Hoài nghi là một tên phản bội, bởi nó khiến bạn sợ hãi không dám liều mình, vì thế bạn đánh mất cơ may thành công của mình.

William Shakespeare

 
 
 
 
 
Tác giả: Quan Kỳ
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1260 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3170 / 24
Cập nhật: 2015-11-09 20:28:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.4 - Chương 130: Quá Quỷ Dị
àng ngày càng nhiều người tới, không bao lâu sau, Chích Hỏa lang tướng cũng vọt tới.
Lúc này A Đại đã biết vì sao Chung Sơn bảo mình mở phong ấn, bởi vì nếu như để thêm một lúc nữa thì nhất định thuộc hạ của Cự Lộc Vương sẽ bay tới đến lúc đó mới thực sự là nguy hiểm cho Chung Sơn.
Nham thạch nóng chảy về bốn phía, những khe núi trong sơn cốc đã chứa đầy nham thạch nóng.
Nham thạch nóng vây quanh ngọn núi đá, chúng cường giả đều chăm chú nhìn vào dòng nham thạch nóng.
Bởi vì tiên linh khí phun ra từ đây, nhất định bên dưới ngọn núi lửa có tiên vật.
Hô.
Chích Hỏa lang tướng là người đầu tiên phóng đi, Chích Hỏa lang tướng chuyên tu hỏa nên có thể miễn dịch với hỏa diễm, cương tráo quanh thân thể có thể tự động ngăn cản hỏa diểm và nham thạch nóng.
Vù vù.
Chích Hỏa lang tướng quá nóng vội, bởi vì trong mắt hắn thì toàn bộ Chích Hỏa sơn mạch này là của hắn, không ai có quyền tranh cướp với hắn.
Thế nhưng tiên vật trước mặt, còn ai để ý tới hắn nữa.
Vù vù, vù vù, vù vù.
Những người có thực lực mạnh đều bất chấp dòng nham thạch nóng mà nhảy vào bên trong.
Tiên vật! Ai chịu bỏ qua chứ!
Thoáng chốc, Cự Lộc Vương, Vũ AN, Tuệ Quang La Hán, Đại Uy Thiên Long Bồ Tát và Kim Thiền, tất cả những người mà Chung Sơn biết đều xuống phía dưới.
Niệm Du Du cũng một mình nhảy vào trong đó, Tử Huân nhìn thoáng qua Chung Sơn rồi lại nhìn A Đại bảo vệ cho Chung Sơn sau đó cũng bay về phía dòng nham thạch nóng.
Nhìn Tử Huân bay xuống phía dưới, Chung Sơn nhíu mày lại, thầm thở dài.
- Tiên sinh, chúng ta có xuống dưới không?
A Đại lập tức quay sang hỏi Chung Sơn.
- Đi thôi, bảo vệ ta.
Chung Sơn gật đầu nói.
- Vâng.
A Đại lập tức đáp.
Sau đó A Đại hình thành nên một lớp cương tráo kiên cố bảo vệ hai người rồi chậm rãi bay qua dòng nham thạch nóng xuống phía dưới.
Rốt cuộc thì phía dưới có cái gì.
Những người Nguyên Anh kỳ bị dòng nham thạch nóng ngăn cản phía bên trên, chỉ có người từ Hợp Thể Kỳ trở lên mới dám xuống phía dưới.
Càng xuống phía dưới nhiệt độ càng cao, đồng thời tạp chất càng ít. Nhiệt độ cao kinh khủng không ngừng tàn phá cương tráo hộ thể của chúng cường giả.
Đi xuống phía dưới khoảng năm dặm thì một số cường giả Hợp Thể Kỳ đã không chịu nổi nữa, dòng nham thạch lúc này đã biến thành màu trắng, với sức nóng kinh khủng của nó dường như tùy lúc có thể phá nát cương tráo của bọn họ.
Không còn cách nào khác, ngoại trừ cường giả Hoàng Cực cảnh ra thì những người khác đều lui ra ngoài.
Càng ngày càng nhiều tiên linh khí, tất cả những người đứng ngoài chỉ có thể thầm tiếc nuối.
