We have more possibilities available in each moment than we realize.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: FunnyCamay
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 44 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 502 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:58:54 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
My Love
** Chap này theo lời của Thanh nha**
Một ngày đẹp trời, sau khi học 3 tiết dài đằng đẵng, tôi vội đến thăm Anh. Nhỏ nhìn nhợt nhạt quá, chưa đến 1 tuần mà gầy đi trong thấy. Thấy tôi đến, hai con mắt Anh sáng lên như đèn pha. Nhỏ nói bao nhiêu thứ chuyện. Nói vậy chứ thật ra toàn than vãn với tôi bệnh viện quá chán.
Tôi không biết mình bị gì nữa, đang nghe Anh nói thì bỗng nhiên thốt lên
"Nam"
Anh sững người, nhìn tôi chằm chằm:
"Bà nói cái gì vậy??"
Tôi lập tức lảng tránh
"Không có gì đâu, đừng để ý!!"
Anh lại nói đủ ba thứ chuyện. Cũng phải, nhỏ là người vui vẻ làm sao chịu được cảnh cô đơn??? Tôi lại đắm chìm trong suy nghĩ của mình rồi ngủ lúc nào không hay.
* Nhéo nhéo*
"Đau"
* Nhéo nhéo*
"Đau mà"- không biết cái gì phá hoại giấc ngủ, tôi đánh vào cái vật béo má tôi, mắt lười mở.
Ai đó lại cù tôi và lần này thì không thể ngủ tiếp được rồi, tôi cười chảy cả nước mắt cố đẩy Diệp Anh ra. Hai đứa vui cười một lúc thì nằm dài ra giường. Anh cất lời:
"Hình như........ bà thích Nam???"
Tôi lúng túng, quay khuôn mặt đỏ lừ đi, không nói gì.
" Không cần trả lời đâu!!! Bà vừa ngủ vừa gọi Nam. Mặt hết cười cười rồi rơi nước mắt. Tự nhiên lại hét TÔI THÍCH CẬU. Kẻ không có não mới không đoán ra được >•Tôi ấp úng
"Bà giận à??"
"Đúng vậy!!! Tôi rất bực mình"
Tôi lo lắng, chẳng nhẽ Anh cũng thích Nam...
Như đoán được suy nghĩ của tôi, Anh vội nói:
"Tại sao bà không nói cho tôi biết? Sao lại giấu tôi?"
Tôi thẫn thờ. Anh là gia đình tôi. Tôi bật khóc
"Anh, tôi xin lỗi, tôi yêu bà lắm!! Hu hu hu...."
"Không sao! Tôi sẽ ủng hộ bà"
Nhỏ dỗ tôi đến khi tôi nín và nghe thấy tiếng động rất kì cục:
" Ọc ọc ọc"
Tôi chớp mắt nhìn quanh.
" Ọc ọc ọc"
Cái này hình như phát ra ở.......
"Bạn Thanh yêu quý!!! Bà xuống căn tin mua tôi cái gì đó ăn đi mà, tôi đói quá T.T "
Tuân theo thánh chỉ, tôi chạy xuống mua hai bát cháo bò. Định vào phòng thì nghe thấy tiếng Nam:
" Tôi...... Tôi thích em,..... Không phải đùa giỡn mà là thật.......... Xin em hãy cho tôi một cơ hội....."
Dù đứt quãng nhưng tôi vẫn nghe thấy rõ ràng từng chữ, từng chữ một như găm sâu vào trái tim tôi.
Nam bỏ đi bằng cửa sổ. Tôi cố bình tình bước vào. Anh vẫn trong trạng thái thảng thốt, thấy tôi thương gượng.
"Thanh đấy à?"
"Ừ, cậu ăn nhanh cho nóng"
Anh cắm đầu ăn cháo.
"Bà không có gì giấu tôi chứ!"
Nhỏ ngước mắt nhìn tôi có vẻ nghi ngờ, sợ sệt rồi lắc đầu. Chính hành động của Anh lại làm tôi cảm thấy nhỏ thật giả tạo!Hất bát cháo của tôi vào tường, tôi hét lên
" Bà thật kinh khủng, tôi đã nói với bà là tôi thích Nam, đã coi bà như người thân, tại sao lại không nói với tôi chuyện Nam tỏ tình với bà? Dẹp ngay cái trò thương hại ấy đi!"
Dù biết không phải lỗi của nhỏ nhưng tôi quá tức giận, đổ hết lên đầu Anh. Chạy vụt ra ngoài.
Trước khi ngã xuống, tôi chỉ kịp nghe thấy tiếng Nam
" THANH, DỪNG LẠI!!!!!!!!!!"
*****
Tình hình là chap trước quá ngắn nên mình phải viết gấp chap mới cho các bạn ạ!
Trường Học Phép Thuật Trường Học Phép Thuật - FunnyCamay