Most books, like their authors, are born to die; of only a few books can it be said that death hath no dominion over them; they live, and their influence lives forever.

J. Swartz

 
 
 
 
 
Tác giả: Quan Kỳ
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1260 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3170 / 24
Cập nhật: 2015-11-09 20:28:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.6 - Chương 92: Luyện Đan!
rùng Thiên Thái tử, cưỡng mời Long Hổ Đan Thánh?
Ở Vạn Đan Đại Hội này? Cưỡng mời Đan thánh?
Cơ hồ tất cả mọi người trừng ánh mắt lên, nhìn chằm chằm quảng trường phía bắc.
Vẻ mặt Trùng Thiên Thái tử ngạo nghễ, không chút kiêng kỵ! Hai mắt lấp lánh ngó chừng Long Hổ Đan Thánh.
Long Hổ Đan Thánh đầu tiên là giận dữ, tiếp theo là giận quá thành cười, nói:
- Thái tuế Thánh thượng toan tính thật là tốt, Lam mỗ xin lĩnh tấm lòng, Lam Long Hổ ta thân là người Lam Diễm Đế triều, tự nhiên sẽ không thay đổi địa vị. Lam Long Hổ ta chỉ biết cung phụng Lam Diễm Đế triều!
Lam Long Hổ nói xong, thân hình Lam Diễm bên cạnh cũng là ngay ngắn, đảm khí trong lòng tăng thêm!
- Phải không? Ta nghĩ ngươi sẽ trở thành cung phụng Đan Viện của Thái Tuế Thiên triều.
Trùng Thiên Thái tử lộ ra một tia cười tà, không hề tranh luận cùng Lam Long Hổ nữa.
- Nếu là tới tham gia Vạn Đan Đại Hội, xin mời ngồi, nếu chỉ là tới tìm lão đầu không may ta, vậy Vạn Đan Đại Hội không hoan nghênh các ngươi!
Lam Long Hổ lạnh lùng nói.
- Chúng ta tự nhiên là tới tham gia Vạn Đan Đại Hội, mong rằng Đan thánh chỉ giáo!
Trùng Thiên Thái tử cười tà nói.
Tiếp theo, mang theo chúng thuộc hạ còn có Đan sư của Thái Tuế Thiên triều, đi tới vị trí bên cạnh Từ Phúc.
Cả quảng trường, cơ hồ tất cả mọi người chú ý đội ngũ của Thái Tuế Thiên triều, trong mắt một đám tràn đầy kinh hãi, Thái Tuế Thiên triều này quá bừa bãi! Quá không chút kiêng kỵ!
Khẩu khí thật lớn! Cưỡng mời Đan thánh?
Dĩ nhiên, người ta không chút kiêng kỵ cũng có tiền vốn của người ta, chỉ bằng bốn chữ Thái Tuế Thiên triều này, đủ để áp chế phần lớn người nơi này.
Long Hổ Đan Thánh lạnh lùng nhìn thoáng qua Trùng Thiên Thái tử ngồi ở chỗ đó, quay đầu nhìn về phương hướng của Chung Sơn, thấy Chu Tước đang cái ăn, vừa nhìn Chung Sơn một chút; cuối cùng gật đầu cảm kích với Chung Sơn.
Chung Sơn đáp lễ gật đầu. Nhưng ý niệm trong đầu bách chuyển.
Lời mới vừa rồi của Trùng Thiên Thái tử là có ý gì? Khẳng định Long Hổ Đan Thánh sẽ gia nhập Thái Tuế Thiên triều như vậy? Tại sao lại khẳng định như vậy? Long Hổ Đan Thánh là hoàng thân của Lam Diễm Đế triều, căn bản không thể nào thoát khỏi Lam Diễm Đế triều, trừ phi Lam Diễm Đế triều mất!
Nghĩ tới đây, Chung Sơn ngưng trọng nhìn nhìn Lam Diễm Đại Đế, Lam Thiên Úy.
