Books are immortal sons deifying their sires.

Plato

 
 
 
 
 
Tác giả: Quan Kỳ
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1260 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3170 / 24
Cập nhật: 2015-11-09 20:28:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.6 - Chương 110: Thập Nhật Hoành Không
(10 mặt trời trên không trung)
Không, lão thái giám không phải không còn bóng dáng, mà là đã xuất hiện ở phía tây Lam Diễm Thành, giờ phút này lại bị mười đại Kim Ô vây ở giữa.
Mười đại Kim Ô toàn thân vàng rực, giống như 10 vầng thái dương, vắt ngang không trung. Ánh sáng vàng bắn ra bốn phía, nhiệt độ cực nóng, lập tức thiêu hủy vô số kiến trúc thành tây, vô số dân chúng khủng hoảng trốn chạy chung quanh, nhưng căn bản trốn không thoát, bốn phương tám hướng tràn ngập ánh lửa, Thái Dương Chân Hỏa đốt cháy vạn vật thế gian.
Lão thái giám đã bị mười đại Kim Ô vây ở giữa.
Mà Chung Sơn lại nhìn thấy, giờ phút này, phía dưới mười đại Kim Ô, cũng có mười thân ảnh kim bào, mà trong số đó, đang có người mà Chung Sơn biết, Liệt Thiên Thái tử và Trùng Thiên Thái tử. Nhóm người này, là mười đại Thái tử của Thái Tuế Thiên triều?
Mười người chiếm 10 phương vị khác nhau, tay kết ấn quyết quỷ dị.
Mười đại Kim Ô lập tức bay lên trời cao, bay múa tổ hợp thành lộ tuyến quỷ dị, mọi người thấy vậy không khỏi kinh ngạc.
Nhìn như cấp cho lão thái giám con đường chạy thoát, nhưng mà lại như không còn đường để đi, bốn phương tám hướng là vô cùng vô tận Thái Dương Chân Hỏa.
- Thập Nhật Hoành Không Đại Trận...................
Mười đại Thái tử gần như đồng thời cao giọng nói.
Thập Nhật Hoành Không Đại Trận? Trận pháp đó lại mạnh tới mức có thể vây khốn Thiên Cực Cảnh?
Đột nhiên, toàn bộ phương tây đều biến thành ánh sáng chói mắt, ngọn lửa vô tận từ trên trời giáng xuống, mười đại Kim Ô, như mười vầng thái dương lớn nhanh chóng xoay tròn, ngọn lửa khủng bố đốt cháy hết thảy bốn phía, cho dù là ngươi muốn chạy trốn, cũng trốn không kịp.
Trong lúc nhất thời, phía tây liên tục vang lên tiếng kêu thảm thiết, vô số dân chúng khóc thảm hét lên, nhưng mà chỉ vẻn vẹn trong nháy mắt, đã bị bao phủ trong biển lửa.
Lửa, cả một khu vực kia, lửa lớn đầy trời, ngọn lửa khủng bố đốt cháy tất cả mọi thứ, chỉ cần vật ở gần là hóa thành tro bụi, mặc dù đám người Chung Sơn ở khoảng cách rất xa, đều cảm nhận cỗ nhiệt khí đốt người kia.
Trong lúc nhất thời, bầu trời Lam Diễm Thành bị ngọn lửa vô tận thiêu đốt.
Bên trong Thập Nhật Hoành Không Đại Trận đã không còn nhìn thấy gì nữa, mười đại Kim Ô cũng núp ở bên trong ngọn lửa, cũng không còn thấy thân hình nó đâu.
Mười thái dương núp bên trong biển lửa.
Hỏa Vực không ngừng có quả cầu lửa bắn ra, bay về bốn phía, bốn phương tám hướng đều có cầu lửa bay tới, nhưng mà Hỏa Vực chỉ ở phía tây Lam Diễm Thành mà thôi, nhưng vô sô va chạm mạnh khiến cho quả cầu lửa bắn về phía phía đông, phía nam, phía bắc Lam Diễm Thành, thậm chí là ngoài Lam Diễm Thành!
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Lam Diễm Thành đều vang lên tiếng kêu thảm vô vọng, ngọn lửa ngập trời, bốn phương tám hướng Lam Diễm Thành đều bị ngọn lửa bao phủ.
