Books are immortal sons deifying their sires.

Plato

 
 
 
 
 
Tác giả: Khuyết Danh
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2133 - chưa đầy đủ
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1390 / 5
Cập nhật: 2017-09-25 04:44:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 806: Bạch Ti Trưởng Tới Khảo Sát
rùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
Chương 806: Bạch ti trưởng tới khảo sát
Nhóm dịch: Huntercd
Nguồn: Vip.vandan
-Hoan nghênh Bạch ti trưởng tới khu Trường Hà khảo sát nghiên cứu...
Liễu Tuấn cười tươi, thái độ nghiêm trang, nhưng tới câu sau là bắt đầu toàn nói nhăng nói cuội.
- Ừm, ngoài ra kẻ hèn này cũng phải khảo sát thật kỹ xem khoảng thời gian qua Bạch ti trưởng gầy hay là béo, ừm, tốt nhất là phải khảo sát ngay ở thực địa.
Bạch Dương chỉ cười tủm tỉm, tiểu ngoan đồng trước mặt chị Bạch Dương vĩnh viên không có lúc nào nghiêm chỉnh.
Dù sao đây cũng phòng tổng thống của khách sạn Thu Thủy, không lo có ai nhìn thấy.
Đoàn khảo sát tổng cộng có bốn người, trừ thư ký của cô ra, còn có hai cán bộ của quốc kế ủy, tới sân bay Ngọc Lan từ buổi chiều, lần này Bạch Dương tới, chủ yếu là khảo sát tình hình mời gọi đầu tư của khu Trường Hà.
Liễu Tuấn sau khi nhậm chức đã có hàng loạt động tác lớn, chưa tới nửa năm mà đưa vào 2 tỷ tiền đầu tư, hơn nữa những hợp đồng mang tính định hướng đều được thực thi, không cái nào chỉ là tô vẽ. Đây là điều có một không hai trong các khu cao tân trên toàn quốc, không chỉ làm cho tỉnhA oanh động mà tới ngay cả những người phụ trách liên quan của quốc kế ủy cũng bị kinh động, muốn biết tường tận. Xét thấy Bạch Dương và Liễu Tuấn trước kia làm việc cùng nhau, liền phái Bạch Dương dẫn đội tới tìm hiểu, xem xem có kinh nghiệm để tham khảo, mở rộng ra toàn quốc hay không.
Các lãnh đạo không ngờ rằng, Bạch ti trưởng vừa mới tới thành phố Ngọc Lan, khảo sát còn chưa bắt đầu, đã bị bí thư khu ủy "lửa" tới khách sạn Thu Thủy, bản thân Bạch ti trưởng biến thành đối tượng bị khảo sát.
- Nào, trước tiên em nghe xem trong lòng chị có em không đã.
Tiểu ngoan đồng nói bậy bạ xong vùi đầu vào giữa hai bầu ngực lớn của chị Bạch Dương, không ngừng hít hà, hai tay càng hư hỏng, một tren một dưới tấn công, cái thì vuốt dọc sống lưng hướng lên trên, cái thì luồn xuống dưới mép bộ váy công sở chui vào, nắn bóp cặp mông đầy đặn.
- Tiểu ngoan đồng, cậu lúc nào cũng sốt ruột như thế...
Bạch Dương mặc cho y ôm lấy, khẽ gõ lên trán tiểu ngoan đồng, miệng thị trách nhưng khóe môi lại nở nụ cười.
- Chuyện này không thể trách em được.
Liễu nha nội từ giữa hai bầu vú êm ái ngẩng đầu lên, nhìn chị Bạch Dương, nói rất nghiêm túc.
- Vậy thì phải trách ai?
- Đương nhiên phải trách chị rồi, ai bảo chị xinh đẹp tới mức họa nước hại dân, còn lẳng lơ tận xương tủy như thế.
- Nói bậy cậu mới là đồ họa nước hại dân, cậu mới là đồ lăng lơ... Đồ xấu xa...
Bạch Dương nghe thấy câu bình phẩm của Liễu nha nội tức thì phản đối, xấu hổ vô cùng, người vùng vẫy thoát khỏi đôi tay ma quái của y, hai tay đấm liên tục lên bả vai rắn chắc đó.
Liễu Tuấn cười ha hả.
Chỉ Bạch Dương của y vẫn cứ ngây thơ như cũ, không bị cơ quan lớn ở quốc gia làm thay đổi chút nào.
Trong tiếng cười, tiểu ngoan đồng bế chị Bạch Dương lên rồi ngồi xuống ghế sô pha, Bạch Dương biến thành giang rộng hai chân rồi trên đùi tiểu ngoan đồng.
Bạch Dương mặt đỏ bừng bừng.
Hai người ân ái không chỉ một hai lần nữa, nhưng đối với tư thế quá "dâm đãng" này, Bạch Dương vẫn xấu hổ vô cùng.