Xuống sâu mười dặm, hai mươi dặm rồi tới năm mươi dặm.
Đến lúc xuống tới năm mươi dặm thì bốn phía xung quanh lúc này đã không còn là nham thạch nữa rồi, mà thay vào đó là vô số những hỏa diễm cực nóng.
Nhiệt độ quá kinh khủng, ở đây chỉ có cường giả Hoàng Cực cảnh mới có thể chống đỡ nổi.
- Tiên sinh, tìm được rồi!
A Đại hơi kích động nói.
- Đúng vậy, tìm được rồi!
Chung Sơn hít sâu một hơi nói.
Tất cả mọi người phía dưới đều đứng vây quanh một vật.
Vật này rất lớn, đường kính của nó gần trăm mét.
Vật hình tròn có hai màu, một trắng và một đỏ sẫm, cả hai màu phối hợp với nhau trông giống như thái cực âm dương chi hình.
Dường như bị khí thế của vật này áp bức khiến cho xung quanh nó không có chút hõa diễm nào.
Bên ngoài thái cực âm dương ngư này dường như có một lớp cương tráo vây quanh, lớp cương tráo này toát ra một chút thanh quang, có vẻ như thanh quang đang vây lấy vật này.
Tất cả mọi người đều chăm chú nhìn.
- Tiên sinh, tiên sinh khí, dương ngư toát ra tiên linh khí, rất nhiều tiên linh khí, nhất định là ngày trước tiên nhân đã lưu lại dương ngư này.
A Đại hết sức cảm thán nói.
Cũng đúng, một chút tiên linh khí bên ngoài đã có hiệu quả lớn như vậy, thế mà bên trong lại có một khối như thế này, quả thật là một báu vật vô giá.
Dương như là tiên linh khí, vậy âm ngư là gi?
Yêu nghiệt? Chính là yêu nghiệt sao? Nó còn sống hay đã chết?
Lúc này, phần lớn những người ở đây đều nhìn về phía Đại Uy Thiên Long Bồ Tát bởi vì hắn là người có tu vi cao nhất, mọi người nhìn về phía hắn không phải là đề phòng mà là chờ đợi.
Chung Sơn thoáng nhíu mày, chẳng lẽ mình và A Đại đã tới chậm, vừa nãy xảy ra chuyện gì sao?
Lúc này, Niệm Du Du cũng bay tới, thần tình có chút ngưng trọng.
- Vừa mới xảy ra chuyện gì vậy?
Chung Sơn lập tức hỏi.
- Thanh quang bên ngoài tiên linh khí quá mạnh, những cường giả Hoàng Cực cảnh đã công kích nhưng không có kết quả gì. Cái này là do ngày trước tiên nhân lưu lại nên mới có khả năn phòng hộ lớn như vậy, quả thật là quá mạnh!
Niệm Du Du nói.
- Thanh quang?
Chung Sơn nhíu mày nhìn.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Đại Uy Thiên Long Bồ Tát bởi vì Đại Uy Thiên Long Bồ Tát chuẩn bị xuất thủ.
Đại Uy Thiên Long Bồ Tát mìm cười rồi quay sang Kim Thiền.
Kim Thiền trở tay lấy ra một chiếc áo cà sa khắc đầy bảo thạch sau đó mặc áo cà sa vào rồi đi ra khỏi vòng bảo vệ Đại Uy Thiên Long Bồ Tát.
Kim Thiền đứng ở bên ngoài, hỏa diễm tự động tách ra.
Đại Uy Thiên Long Bồ Tát không còn lo lắng gì nữa nên cũng chậm rãi đi tới gần.
Hô.
Tay phải Đại Uy Thiên Long Bồ Tát biến thành màu vàng rồi nhẹ nhàng đánh một chường về phía dương ngư để cắt đứt thanh quang xung quanh.
Tất cả mọi người đều nắm chặt pháp bảo và binh khí của mình, dường như tùy thời có thể xuất thủ. Cho dù không ăn được thịt thì ít nhất cũng phải được uống rượu.
Đại Uy Thiên Long Bồ Tát hết sức gian nan nhưng cũng chậm rãi tiến được vào bên trong.