Lam Thiên Úy, Hoàng Cực Cảnh thừa kế đế vị Đế triều, trước khi thành đế, du lịch thiên hạ, là một du hiệp phóng đãng!
Về phần Trùng Thiên Thái tử, sau khi ngồi xuống liền quay đầu nhìn về Chung Sơn bên này. Hai mắt Trùng Thiên Thái tử nhíu lại, trong mắt hiện lên một tia âm lãnh.
Mới vừa rồi chính là một tổ người này phá hỏng chuyện tốt của chính mình, quấy nhiễu kế hoạch của chính mình?
Phất tay, một thái giám đi tới trước mặt Trùng Thiên Thái tử.
- Những người kia là ai?
Trùng Thiên Thái tử hỏi.
- Đại biểu của Thái Đan Tông!
Thái giám kia cung kính nói.
Người khác không có cảm thấy cái gì, nhưng Chung Sơn cách đó không xa lại phát hiện một tia quỷ dị, chính là thái giám, quá nghe lời, quá cung kính, phảng phất như Trùng Thiên Thái tử mới là chủ tử của hắn.
Mang theo một tia quái dị, Chung Sơn nhìn về phía Lam Thiên Úy! Trong lòng có cảm giác là lạ!
Lúc trước mọi người cũng là vẻ mặt khác nhau, chuyện xung đột để cho tâm tình mọi người ba động cũng rất lớn, bất quá, có một người lại thật giống như luôn luôn không có để ý!
Từ Phúc! Từ Phúc lẳng lặng mà ngồi, căn bản không có bị bất cứ chuyện gì mới vừa rồi làm loạn tâm tình, chỉ là lúc nhìn thấy Chu Tước lại lộ ra một tia ngoài ý muốn mà thôi.
Mọi người đến đông đủ!
Một nhóm của Trùng Thiên Thái tử, tuy nói là khiến cho đại hội có chút không vui, nhưng đại hội đúng là vẫn còn tiếp tục khai mạc.
Vạn Đan Đại Hội, do Long Hổ Đan Thánh khởi xướng, Vạn Đan Đại Hội này tự nhiên cũng là do hắn chủ trì.
Long Hổ Đan Thánh đi vài bước về phía trước, quay một vòng, nhìn người trên bốn phía quảng trường khổng lồ một lần.
Mà lúc này, cả quảng trường cũng là im ắng một mảnh.
- Ngàn năm một lần, Vạn Đan Đại Hội! Ta rất vui mừng, có thể cùng chư vị Đan Đạo Tông sư tụ hội lần nữa, nơi này có rất nhiều người lão bằng hữu của ta, Vạn Đan Đại Hội lần trước cũng tới tham gia, cũng có một ít khuôn mặt mới, chúc mừng các ngươi đứng vào hàng ngũ Đan sư đỉnh cấp của Thần Châu!
Long Hổ Đan Thánh mở miệng nói.
Tràng diện im ắng, Đan thánh là ai? Những người đang ngồi lại là ai, tự nhiên sẽ không tục tằng đến mức vỗ tay phụ họa Đan thánh, tựu giống như trong triều đình, sau khi Hoàng đế nói, các đại thần cũng sẽ không vỗ tay để diễn tả tâm tình.
Một đám im ắng nghe, Long Hổ Đan Thánh, chính là kẻ cao nhất trong giới Đan đạo, danh hiệu Đan thánh, cũng có nghĩa là đệ nhất. Hơn nữa Long Hổ Đan Thánh còn là ba lần liên tiếp kế thừa tên Đan thánh, cũng chính là làm Đan thánh ba ngàn năm, không người nào có thể so sánh với.
- Ta nghĩ, trọng yếu lớn nhất của Vạn Đan Đại Hội, tựu thuộc về Vạn Cổ Thánh Thai. Ta nghĩ 988 tên Đan Đạo Tông sư đang ngồi đây, cũng muốn mang Vạn Cổ Thánh Thai về a.