Liễu Tuấn chu môi lên ghé tới trước mặt Bạch Dương, cô cười khách khách, cắn mạnh một cái lên môi y, tiểu ngoan đồng bị đau, siết chặt hai tay, cả người Bạch Dương liền bị dán sát vào lòng y.
Tiểu ngoan đồng một tay siết chặt eo Bạch Dương, một tay cởi cúc áo trước ngực, hai bầu vú lớn sừng sững hiện ra trước mặt, núm vú đỏ hồng rung rinh, mê hoặc vô cùng.
Tiểu ngoan đồng mặt hiện vẻ tham lam như dã thú, há miệng ra ngậm lấy một bên vú, còn dùng răng nhay mạnh nụ hoa tươi kia.
- Á... Tiểu Tuấn... đừng.. cậu làm đau chị rồi....
Hai người đã lâu chưa gần gũi, rụt rè như Bạch Dương cũng mau chóng phá ra những tiếng u ử say lòng, cũng không biết qua bao nhiêu lâu, Bạch Dương đang rên rỉ không ngớt, mặt đỏ như lửa, cảm thấy bàn tay lớn của tiểu ngoan đồng cởi bỏ váy của cô.
Tên tiểu ngoan đồng này, không phải... Y muốn... Ngay ở tư thế này chứ?
Thế thì xấu hổ chết đi được.
- Không.
Bạch Dương thét lên.
- Em muốn.
Tiểu ngoan đồng đáp rất kiên quyết.
- Tiểu Tuấn, vào bên trong đã được không.
Bạch Dương đổi thái độ, mềm mỏng cầu khẩn.
- Ngay ở đây!
Tiểu ngoan đồng chẳng đề ý tới lời ngon ngọt của Bạch Dương, cứ tiếp tục động tác của mình.
- Chúng ta... Chúng ta vào bên trong... Vẫn tư thế này.. Được không?
Bạch Dương thấy cơ thể sắp thất thủ tới nơi, chỉ đành nhược bộ.
- Không! Ngay ở đây.
Tiểu ngoan đồng kiên định vô cùng, ở chuyện này lần nào y cũng hết sức cứng rắn, tuyệt không nhún nhường.
Bạch Dương vùng vẫy chống cự một hồi cuối cùng vẫn bại trận, đành phải chiều theo yêu cầu vô sỉ của y, khi cô ngồi trên người tiểu ngoan đồng cảm nhận sự xâm nhập mạnh mẽ của y, mặt đỏ tới tận mang tai, gục đầu lên vai tiểu ngoan đồng, quyết không để cho y nhìn thấy khuôn mặt của mình.
Tiểu ngoan đồng cũng chẳng có thời gian, y bận hưởng thụ từng luồng khoái cảm trào dâng như thủy triều.
.......
- Tiểu Tuấn.. Thế thôi, ngày mai còn phải làm việc đó.
Bạch Dương yếu ớt thì thầm, nghe không rõ ràng cho lắm.
Lúc này hai tấm thân ở trạng thái nguyên thủy đã di chuyển chiến trường lên chiếc giường lớn trong phòng ngủ, vẫn quấn chặt lấy nhau, tiểu ngoan đồng vẫn vui đầu giữa hai bầu ngực của chị Bạch Dương, như ở đó có trò chơi khiến y chơi mãi không biết chán.
- Một lần nữa...
Liễu Tuấn cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt Bạch Dương.
- Không, đã sắp một giờ rồi.
Bạch Dương kinh hãi, người này thực sự cường tráng quá mức, từ lúc bắt đầu tới giờ gần như không có lúc nào ngơi nghỉ.
- Hơn nữa... Quá độ sẽ không tốt cho sức khỏe đâu.. Ngoan! Nghe chị đi, nghỉ ngơi cho khỏe...
Bạch Dương đưa bàn tay ra nhẹ nhàng vuốt gò má của tiểu ngoan đồng, dịu dàng như nước.
Tiểu ngoan đồng luôn bị hạ cục trước chiêu này, chỉ đành đầu hàng, gối đầu lên cánh tay của Bạch Dương, đưa tay ôm lấy cổ cổ vùi đầu vào ngực, vốn chỉ muốn nghỉ ngơi một lúc, bất tri bất giác ngủ say từ lúc nào.
Bạch Dương vẫn nhẹ nhàng ầu yếu gò má Bạch Dương, cảm thụ từng run động trên người chàng trai nhỏ khiến cô sa đọa, lòng dịu ngọt như mật.
Tiểu Tuấn chưa từng bao giờ ngủ trước cô cả, gần như mỗi lần đều do mệt mỏi chìm vào giấc mộng bình an trong lồng ngực rắn chắc của y, nam nhân này luôn mang lại cho người ta cảm giác mạnh mẽ, thậm chí ngay từ còn nhỏ đã cho người ta cảm giác vững vàng có thể nương tựa được.
Nhưng hiện giờ, cuối cùng cũng lộ ra vẻ mệt mỏi.
Bạch Dương hoàn toàn có thể hiểu được, sự mệt mỏi này không tới từ thể xác, mà tới từ tinh thần.