Thập Nhật Hoành Không không có tác dụng phun ra hỏa cầu, vậy chỉ có thể nói là do lão thái giám kia, đang dùng năng lực mạnh mẽ phá trận.
Cường thế vô địch, thanh thế ngập trời, nhưng mà dù có mạnh mấy đi nữa, giờ phút này cũng bị vây ở trong Thập Nhật Hoành Không Đại Trận.
Thập Nhật Hoành Không Đại Trận biến thái đến cực điểm.
Xa xa mười đại Kim Ô và mười đại Thái tử cùng bố trí Thập Nhật Hoành Không Đại Trận, vây khốn Thiên Cực Cảnh cường đại bên trong!
Mà ở trong vùng trời hoàng cung, Niết Phàm Trần cũng bị một đám người khác vây quanh.
Chuẩn xác mà nói, hắn là bị ba người vây quanh.
Một gã nam nhân thân mặc long bào màu vàng, đầu đội Bình Thiên Quan, nhìn thẳng Niết Phàm Trần phía trong, cách ăn mặc gần như Niết Phàm Trần, chỗ trán hơi hở ra, ánh mắt như điện, khuôn mặt vô cùng khí phách.
Thái Tuế Thiên triều, Thánh thượng Lục Quy Thiên!
Tuy rằng nghe tên có chút không được tự nhiên, nhưng mà cái tên này lại là tên của 1 vị Thánh thượng, không người nào dám giễu cợt hắn. Thái Tuế Thánh thượng, Lục Quy Thiên!
Người thứ hai, là một hung nhân Chung Sơn biết. Lưng đeo một cái hồ lô lớn, một cường giả mà bây giờ Chung Sơn đối mặt không hề có sức trả đòn, Trường Sinh Giới Giới chủ, Thần Nha Đạo Quân.
Người thứ ba, nhìn như thân phận không thấp, toàn thân bao phủ ánh sáng màu vàng rực rỡ, ngay cả làn da cũng vàng rực. Một luồng hơi nóng từ trên người nam nhân nhàn nhạt tản ra. Người này không cần nhìn cũng biết, Ô Nha bộ tộc Chí Tôn - Ô Hoàn!
Vây quanh Niết Phàm Trần, đều là những cường giả mạnh nhất Thần Châu, đều là cao thủ Thiên Cực Cảnh mạnh mẽ. 1 là Thánh thượng một triều, một là chủ của Thánh địa, một là Chí Tôn một bộ tộc.
Đều là nhân vật vang danh đương đại, nhưng mà bây giờ lại gặp nhau, đánh nhau sống chết, có thể hợp lại cùng nhau đối địch, ba người giống như kết thành đồng minh, nhất trí đối địch, vây khốn Niết Phàm Trần.
Trên không trung một đám người khác, rõ ràng đều là thuộc hạ của Thái Tuế Thiên triều.
Một đám cường giả Thái Tuế Thiên triều mà trong đó, Chung Sơn ngạc nhiên gặp được một người quen, Sắc Không hòa thượng?
Sắc Không hòa thượng vẫn một thân áo cà sa, đứng ở một vị trí rất khác với người còn lại.
- Chư vị Đan sư, không phải sợ, Thái Tuế Thiên triều chúng ta mang thành ý tới.
Sắc Không hòa thượng bỗng nhiên cười tủm tỉm nói.
Mọi người trầm mặc, biến cố đột ngột khiến mọi người sinh ra tâm lý mâu thuẫn, Vạn Đan Đại Hội đang tốt đẹp, không ngờ lại khiến một đám cường giả tuyệt thế giao đấu.
Nhưng mà mọi người không thể làm gì được, mấu chốt ở chỗ là nhóm người này quá mạnh mẽ.
Mười đại Kim Ô, mười đại Kim Ô Thái tử, 20 tuyệt thế cường giả Đế Cực Cảnh phía trước, đã đủ để quét ngang Vạn Đan Đại Hội, tuyệt đối không có người nào có thể cản được.
Đại Ly Thánh thượng Niết Phàm Trần! Thái Tuế Thánh thượng Lục Quy Thiên! Trường Sinh Giới chủ Thần Nha Đạo Quân! Ô Nha Chí Tôn Ô Hoàn! Còn có lão thái giám không biết tên kia!
