Bất hạnh là liều thuốc thử phẩm chất của con người.

Seneca

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 140 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 767 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 01:52:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 44:
m vào lớp đi!
Sau tiếng nói của bà của bà giáo, từ ngoài lớp học sinh mới bước vào. Mọi ánh mắt đều đồng loạt hướng về phía cửa lớp. Ngay cả 6 con người ngồi ở bàn cuối cùng kia cũng vậy.
Cậu học sinh bên ngoài cửa lớp tay vẫn đút vào túi quần, với bộ mặt bất cần đời. Nghe thấy tiếng của bà giáo kia, cậu ta thong thả lấy một tay nhặt chiếc cặp dưới chân lên, đeo vào một bên vai bước vào lớp.
Ngay từ lúc cậu ta đi vào, nguyên đám con gái ngồi ở phía dưới đập bàn rầm rầm tru tréo ầm ĩ. Cái lớp 11A1 bình thường đã ồn nay còn ồn ào hơn. Cũng may hệ thống tường cách âm tốt không thì chắc không lớp nào học được mất.
Chỉ có một từ để bọn con gái trong lớp miêu tả về cậu ta đó là handsome và thân hình chuẩn không cần chỉnh, tuy không đẹp trai và dáng chuẩn bằng các hoàng tử Idol số một của trường nhưng bọn con gái với cặp mắt hám trai thì có thể nhận ra được cậu ta chính là người tiếp theo được đám con gái trong trường vinh danh là Idol, hoàng tử thứ tư của trường. Nhưng để đạt được cái vị trí thứ tư này thì khuôn mặt đẹp trai của cậu ta thôi còn chưa đủ, phải xem xét thêm gia thế gia đình của cậu ta như thế nào đã.
- Em có thể tự giới thiệu tên.
- Lee Minwoo - cậu ta quả thực là rất lạnh, khuôn mặt từ lúc nãy đến giờ dường như không có một tia biểu cảm, ngay cả một cái chớp mắt cũng khó có thể nhìn thấy. Lee Minwoo, học sinh mới cậu ta là người Hàn Quốc chính hiệu. Không chỉ cái tên thôi, mà từng đường nét trên khuôn mặt của cậu ta cũng thể hiện rõ điều này.
********
Phía cuối lớp kia.
- Lee Minwoo sao cái tên này em nghe nó cứ quen quen thế nhỉ, không những thế mà còn cả khuôn mặt này nữa.
- Đúng rồi đó, không những cái tên nghe quen thôi đâu. Hình như em nhớ có nhìn thấy khuôn mặt này mấy lần rồi - Hà My nhăn mặt cố lục lọi trí nhớ của mình đồng tình với Thùy Trâm.
- Con trai thất lạc của Lee Michael - Bảo Nam mắt vẫn không rời màn hình nói.
- Lee Michael hình như nằm trong top 10 những nhà tài phiệt lớn nhất thế giới thì phải - Hà My gật đầu ra chiều hiểu ý, thể nào con trai thất lạc của ông ta mới tìm được 3 năm nay, đã từng lộ mặt trên một số trang báo lớn. Thể nào cô và Thùy Trâm thấy quen quen, hóa ra cũng la một nhân vật tầm cỡ.
- Hình như cái gì, đúng rồi đó, hồi nhỏ em có gặp ông ta vài lần rồi còn gì?
- Rồi, khỏi cần anh nói, bây giờ em nhớ rồi - Hà My trừng mắt nhìn Quang Anh.
********
Lee Minwoo, sau khi biết được tên của cậu ta thì đồng loạt tất cả học sinh trên tay ai bây giờ cũng có một cái điện thoại hay Ipad gì đó vào google để tra thông tin.
Nhìn thấy cái cảnh này khóe môi cậu ta hiện lên một nụ cười nhạt tự giễu nghĩ:
'' Cái trường quý tộc nào cũng vậy. Nếu mà thân phận mình không thay đổi, vẫn giữ nguyên như trước kia thì liệu có thể sống sót yên ổn trong cái môi trường như thế này không? ''
Chưa đầy một phút sau...
- Woa, bọn mày ơi là hoàng tử thất lạc đó.