Long Hổ Đan Thánh cười nói.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm Đan thánh, đúng vậy a, nếu không có Vạn Cổ Thánh Thai hấp dẫn, nơi này ít nhất sẽ ít đi một nửa số người.
- Thuộc về Vạn Cổ Thánh Thai, vậy cũng chỉ có thể đợi đến tranh luận tiếp theo ở Vạn Cổ Thánh Thai, mà Vạn Cổ Thánh Thai, nhiều nhất chỉ có thể chứa tám mươi mốt vị Đan sư, mà ở đây hiện tại có 988 vị Đan sư, như vậy dựa theo quy củ cũ, lựa chọn ra tám mươi mốt người, tham gia tranh đoạt Vạn Cổ Thánh Thai, cũng là tranh đoạt tên Đan thánh.
Long Hổ Đan Thánh mở miệng nói.
- Vậy phải chọn lựa tám mươi mốt người đâu như thế nào?
Một gã Đan sư phía nam hỏi.
Hiển nhiên hắn là lần đầu tiên tham gia Vạn Đan Đại Hội!
- Ha hả, ngươi là vừa mới lên Đan sư đỉnh cấp?
Long Hổ Đan Thánh cười nói.
- Đúng vậy, Đan thánh! Vạn Đan Đại Hội lần trước, bần đạo cũng không có tư cách tham gia!
Đan sư kia nói.
- Ừm!
Long Hổ Đan Thánh gật đầu.
- Người báo danh khảo hạch là luyện ra đan thất phẩm, mà người được chọn, chính là luyện ra đan bát phẩm!
Long Hổ Đan Thánh nói.
- Ách? Vậy Đan sư ở đây có thể luyện ra đan bát phẩm, cũng khẳng định không chỉ có tám mươi mốt vị a!
Đan sư kia cau mày nói.
- Đúng vậy, người có thể luyện ra đan bát phẩm ở đây không ít, nhưng là dưới tình huống dược liệu được quy định sẵn, muốn luyện ra đan bát phẩm, cũng không phải là chuyện dễ dàng, ta chuẩn bị ba mươi sáu loại dược liệu riêng, mỗi cái một, coi là làm một phần, tổng cộng 988 phần. Dùng dược liệu ta cung cấp, luyện ra đan bát phẩm! Trừ pháp quyết ra, Đan sư không thể đưa vào bất kỳ những vật khác, chúc các vị may mắn!
Long Hổ Đan Thánh cười nói.
- Đa tạ Đan thánh nói lại!
Đan sư kia nói.
- Ngươi không cần cám ơn, đây vốn chính là ta phải nói, bất quá, ta muốn nhắc lại một chút, một khi bắt đầu luyện đan, tất cả mọi người bên ngoài không được ảnh hưởng người luyện đan, nếu không, trục xuất Vạn Đan Đại Hội!
Long Hổ Đan Thánh nghiêm sắc mặt nói.
- Xin vâng theo hiệu lệnh của Đan thánh!
Chúng Đan sư mở miệng nói.
Rất nhanh, ở trên quảng trường, hạ nhân nhanh chóng đặt lên từng lò luyện đan, tổng cộng 988 cái.
Hết thảy cũng là giống nhau như đúc, ngay cả lò luyện đan cũng là theo yêu cầu đã định, bên cạnh lò luyện đan, để một loạt cái giá ngọc, bên trong đặt ba mươi sáu loại dược liệu bất đồng! Mỗi cái cân! Ở mỗi lò luyện đan, có một gã hạ nhân đứng đó, chịu trách nhiệm tập trung dược liệu.
- Chư vị Đan sư, xin mời!
Đan thánh vung tay lên, nói.