Năm Thiên Cực Cảnh, Thiên Cực Cảnh, đây chính là Thiên Cực Cảnh a, một đám người mạnh nhất thiên địa, mà chỉ một đám ít người này, bất kể ở chỗ nào, chỉ cần dậm chân một cái đều có thể chấn động một phương, hiện tại không ngờ lại tụ tập 5 tên.
Năm tên Thiên Cực Cảnh? Này, này cũng chỉ có Cổ Thần Thông khai lúc trước thiên lập địa mới thắng được!
Sắc Không hòa thượng bỗng nhiên quát to, cắt đất suy nghĩa của mọi người.
- Thái Tuế Thiên triều ta, vô cùng chân thành hoan nghênh các vị đến Thái Tuế Thiên triều thảo luận Đan đạo thiên hạ!
Sắc Không hòa thượng cười nói.
Ý tứ của Sắc Không hòa thượng là gì, hiểu quá đi chứ, chư vị là Đan sư đỉnh cấp của Thần Châu, Thái Tuế Thiên triều ta rất cần các ngươi, ai cũng phải đi, ngoan ngoãn theo chúng ta trở về!
Đây chính là dùng thái độ kẻ mạnh bắt nạt kẻ yêu. Phần lớn người ở đây đều tạn sức với Đan đạo, làm bạn với đan, sớm đã không hỏi sự đời, đều là những nhân vật cấp nhất đại tông sư, làm sao lại bị Sắc Không hòa thượng tùy ý 1, 2 câu uy hiếp mà đi vào khuôn khổ chứ?
- Hừ! Tiểu hòa thượng, đừng mơ tưởng lão phu bán mạng cho các ngươi! Trừ phi lão phu chết!
Một tên Đan sư nổi giận nói.
- Ha ha, lão Đan sư không cần nóng nảy, đến Thái Tuế Thiên triều tất cả đều rất tốt. Các ngươi có thể mắng ta, nhưng mà, hôm nay ai cũng không đi được!
Sắc Không hòa thượng cười nói.
Bên trên, bốn Thiên Cực Cảnh giằng co, cho dù Thái Tuế Thánh thượng cũng không ngăn Sắc Không hòa thượng nói như vậy.
Lần này Thái Tuế Thiên triều có thể xem như vận dụng rất nhiều lực lượng, xuất ra Thánh thượng, Chí Tôn, mười đại Kim Ô Thái tử, phần đông cao thủ Thiên triều cũng nhao nhao chạy tới, thề là phải một lưới bắt hết.
Lúc Sắc Không nói chuyện là lúc, không kiêng nể gì, các cao thủ bên cạnh cũng nhao nhao nhìn chằm chằm toàn bộ quảng trường Vạn Đan Đại Hội. Không thể ột người chạy thoát, có nhiều người như vậy hậu thuẫn, Sắc Không hòa thượng cũng càng thêm không kiêng nể gì.
Phía dưới, mọi người đều không nói gì, mà ngay cả Lam Diễm Đại đế, giờ phút này sắc mặt cũng trắng bệch, thậm chí ngón tay cũng có chút run rẩy, trong lòng không ngờ sinh ra sợ hãi.
- Vô liêm sỉ, nơi này là Lam Diễm Đế triều, không phải là Thái Tuế Thiên triều các ngươi! Chớ có làm càn!
Long Hổ Đan Thánh quát lạnh một tiếng.
Long Hổ Đan Thánh tuy rằng tự biết không địch lại, nhưng mà dù sao cũng là người của Lam Diễm Đế triều, bây giờ một đám cường giả đứng trong nhà mình không kiêng nể gì, chẳng lẽ còn phải mặc cho bọn họ tiếp tục? Khiển trách! Lam Diễm Đại đế không dám, Long Hổ Đan Thánh lại dám!
- Hả?
Sắc Không hòa thượng lập tức quay đầu lại.
Vừa vặn nhìn thấy Long Hổ Đan Thánh bên cạnh Lam Diễm Đại đế, thấy Lam Diễm Đại đế tuy rằng nổi giận, cũng không dám xả giận, Sắc Không hòa thượng lộ ra nụ cười quái dị, tiếp đó nhìn về phía Lam Long Hổ, Long Hổ Đan Thánh trợn tròn mắt, vẻ mặt tức giận.