- Gia thế của hoàng tử cũng không tầm thường nha, con trai của một trong số những nhà tài phiệt lớn nhất thế giới đó.
- Chỉ thua mỗi nhóm Idol của trường thôi chứ gia thế của hoàng tử chắc là hơn hẳn các học sinh khác rồi.
- May mắn thật khi được vào cái lớp này, toàn quy tụ các hoàng tử Idol số 1.
Thấy tình trạng nhốn nháo phía dưới, như thường lệ bà cô mở miệng.
- Rồi, chắc các em cũng nắm rõ hết được các thông tin về học sinh mới rồi đúng không - bà quay tiếp ra phía Minwoo nói tiếp - Em có thể về chỗ, bàn mới vừa mới chuyển về ở phía cuối lớp kia!
Vẫn im lặng không nói gì, cậu ta bình thản đi về chỗ phía cuối lớp, nơi chỗ ngồi của mình.
Tất nhiên là nhưng ánh mắt dõi theo của học sinh nữ vẫn nhìn cậu ta ra bộ mặt tiếc nuối. Thì ra cái bàn mới này được chuyển vào cho hoàng tử thất lạc ngồi. Vậy là không có cơ hội được ngồi cùng rồi.
Bước chân cậu ta vẫn bước đều. Khi đến gần vị trí cuối lớp thì không ai hiểu sao cậu ta lại đột nhiên khựng lại.
Lee Miwoo khựng lại, không tin vào thứ mà mình nhìn thấy trước mắt. Khuôn mặt từ lạnh lùng thoáng chốc chuyển qua trắng bệch khó nắm bắt khiến hắn, Bảo Nam, Quang Anh, Thùy Trâm và Hà My cũng phải ngạc nhiên trong chốc lát.
Ánh mắt Minwoo nhìn người con gái ngồi trên mình một bàn đang chống cằm nhìn cậu chằm chằm kia. Ngạc nhiên, lo lắng, nhưng rồi lại thoáng có tia buồn bã ánh mắt không rõ xác định cảm xúc. Đôi môi mấp máy muốn nói câu gì đó nhưng lại thôi.
Chưa đến 10 giây sau thì cậu ta khôi phục lại thái độ ban đầu của mình. Một cái vẻ lạnh lùng bất cần đời.
Liếc mắt nhìn người con gái kia, một tia lạnh lùng có thể làm cho người ta rét run. Cậu ta bước tiếp về phía bàn học của mình.
- Từ bao giờ cậu lại bơ tôi đi như thế vậy? - giọng nói trong trẻo như tiếng suối pha chút bỡn cợt cất lên lọt vào tai tất cả mọi người trong lớp.
Dừng trước mặt của giọng nói cuốn hút đó, cậu ta cười lạnh kinh bỉ nhìn.
- Từ bao giờ thì tôi tưởng cô phải là người hiểu rõ nhất chứ nhỉ?
- Tôi không hiểu thì mới phải hỏi cậu? - cô gái đó nghịch lọn tóc rồi nhìn cậu ta nói tiếp, trong ánh mắt lóe lên một tia không vui - Mấy năm rồi mà có vẻ như cậu không thay đổi cho là mấy nhỉ. Chỉ có điều...
- Câu đó tôi phải dành tặng cho cô mới hợp chứ nhỉ, cái tính kiêu căng có vẻ như vẫn còn giữ nguyên! - cậu lại nở một nụ cười lạnh.
- Tôi còn tưởng là cậu trụ được thêm vài năm, hóa ra cũng như bao kẻ khác tự động rút lui! - cô gái đó nói một câu không mấy ăn nhập với câu truyện - Cậu làm tôi hơi thất vọng đấy!.
- Đủ rồi, cô câm miệng được chưa. Đây không phải là Hàn Quốc!
- Tôi cũng muốn câm lắm nhưng không làm được. Bản lãnh bây giờ của cậu khác xưa rồi nhỉ. Ai dậy cậu học cách ra lệnh cho tôi thế. Là từ Lee Michael, người cha vạn phần đáng kính của cậu à?
- Park Huyn Young, đủ rồi...
Trái Tim Của Tôi Là Thiên Thần Hay Ác Quỷ Trái Tim Của Tôi Là Thiên Thần Hay Ác Quỷ - Trần Thu Phương