Đan thánh ra lệnh một tiếng, tất cả Đan sư bốn phương tám hướng rối rít vào bàn, đều tự chọn lựa một cái lò luyện đan riêng của mình.
Bảo Nhi nhìn Chung Sơn một chút, Chung Sơn cho nàng một cái gật đầu phi thường khẳng định. Bảo Nhi uyển chuyển đột nhiên cười một tiếng, giẫm chận tại chỗ tiến lên.
Luyện đan, đây chính là phải xem bản lãnh thật sự, Bảo Nhi vừa lúc có năng lực như thế, Thái Đan Tông, người luyện đan đệ nhất. Trình độ nhạy cảm đối với dược tính của Bảo Nhi, cho dù Tam đại trưởng lão cũng xa xa không bằng, Bảo Nhi chỉ có trong lòng vừa động, lại bắt đầu lấy dược liệu luyện đan.
Lật tay một cái, nắp lò luyện đan mở rộng ra, trước tiên đưa vào dược liệu loại thứ 13. Bảo Nhi cầm pháp quyết trong tay, dưới đáy lò luyện đan, ngọn lửa hừng hực thiêu đốt.
Bảo Nhi đã bắt đầu luyện đan!
Giờ phút này trên quảng trường, người bắt đầu luyện đan, chưa đầy mười người, những người khác đều đang nghĩ tới phối hợp luyện đan như thế nào.
Bảo Nhi đầu tàu gương mẫu, bắt đầu luyện đan đầu tiên!
- Bảo Nhi tỷ tỷ thật là lợi hại, vừa lên tràng đã bắt đầu luyện đan, nhất định có thể luyện ra đan bát phẩm.
Linh Nhi nhỏ giọng nói.
- Đó là dĩ nhiên!
Cổ Thiên U cười nói.
Đối với đan bát phẩm, Chung Sơn tuyệt không lo lắng, bởi vì lúc Bảo Nhi ở nhà, chính là đan cửu phẩm cũng đã luyện qua. Mặc dù dược liệu hạn chế, nhưng thiên phú luyện đan của Bảo Nhi cũng cực kỳ khoa trương, tuyệt đối có thể giành lấy một cái danh ngạch phía trên Vạn Cổ Thánh Thai.
Bảo Nhi vừa nắm pháp quyết, vừa đọc chú ngữ quỷ dị, phía trên lò luyện đan cũng chầm chậm dâng lên Nhân Uân Tử Khí.
Cứ như vậy, Bảo Nhi luyện đan một ngày một đêm! Lúc này, cơ hồ tất cả mọi người đã bắt đầu luyện đan.
Một cuộc đại hội luyện đan thanh thế mênh mông cuồn cuộn, chính thức bắt đầu!
Một ngày qua đi, Bảo Nhi hơi có vẻ mỏi mệt, vẫn kiên trì như trước.
- Mang nước tới!
Bảo Nhi nói với một gã hạ nhân bên cạnh.
Nước không có ở bên trong phạm vi dược liệu, hạ nhân nhanh chóng dùng bình ngọc riêng mang tới mười sáu bình, Bảo Nhi lấy ra một bình, nhìn kỹ một chút, gật gật đầu nói:
- Quăng mười hai bình nước suối loại này vào lò luyện đan!
- Vâng!
Hạ nhân kia lập tức gật đầu.
Theo pháp quyết Bảo Nhi nắm Bảo Nhi, nắp lò mở ra, hạ nhân kia ngay lập tức đổ mười hai bình nước vào! Bảo Nhi cũng vừa đúng lúc theo như thứ tự đưa vào loại dược liệu thứ 13!
Nắp lò hợp lại, Bảo Nhi tiếp tục luyện đan.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn vang lên ở nơi xa.
Một cái lò luyện đan ầm ầm bể tan tành, Đan sư kia đờ đẫn tại chỗ.
- Luyện hỏng rồi!
Không biết người nào phát ra một tiếng ai thán.