Sắc Không hòa thượng hàm dưỡng cũng rât tốt, không ngờ cũng không buồn bực, lộ ra nụ cười quái dị, Sắc Không hòa thượng cũng biết, muốn lập tức khiến cho những người này đầu hàng là tuyệt đối không có khả năng, nhưng mà......
Đang lúc Sắc Không hòa thượng lộ ra nụ cười quá dị, bỗng nhiên, vẻ mặt Sắc Không hòa thượng cứng lại! Nụ cười trên mặt lập tức trở thành nhăn nhó khó coi.
Bởi vì Sắc Không hòa thượng lại thấy được người kia, là kẻ lệnh ình cơm nước không được ăn, kẻ mà khiến ình tràn ngập sợ hãi.
Chung Sơn!
Chung Sơn giờ phút này ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm mình! Nhìn chằm chằm mình? Sắc Không hòa thượng run lên.
Nếu nói Sắc Không hòa thượng sợ nhất ai, không phải Liệt Thiên Thái tử, không phải đám cường giả Thiên Cực Cảnh, mà là Chung Sơn này, tuy rằng lần đầu tiên gặp mặt Chung Sơn lẫn nhau giao thủ một phen, nhưng mà chuyện về sau, Sắc Không cũng không dám tham dự, nhưng mà Sắc Không chính là sợ Chung Sơn, sợ Chung Sơn tà môn này!
Vô cùng sợ hãi, vô cùng tà môn! Mà nó đã hình như trở thành một loại bản năng vậy, mặc dù tu vi Sắc Không hòa thượng thấp, nhưng mà rất được Liệt Thiên Thái tử coi trọng, thậm chí ở Thái Tuế Thiên triều cũng có quyền lên tiếng nhất định, nếu không cũng không tới phiên hắn xử lý toàn trường, đó là bởi vì Sắc Không cũng có chỗ kỳ dị của hắn, hắn cảm quan vô cùng mẫn tuệ, không phải ngũ cảm, mà là cảm giác tâm linh mờ ảo!
Mà Chung Sơn tà môn này! Hắn nhất định phải cách thật xa!
Sau khi Sắc Không hòa thượng nhìn thấy Chung Sơn, không khỏi run run, chạy!
Sắc Không hòa thượng hiện ra một ý niệm đó chính là chạy, nhưng mà bây giờ có thể rời đi sao?
Sắc Không hòa thượng nhìn lại bên trên, Thánh thượng, Chí Tôn, Đạo Quân, bên kia còn có mười đại Kim Ô Thái tử, bên này còn có 1 đám cường giả Thái Tuế Thiên triều. Ta còn sợ Chung Sơn sao? Ta còn cần sợ hãi hắn sao?
Nhìn những người này một vòng, lá gan Sắc Không hòa thượng không khỏi lớn hơn, nhưng mà lúc lại nhìn thấy Chung Sơn, Sắc Không vẫn không kiềm chế được run lên. Không được, mặc kệ dưới tình huống gì, cái mạng nhỏ của mình là quan trọng nhất, tuyệt đối tuyệt đối không thể bởi vì hoàn cảnh bên ngoài mà thay đổi, không thể tự đưa mình vào chỗ nguy hiểm.
Sau khi hạ quyết tâm, vẻ mặt Sắc Không hòa thượng biến ảo vài lần, quay đầu nói với một tên bên cạnh.
- Thái sư, hòa thượng ta bỗng nhiên tiêu chảy, ta muốn rời đi trước, nơi này giao cho ngươi, ngượng ngùng, ngượng ngùng!
Sắc Không hòa thượng lập tức nói, nói xong liền quay đầu bỏ chạy.
Trong nháy mắt đã bay đi rất xa. Như vậy mà là còn tiêu chảy sao?
Tiêu chảy? Đám người đi cùng với Sắc Không hòa thượng, trên trán đầy hắc tuyến.
Mà đám Đan sư phía dưới cái trán cũng đầy hắc tuyến.
- - - - - oOo- - - - -
Trường Sinh Bất Tử Trường Sinh Bất Tử - Quan Kỳ Trường Sinh Bất Tử