Thanh quang tuy không dày nhưng cũng phải mất nửa canh giờ Đại Uy Thiên Long Bồ Tát mới cắt được một khoảng nhỏ.
Thành công rồi, sau khi thanh quang được mở ra, một lượng lớn tiên khí thoát ra ngoài.
Nhưng bỗng nhiên từ cái khoang nhỏ đó lại phát sinh một chuyện quá quỷ dị.
Nội bộ thái cực âm dương bỗng xoay tròn, chỗ lúc này là dương ngư thi bây giờ lại thay bằng âm ngư rồi bỗng nhiên từ khoảng nhỏ đó, hồng sắc âm ngư theo tiên linh khí thoát ra ngoài.
Hồng sắc âm ngư xuyên qua tay phải Đại Uy Thiên Long Bồ Tát rồi đột nhiên vọt ra, không hề dừng lại mà điên cuồng lao về phía trên.
- Ngươi dám chạy.
Đại Uy Thiên Long Bồ Tát gầm lên, đã tốn công cả nửa ngày trời, há có thể để ngươi chạy thoát sao.
Đại Uy Thiên Long Bồ Tát vung bàn tay vàng của mình ra chụp lấy hồng sắc âm ngư, thế nhưng lúc này âm ngư đã không còn hình dạng như trước nữa mà hóa thành một đám mây màu đỏ rực rồi trực tiếp xuyên qua tay Đại Uy Thiên Long Bồ Tát bay lên trên.
Có một vài tên cường giả đuổi theo, trong đó có Vũ AN.
Những người khác thì vẫn nhìn chằm chằm về phía Đại Uy Thiên Long Bồ Tát.
Lúc mọi người chuẩn bị liều mạng thì….
Vù vù….
Đại Uy Thiên Long Bồ Tát đột nhiên né tránh, hai mắt trừng lớn lên về phía dương ngư và thanh quang vừa bắt được.
Từ bỏ? Đại Uy Thiên Long Bồ Tát từ bỏ rồi nhanh chóng trốn sang một bên. Chuyện gì xảy ra vậy?
Một số người muốn tiến lên tranh cướp nhưng lập tức dừng lại, thế nhưng vẫn còn có người không muốn sống, người đó chính là Tuệ Quang La Hán, hắn không để ý tới mọi người mà xông lên phía trước.
Ầm!
Thanh quang phong ra, Tuệ Quang La Hán bị đẩy ngược trở lại.
Tất cả mọi người đều tĩnh lặng quan sát.
Thanh quang, vô số thanh quang bùng lên, dường như có thể đâm thủng mắt mọi người.
Đại bộ phận đều là cường giả Hoàng Cực cảnh, hơn nữa lúc nãy ở dưới long đất sớm đã thích ứng nên hiện tại không bị thanh quang làm chói mắt.
Chung Sơn trấn tĩnh lại, sau đó nhíu mày nhìn.
Không chỉ Chung Sơn mà tất cả đều nhíu mày nhìn.
Bởi vì thanh quang tiên linh khí của dương ngư chậm rãi biến hình, đồng thời có một khí thế vô hình tản mác ra bốn phía.
Vù vù.
Thanh quang bỗng nhiên gom lại, sau đó ngưng tụ thành một hình người.
Một hình người trong suốt, dương ngư bên cạnh cũng biến thành một đóa hoa màu lam.
Một đóa hoa màu lam.
Tất cả mọi người đều hơi lùi ra phía sau, bởi vì trước mắt họ là một tiên nhân.
Chỉ có Chung Sơn là ngây người ra nhìn.
Bảo Nhi? Cam Bảo Nhi? Chính là thê tử Cam Bảo Nhi của mình? Dáng dấp của tiên nhân trước mắt giống Cam Bảo Nhi như đúc, nếu như không phải Cam Bảo Nhi đang ở ẩn khu của mình thì lúc này nhất định Chung Sơn sẽ cho rằng nàng chính là Cam Bảo Nhi.
Vì sao lại giống Cam Bảo Nhi như đúc vậy, từ khuôn mặt, hình dáng đều không khác một điểm nào!
Trường Sinh Bất Tử Trường Sinh Bất Tử - Quan Kỳ Trường Sinh Bất Tử