- Quá trâu rồi, ngay cả lò luyện đan cũng bị hỏng!
Không biết người nào bỗng nhiên chen vào một câu.
Ngay cả lò luyện đan cũng bị hỏng, đan bát phẩm còn không phải thành trăng trong nước sao?
Người nọ tiếc nuối bị loại, mà theo người nọ bị loại không bao lâu, lại có người luyện hỏng, mặc dù không đến nổi là lò luyện đan bị phá, nhưng là luyện ra một lò phế thải, vốn cũng không phải là đan bát phẩm, huống chi dược liệu cũng tiêu hao cạn sạch.
Những người đó chỉ có thể mang theo một cổ ngờ vực cùng buồn bực, từ từ thối lui khỏi quảng trường luyện đan.
Ngày thứ hai, ngày thứ ba, lúc đến ngày thứ tư, trên quảng trường, chỉ còn lại có hơn hai trăm người.
- Đan thành!
Không biết người nào bỗng nhiên kêu lên.
Tất cả mọi người men theo ánh mắt của người kia nhìn về trong sân!
Là Từ Phúc, Từ Phúc mở nắp lò, một đan dược rực rỡ ánh vàng bay ra khỏi lò luyện đan. Hạ nhân nhanh chóng dùng khay ngọc nâng lên! Đưa đến trước mặt Đan thánh.
Đan thánh nhìn một chút, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
- Chúc mừng đạo hữu!
Long Hổ Đan Thánh chúc mừng Từ Phúc.
- Ừm!
Từ Phúc gật đầu, không có để ý nhiều, nhẹ nhàng đi tới chỗ ngồi của chính mình, chậm rãi ngồi xuống.
Đầu tiên, Từ Phúc là người đầu tiên luyện xong đan bát phẩm!
Giờ phút này Chung Sơn cũng là chú ý Bảo Nhi, giờ phút này trên người Bảo Nhi tràn đầy mồ hôi, hiển nhiên luyện đan mấy ngày, tiêu hao rất lớn đối với Bảo Nhi.
- Lại đi lấy mười tám bình nước tới!
Bảo Nhi nói với hạ nhân kia.
- Vâng!
Hạ nhân kia lập tức thối lui.
Bảo Nhi cũng là cầm lấy mười hai loại dược liệu cuối cùng, sử dụng pháp thuật, phân chia chúng ra, mỗi loại lấy ra một hai phần!
Hạ nhân trở lại, trong tay có thêm mười tám cái bình ngọc đựng nước.
Bảo Nhi vung tay lên, nắp lò nhấc lên.
- Châm nước!
Bảo Nhi kêu lên.
Hạ nhân kia ngay lập tức đưa nước bên trong mười tám bình ngọc vào trong lò luyện đan, đồng thời, Bảo Nhi gở một hai dược liệu xuống, cũng theo như thứ tự đưa vào trong lò luyện đan.
Tay đè xuống, nắp lò luyện đan khép lại, Bảo Nhi tiếp tục luyện đan.
Mà đúng lúc này, con ngươi Chung Sơn co rụt lại.
Bởi vì Chung Sơn chợt thấy, hạ nhân mới bỏ nước vào vừa rồi, không ngờ quỷ dị gật đầu về một cái phương hướng.
Chung Sơn theo ánh mắt của hắn nhìn lại, vừa lúc thấy Trùng Thiên Thái tử cách đó không xa.
Hạ nhân kia là phục mệnh Trùng Thiên Thái tử?
Thật giống như cảm nhận được ánh mắt Chung Sơn, Trùng Thiên Thái tử cũng xoay đầu lại, lúc nhìn về phía Chung Sơn, lộ ra một tia cười tà, trong mắt hiện lên một tia khinh thường!
Xong! Hạ nhân kia đã động tay động chân trong nước!
Trường Sinh Bất Tử Trường Sinh Bất Tử - Quan Kỳ Trường Sinh Bất Tử