nơi.
Trường Sinh Bất Tử Trường Sinh Bất Tử - Quan Kỳ Trường Sinh Bất Tử