Có thể thấy y một mình tới tình A, bề ngoài nhìn thật thành tích rực rỡ, nhưng áp lực thế nào, tốn biết bao đêm không ngủ hao tâm tổn trí thì ai hay biết?
Quan trường đúng là nơi hại người.
Tuy nói quan trường không phân nam nữ, thật ra vẫn có chút khác biệt, cơ quan quốc gia cũng khác với địa phương, đặc biệt là nữ đồng chí xuất thân danh môn, có cha ở vị trí cao như cô, chỉ cần không phải cô chủ động gây chuyện, thì đồng nghiệp từ trên xuống dưới đều vui vẻ gây dựng quan hệ tốt với cô, áp lực của Bạch Dương chắc chắn nhẹ nhàng hơn Liễu Tuấn rất nhiều.
Cũng không biết trải qua bao nhiêu lâu, Liễu Tuấn cửa mình, nằm ngựa mặt lên, Bạch Dương cảm thấy tay hơi tê, liền khẽ khàng rút tay khỏi cổ Liễu Tuấn, vén chăn lên chuẩn bị vào phòng tắm thì không cẩn thận chạm vào tiểu huynh đệ vẫn hiên ngang ngẩng cao đầu cả tiểu ngoan đông, hoảng hốt nhìn Liễu Tuấn, còn may, y vẫn ngủ rất ngon.
Dù là như thế, chị Bạch Dương mặt vẫn đỏ như táo chỉ, nhớ lại cảnh điên cuồng vừa rồi, Bạch Dương vừa xấu hổ vừa ngọt ngào, khẽ cắn lấy cánh môi hông...
....
"Hoan nghênh Bạch ti trưởng và các đồng chí của quốc kế ủy tới khu Trường Hà chỉ đạo công tác"
Ở cổng tào nhà cơ quan khu Trường Hà treo một tấm băng rôn lớn, Sài Thiệu Cơ dẫn toàn thể thành viên hai ban quản lý và công tác xếp hàng nghênh đón. Cấp bậc của Bạch Dương thực ra ngang với Sài Thiệu Cơ, có điều người ta ở cơ quan lớn, quốc kế ủy thường được xưng là "tiểu quốc vụ viện", hơn nữa mọi người đều biết cha của Bạch ti trưởng là ủy viên bộ chính trị, bộ trưởng trung tổ bộ, lại từng là cấp trên của Liễu bí thư, đích thân tới khu Trường Hà khảo sát, bất kể phương diện nào cũng xứng đáng với sự chào mừng này.
Chiều hôm qua vốn Sài Thiệu Cơ xin chỉ thị của Liễu Tuấn, muốn huy động toàn thể thành viên trong hai ban tới sân bay đón Bạch Dương, nhưng bị Liễu Tuấn phủ quyết, nói một mình đi là đủ, để Bạch ti trưởng "nghỉ ngơi lấy sức", hôm sau còn tới khu chỉ đạo công tác.
Sài Thiệu Cơ kính cẩn phụng mệnh.
Hắn tham gia cuộc toàn đàm của người phụ trách khu cao tân do tỉnh chính phủ mở ra, được dựng làm đại biểu điển hình, còn phát biểu chuyên đề trên cuộc họp, tỉnh trưởng Hà Duyên An dẫn đầu vỗ tay, sau khi cuộc tọa đàm kết thúc, Hà Duyên An đích thân tiếp kiến hắn, trong lời nói mang theo vẻ cổ vũ, điều này làm tâm tình suy sụp của Sài Thiệu Cơ liền trở nên cực độ phấn chấn.
Xem ra Liễu bí thư vì giữ mình lại quả thực nghĩ hết biện pháp.
Với biểu hiện của hắn trước kia ở khu Trường Hà thật sự không đáng đề Hà Duyên An khen ngợi như thế.
Bất giác Sài Thiệu Cơ thực sự coi Liễu Tuấn như cấp trên của mình rồi, cấp bậc trên quan trường không phải là tiêu chuẩn duy nhất đánh giá quyền lực, người có thể quyết định tiền đồ của mình, cho dù cấp bậc của người đó có thấp hơn, thì cũng là cấp trên, huống chi Liễu Tuấn là cấp trên thật.
Nếu như Liễu bí thư sai bảo như thế, nhất định là có tính toán rồi.
Chỉ có điều Sài Thiệu Cơ nằm mơ cũng không ngờ được, "tính toán" của Liễu bí thư là lôi Bạch ti trưởng lên giường.
Tháp tùng Bạch Dương tới khu Trường Hà khảo sát từ Liễu Tuấn còn có một vị phó chủ nhiệm tỉnh kế ủy, mọi người gặp nhau ở khách sạn Thu Thủy, rồi mới đi xe tới khu Trường Hà.
Khi Bạch Dương từ trên xe xuống, các cán bộ khu Trường Hà đều hoa mắt vì vẻ đẹp đoan trang của Bạch ti trưởng.
Trùng Sinh Chi Nha Nội Trùng Sinh Chi Nha Nội - Khuyết Danh